Phong Uyển Lâm mặt vô b·iểu t·ình Tiêu Sơn, Tiêu Sơn lập tức ngoan ngoãn câm miệng.
Trì Xu Nhan theo bố cô gái nhỏ , từ lời của hai lớn, cô cũng cô gái nhỏ tên là Phương Minh Y, hai nam nữ trung niên mặt đích xác là bố Phương, đứa con trai duy nhất tên là Phương Minh Hiển.
“Minh Y, Minh Y, mở cửa!” Mẹ Phương thông báo một tiếng ở cửa, lúc mới mở cửa.
Ánh đèn trong phòng rộng thoáng, bất quá vẫn cô gái nhỏ đang cuộn trong chăn giường run lên, sắc mặt trắng bệch trốn về phía tường, đầu một bên đ.â.m tường, miệng một bên vẫn luôn la hét lớn tiếng: “Đừng g·iết , đừng g·iết !”
Mẹ Phương thấy bộ dáng đáng thương của con gái , nhất thời lập tức ôm con lòng, nhịn lên, an ủi: “Con gái, , , mời đại sư tới cho con . Mẹ mời đại sư cho con !”
Bố Phương nhất thời cầu cứu về phía Trì Xu Nhan.
Đối với một cô gái nhỏ thần trí chút rõ, Phong Uyển Lâm, Trần đội mấy đàn ông lớn ngoài việc khán giả, cũng biện pháp nào khác.
Phong Uyển Lâm đành vợ Trăn Bách.
Trần đội, Tiêu Sơn, Ngô Hạo Minh mấy liếc , Phong cục nhà rốt cuộc là trúng mê hồn d.ư.ợ.c gì của cô gái nhỏ ?
Khoan , nghĩ đến mối quan hệ giữa cô gái nhỏ mặt và vị Kỳ thiếu tướng lừng lẫy , vị đó cũng trúng mê hồn d.ư.ợ.c gì của cô gái nhỏ ?
Trì Xu Nhan nheo mắt, lúc lực chú ý đều ở cô gái nhỏ mặt , ngoài dự đoán thấy trán cô gái nhỏ cũng bất luận tử khí nào chỉ vài phần xui xẻo của hắc khí nhỏ, đáy mắt vài phần ngoài ý .
Cô cẩn thận đ.á.n.h giá cô gái nhỏ mặt, ánh mắt chợt dừng ở sợi chỉ đỏ cổ cô bé.
Trì Xu Nhan mở miệng : “Phương bá mẫu, thể cho hỏi một chút thứ con gái cô đeo cổ là gì ?”
Mẹ Phương nghĩ nhiều, lập tức đem miếng ngọc bội tượng Phật mà con gái cô đeo cổ móc , mở miệng : “Đại sư, đây thứ gì , coi như là di vật bà nội con bé để cho nó khi qu·a đ·ời năm đó, đứa nhỏ cùng bà nội nó từ nhỏ thiết, cho nên tượng Phật coi như là kỷ niệm bà nội nó tặng cho đứa nhỏ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-679-ngoc-bai-tuong-phat.html.]
Bố Phương bên cạnh cũng phụ họa.
Cậu nhóc Phương Minh Hiển khỏe mạnh đáng yêu cũng gật đầu, giọng non nớt : “Đại sư, cháu cũng một cái! Là ba ba mua cho cháu!”
Nếu khí lúc đúng, Trì Xu Nhan thật sự xoa đầu nhóc khỏe mạnh đáng yêu mặt , đối với trẻ con, cô cảm thấy hiện tại là càng ngày càng kiên nhẫn, cũng càng thêm yêu thích trẻ con.
Trì Xu Nhan đem tâm thần phân tán thu hồi mở miệng : “Phương bá mẫu, thể một chút tượng Phật ?”
Mẹ Phương vài phần do dự, chủ yếu là các cô cẩn thận đụng tượng Phật , con gái cô liền hét lớn chịu cho các cô chạm , mấy ngày nay còn đỡ hơn một chút.
Trì Xu Nhan lo lắng của Phương, nhếch môi : “ qua bên cạnh xem một chút là , cần tháo xuống!”
Mẹ Phương lúc mới đồng ý.
Vừa mới bắt đầu Phương còn lo lắng vị đại sư mặt tới gần, con gái cô sẽ mất khống chế thét chói tai, chờ vị đại sư tới gần. Tay chạm tượng Phật treo cổ con gái cô, con gái cô như cũ an an tĩnh tĩnh, chỉ là ngừng chui trong lòng cô, một chút âm thanh cũng phát , phảng phất thật sự vài phần kinh ngạc.
Trì Xu Nhan bởi vì tu luyện Huyền Âm Quyết, lực tương tác mười phần, lúc ánh mắt cô liếc một cái chớp mắt chằm chằm tượng Phật nhan sắc chút ảm đạm , bên trong còn tàn lưu vài tia hắc khí.
Trì Xu Nhan lúc mới minh bạch cô gái nhỏ mặt đích xác đủ may mắn vì thể sống đến bây giờ, nếu tượng Phật ngăn cản con ác quỷ , chỉ sợ cô gái nhỏ mặt sớm m·ất m·ạng!
Ngô Hạo Minh, Tiêu Sơn, Trần đội trưởng một tượng Phật cái gì , Ngô Hạo Minh nhịn ghé sát thấp giọng hướng Phong Uyển Lâm : “Phong cục, chúng thật sự cứ như chờ ?”
Vân Vũ