Lúc trong trường học một mảnh hỗn loạn, mặc kệ là giáo viên học sinh hoặc là lãnh đạo trường học khác, các loại tiếng kêu t.h.ả.m thiết hoảng sợ hết đợt đến đợt khác.
Đặc biệt là học sinh lớp Chín tận mắt thấy vị hiệu trưởng họ Vương giáo huấn xong chủ nhiệm lớp Dương của họ, một cánh tay đầy đốm thối rữa đột nhiên vươn từ khe nứt tường kéo một cái khe nhỏ.
Cái khe đó sống sờ sờ kéo tuột tứ chi và mỡ hiệu trưởng Vương thành một đống bọt m.áu, cùng với bộ thể kéo khe nứt, tiếng xương cốt răng rắc răng rắc giòn vang, tiếng kêu t.h.ả.m thiết chói tai như g·iết heo của hiệu trưởng Vương vẫn luôn ngừng, từ vang đến yếu dần, tại chỗ dọa ngây tất cả học sinh và giáo viên lớp Chín, mấy học sinh nhát gan trực tiếp sợ đến hôn mê bất tỉnh.
Chủ nhiệm lớp Dương cũng cánh tay đầy đốm thối rữa đột nhiên vươn từ tường dọa cả run rẩy trợn mắt há hốc mồm suýt chút nữa xụi lơ đất, cái ... thế giới thật... thật sự quỷ!
Chẳng bao lâu, thừa lúc kịp phản ứng , tường vươn một cánh tay đầy m.áu đầm đìa, cũng xui xẻo cho Chu Ứng Bác, cánh tay đầy m.áu đầm đìa túm lấy Chu Ứng Bác liền kéo bên trong.
Ngày thường Chu Ứng Bác là một nam sinh lá gan lớn, diện mạo tuấn vô cùng các nữ sinh yêu thích, nhưng lúc lá gan lớn đến mấy, cũng cánh tay đầy m.áu đầm đìa đột nhiên vươn từ tường dọa sắc mặt trắng bệch, đặc biệt là nghĩ đến t.h.ả.m trạng của hiệu trưởng Vương , vô cùng nghi ngờ cánh tay đầy m.áu đầm đìa chính là vị hiệu trưởng Vương .
Người cùng bàn bên cạnh Chu Ứng Bác mắt thấy Chu Ứng Bác cũng sắp kéo , sợ hãi hét lên một tiếng, lập tức bỏ chạy.
Chu Ứng Bác đầy mặt kinh hãi liều mạng giãy giụa, nhưng cánh tay đầy m.áu đầm đìa giống như kìm sắt nắm chặt buông, càng thêm mạnh mẽ kéo . Mắt thấy đầu Chu Ứng Bác gần sát khe nứt, sắp kéo , sự hoảng sợ trong đáy mắt Chu Ứng Bác suýt chút nữa trừng nứt hốc mắt.
May mắn Vương Đạo Bình, bạn mập mạp ngày thường chơi tồi với Chu Ứng Bác, đột nhiên phản ứng đầu tiên, chút suy nghĩ ném một lá bùa về phía cánh tay đầy m.áu đầm đìa .
Nhất thời cánh tay đầy m.áu đầm đìa chạm kim quang lá bùa chợt lóe, cánh tay đầy m.áu đầm đìa tức khắc bỏng bốc lên khói đen, cánh tay đầy m.áu đầm đìa kêu rên một tiếng, lập tức rút về trong tường.
Chu Ứng Bác xụi lơ mặt đất, Vương Đạo Bình sợ cánh tay đầy m.áu đầm đìa đột nhiên vươn , lập tức kéo tránh xa bức tường một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-740-hieu-truong-vuong-chet.html.]
“Ứng Bác, chứ!” Vương Đạo Bình cũng là đột nhiên nghĩ đến chuyện lá bùa, ngờ lá bùa cô tiểu tỷ tỷ đưa thật sự hữu dụng, lúc Vương Đạo Bình sợ hãi mừng rỡ.
Bên Chu Ứng Bác may mắn cứu giúp, bên một nữ sinh dựa tường may mắn như , cánh tay đầy đốm thối rữa
Sống sờ sờ giống hệt hiệu trưởng Vương kéo khe nứt, cùng với tiếng kêu t.h.ả.m thiết thê lương sống bằng c·hết của giọng nữ, khiến sởn tóc gáy, ầm ầm kêu to.
Vân Vũ
Mọi lúc mới sợ hãi tỉnh táo một chút, từng kêu cha gọi liều mạng chạy ngoài, chỉ tiếc chạy ở phía nhất chạy đến cửa, một cánh tay đầy m.áu đầm đìa kéo khe nứt.
Trong lúc nhất thời những học sinh chạy về phía cửa lóc chạy ngược , nhưng đều là tiếng rên rỉ cầu cứu, tiếng kêu t.h.ả.m thiết, cứ thế dám đến gần bức tường nữa.
Mà tường xuất hiện thêm mấy cánh tay đầy m.áu đầm đìa.
Những khác chú ý đến cảnh tượng Vương Đạo Bình cứu Chu Ứng Bác, nhưng Trương Gia Cường, Quảng Văn Mậu cùng với Dương Vân thấy.
Dương Vân lúc vô cùng may mắn nhận lấy lá bùa tiểu tử Vương Đạo Bình đưa, còn Trương Gia Cường và Quảng Văn Mậu hai đây vẫn luôn tin phong kiến mê tín thì tròng mắt gắt gao chằm chằm lá bùa tay Vương Đạo Bình.
Đáy mắt Trương Gia Cường nổi lên tinh quang, phía đột nhiên xuất hiện một cánh tay đầy m.áu đầm đìa trong nháy mắt kéo khe nứt, cùng với tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Trương Gia Cường, dọa Quảng Văn Mậu một bên xụi lơ mặt đất, liều mạng kêu cứu mạng.