Trọng Sinh Về Năm Mười Hai Tuổi - Chương 79
Cập nhật lúc: 2024-11-25 14:18:27
Lượt xem: 104
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng thoáng cái vài , nữ nam , trung niên, thanh niên đều , Diêu Tiểu Cải lặng lẽ đánh giá, dù cũng nhận , dứt khoát lên tiếng.
Diêu Tiểu Cải đám đông đưa phòng, liếc thấy một ông cụ đầu tóc trắng xóa chiếc giường kê ở bức tường phía Bắc, dựa đống chăn nệm, đang khẽ cô.
Diêu Tiểu Cải , đột nhiên trong lòng đau xót, suýt chút nữa rớt nước mắt.
Một phụ nữ lôi kéo cô đến giường, lớn tiếng với ông cụ: “Bác hai, bác xem, đây là cháu dâu bác, đối tượng của Cạnh Ba.”
Ông cụ Diêu Tiểu Cải, thể giật giật, tự chống cánh tay định dậy, lập tức đỡ ông thẳng, kê cái gối lưng ông.
Diêu Tiểu Cải tiến lên xuống mép giường, ông cụ ha hả mà đưa tay , Diêu Tiểu Cải vội đưa tay tới, ông cụ lập tức nắm lấy tay cô.
“Được, !” Ông cụ Lục vỗ tay Diêu Tiểu Cải, “Thằng nhóc , sớm với ông, ông còn lo lắng nó độc đấy!”
“Ông nội, trách cháu.” Diêu Tiểu Cải , “Cháu nên sớm tới thăm ông.”
“Không trách cháu , trách cháu.” Ông cụ luôn miệng , “Trách thằng nhóc Cạnh Ba , hiểu chuyện, nên sớm với ông.” Ông cụ xong, đưa tay lục lọi đầu giường, gọi chung quanh, “Cái bao ông chuẩn ?”
Một đàn ông trung niên đưa tay luồn xuống đống chăn nệm, móc một bao bằng lụa màu đỏ , ông cụ cầm bao lụa, đặt trong tay Diêu Tiểu Cải, còn yên tâm mà vỗ vỗ.
“Ông nội đầu thấy cháu, thể , cái cho cháu mua bộ quần áo mặc.” Ông cụ đây là thấy cô định tới, sớm chuẩn lễ gặp mặt cho cô!
Diêu Tiểu Cải vội : “Ông nội, cháu tiền, cháu kiếm tiền hiếu thuận ông mới đúng.”
“Vào cửa nhà họ Lục ông, cầm!” Ông cụ đơn giản chỉ nhét bao lụa trong tay cô, lôi kéo cô giới thiệu từng giường, đây là ông năm, đây là chú ba, đây là thím hai... Ông chỉ đàn ông trung niên bên giường , “Đây là cha Cạnh Ba.”
“A!” Diêu Tiểu Cải vội vàng gật đầu, theo phong tục, bây giờ cô cũng cần gọi cha, nên dứt khoát gọi, dù ... Cảm giác quan hệ của Lục Cạnh Ba và cha lạnh nhạt.
Người một phòng, ông cụ giới thiệu, giới thiệu, giới thiệu đến kế của Lục Cạnh Ba, Diêu Tiểu Cải tự nhiên cũng sẽ hỏi đến, chắc ông cụ sợ cô cảm thấy tự nhiên, cố ý giới thiệu.
Có hai nam thanh niên, một chừng mười sáu mười bảy, một chừng mười bốn mười lăm, ông cụ chỉ là em trai Lục Cạnh Ba, chắc chính là con trai của kế .
Diêu Tiểu Cải cùng ông cụ, ông cụ đột nhiên bên giường , híp mắt : “Hôm nay ông còn ăn cơm ! Ông đói .”
“Ôi, bác hai bác đói ? Muốn ăn gì? Con cho bác.”
Ông cụ “Canh mỳ”, lập tức khiến nhóm phụ nữ nhanh chóng thu xếp nấu canh.
“Ông nội, cháu nấu cơm cũng tính khó ăn, cháu cho ông!” Diêu Tiểu Cải .
Ai ngờ ông cụ giữ cô : “Để cho bọn họ , cháu mới đến đây thể bảo cháu phòng bếp nấu cơm?”
Mấy phút , bưng chén mỳ lớn , cầm thìa đút ông cụ ăn, ăn xong một chén, , để ông hai xuống nghỉ ngơi một chút .
“Ông hai, ông mệt , nghỉ ngơi một chút .”
“Ừ, thì nghỉ ngơi một chút.” Có rút gối đầu chăn bông lưng ông cụ , đỡ ông cụ xuống, ông cụ yên lòng nhắn một câu: “Mấy chơi , ông ngủ một lát. Mấy đứa mang vợ Cạnh Ba cùng chơi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-muoi-hai-tuoi/chuong-79.html.]
Trong phòng yên tĩnh trở , rời , mấy thím họ dấu kêu Diêu Tiểu Cải ngoài, tới cửa nhỏ giọng với cô, “Mấy ngày ăn cơm , trông thấy cháu tới, một khi cao hứng, ăn nhiều thêm nửa chén cơm. Ôi, bây giờ , cao hứng lắm, chỉ sợ là... Hồi quang phản chiếu * thôi.”
(*) Hồi quang phản chiếu: bắt nguồn từ kinh Phật với ý nghĩa ánh sáng trở , soi rọi chính . Chỉ hiện tượng ốm nặng đột ngột hồi tỉnh, khỏe khi qua đời.
Đã hồi lâu rõ ràng thấy Lục Cạnh Ba, Diêu Tiểu Cải quanh bốn phía, chỉ thấy Lục Cạnh Ba đưa lưng về phía các cô, một gốc cây trong sân nhỏ, giữa ngón tay cầm một điếu thuốc, nhưng chỉ yên lặng , thấy hút.
Diêu Tiểu Cải tới, dừng lưng .
Nhìn vẻ mặt Lục Cạnh Ba thật sự bình tĩnh, nhúc nhích, chỉ đưa tay đầu tiên chạm đến cánh tay Diêu Tiểu Cải, xuống , cầm lấy tay cô.
Đêm hôm đó, Diêu Tiểu Cải lưu , Lục Cạnh Ba mang cô đến gian phòng phía tây, tự tay trải xong giường cho cô, dặn dò cô nghỉ ngơi.
“Cha thợ mỏ ở huyện , chỗ việc của xa. Lúc nhỏ khi bọn họ ly hôn, mỗi đều công việc, mỗi đều gia đình, trong nhà còn và ông nội, vẫn luôn ở phòng ...” Lục Cạnh Ba , “Em ngủ , việc gọi một tiếng.”
“Vậy còn ?” Diêu Tiểu Cải hỏi, xem sẽ nghỉ ngơi .”
“Anh phòng trông chừng ông nội.” Lục Cạnh Ba tới cửa, đột nhiên xoay , dang hai cánh tay ôm Diêu Tiểu Cải trong ngực, dùng sức ôm chặt cô, “Tiểu Cải, cám ơn em.”
Trưa ngày hôm , ông cụ Lục vẻ mặt yên bình mà thẳng bước .
Người của nhà họ Lục vội vàng đổi quần áo cho ông cụ, vội vã dọn dẹp xong xuôi, đặt linh cữu trong nhà chính, bày rơm khắp nơi, con, cháu các thế hệ cũng quỳ trong nhà chính túc trực bên linh cữu, một đám con trai con dâu ở linh cữu lớn tiếng, Diêu Tiểu Cải mấy phụ nữ, thấy Lục Cạnh Ba hề rống đau buồn như khác, quỳ gối bên cạnh linh sàng *, dựa trán đầu ông nội, sấp ở đó hồi lâu nhúc nhích.
(*) linh sàng: giường để thi hài khi nhập quan.
Trong khung cảnh đau buồn, Diêu Tiểu Cải chịu hết nổi nước mắt tràn .
“Tiểu Cải, kêu tiễn em về thôi.” Sau khi xong đấy, Lục Cạnh Ba bớt chút thời gian ngoài, kéo Diêu Tiểu Cải . Vẻ mặt uể oải, mắt ửng đỏ.
Nói xong, Lục Cạnh Ba kêu một em họ mười bảy mười tám tuổi, “Em đưa chị em bến xe, chị lên xe.”
“Này, Cạnh Ba, cháu thể để cho đối tượng của cháu chứ? Cô là con dâu của cháu trưởng nhà họ Lục, tới , cô cần đưa ma.”
“ mà... Cô con gái xuất giá!” Lục Cạnh Ba khó xử, nhưng dễ giải thích, bạn Diêu Tiểu Cải một cô gái con nhà tuổi còn trẻ, bọn họ thậm chí còn chân chính đính hôn, yêu cũng còn đắn bắt đầu , để cô đưa ma cho ông cụ theo nghi lễ của cháu dâu, quy củ tang lễ ở nông thôn nhiều, Lục Cạnh Ba khó tránh khỏi khó xử.
Ông nội hài lòng rời , những chuyện hình thức như đưa ma , cần thiết ?
“ cái gì! Chưa xuất giá cũng là cháu dâu . Con gái tới, theo lý nên để cho đưa ma cho ông nội cháu, lúc rời , gọi là gì chứ?”
Lục Cạnh Ba âm thầm nắm c.h.ặ.t t.a.y Diêu Tiểu Cải, Diêu Tiểu Cải cũng dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y , : “Em nên đưa tiễn ông nội.”
Tang lễ của ông nội Lục cử hành theo phong tục nông thôn, Diêu Tiểu Cải vốn tưởng rằng cô chỉ cần theo mấy thím đưa ma là , nhưng mà mấy thím vội vàng sắp xếp cho cô.
Theo như phong tục địa phương, con dâu qua cửa, cháu dâu đưa ma cho ông cụ, dù cũng khác gả qua cửa, cô dâu chú rể cưng chiều, “Khoác lụa đỏ”.
Phụ nữ khác đều là một chiếc khăn tang thật dài cột đầu, mà Diêu Tiểu Cải là một bộ đồ tang màu trắng rộng thùng thình, dài mắt cá chân, cộng thêm khăn tang màu trắng đầu, che cô, bên ngoài đồ tang còn cố ý choàng một áo choàng bằng vải tơ màu đỏ chót.
Trong thời tiết đầu đông, đội ngũ nhà họ Lục quanh co một hàng thật dài đưa ma.
Trong hàng ngũ đốt giấy tang, thấy một cô gái hết sức mảnh mai, đồ tang trắng, áo khoác đỏ, càng nổi bật dáng xinh thoát tục của cô. Người qua đều chỉ , đó là cô vợ qua cửa của Lục Cạnh Ba.