TRỌNG SINH VỀ NGÀY THÀNH THÂN CÙNG CÔ VỢ XUYÊN SÁCH - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-03-28 03:55:22
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người độc lập thường xem là hiểu chuyện, nhưng rằng độc lập thường xuất từ môi trường ai quan tâm. Vợ chắc chắn lớn lên trong một môi trường như .

Càng nghĩ, càng thấy thương cô, khẽ : “Anh hiểu. Vãn Vãn, em cũng đừng quá mệt mỏi. Sau lưng em luôn . Anh là chồng em, cũng là chỗ dựa của em.”

Bất kể đây cô sống thế nào, bây giờ yêu thương, chăm sóc. Cô thể thoải mái theo đuổi những gì , nhưng khi mệt mỏi vẫn nơi để dựa .

Từ Vãn đàn ông mặt, sự dịu dàng của mê hoặc, vô thức gật đầu.

Chu Hoài Thần dáng vẻ ngơ ngác của cô giống hệt đêm tân hôn khi cô bệ cửa sổ ăn lạc, chỉ thấy vợ ngoan ngoãn vô cùng.

Lòng mềm nhũn, vô thức đưa tay gạt lọn tóc lòa xòa má cô, vén tai cúi cô đầy tình cảm: “Từ ngày chúng kết hôn, em nhà của . Nhà luôn là chỗ dựa của em.”

Từ Vãn đối diện với ánh mắt sáng trong của , trái tim như tan chảy. Làm thể dịu dàng đến thế chứ?

Đột nhiên, cô nghĩ đến một chuyện, nắm lấy tay Chu Hoài Thần, hỏi: “Vậy từng nghĩ đến chuyện ly hôn với em ?”

Sao cảm giác đêm tân hôn, mấy lời đó đều là dỗ cô ? Cái

Chu Hoài Thần thật sự từng nghĩ đến. Khó khăn lắm mới gặp mà chỉ cần một chăm sóc cả đời, thể buông tay. Ban đầu chỉ là chiến thuật mềm mỏng, giờ vợ vạch trần, ngoan ngoãn thú nhận: “Vãn Vãn, sẽ cố gắng thật , để em ly hôn.”

Từ Vãn gì, nhưng khóe miệng cong lên ngừng. Ly hôn? Giờ cô thậm chí chẳng nghĩ đến nữa. ngoài miệng vẫn chịu thua: “Đoàn trưởng Chu, vẫn đang trong thời gian thử việc, đừng nghĩ quá xa!”

“Rõ, thưa sếp của !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-ngay-thanh-than-cung-co-vo-xuyen-sach/chuong-55.html.]

Sân nhà tuy dọn dẹp sạch sẽ nhưng những vật dụng thiết yếu cho sinh hoạt hàng ngày như củi lửa, gạo, dầu, muối vẫn cần tự chuẩn . Ở khu đóng quân cửa hàng tạp hóa, thể mua sắm dễ dàng. Thậm chí nếu thiếu thịt, thể đến phòng quân nhu để mua.

Những thứ , Từ Vãn dự định để mai mua, nên hôm nay chỉ còn cách ăn ở nhà ăn tập thể.

Thời tiết quá lạnh, Chu Hoài Thần Từ Vãn ngoài chịu rét. Là miền Nam mới tới đây cần thời gian để thích nghi, sợ cô dễ cảm nếu vội ngoài. Vì thế, dịu dàng : “Vãn Vãn, nhà ăn lấy cơm mang về nhé. Em món nào đặc biệt ăn ? Trưa nay bánh bao nướng, em thử ?”

Ở vùng biên giới dân tộc thiểu nhiều nên món ăn cũng mang đậm nét đặc trưng khác với truyền thống. Tuy nhiên khu đóng quân là nơi tụ họp từ khắp nơi cả nước nên khẩu vị món ăn phần lớn vẫn thiên về phong cách Bắc.

Thỉnh thoảng họ cũng thêm vài món đặc sản địa phương để đổi khẩu vị, ví dụ như hôm nay là thứ Năm, nhà ăn sẽ phục vụ thêm bánh bao nướng.

“Được thôi.”

Thấy Từ Vãn đồng ý, Chu Hoài Thần bếp lấy hai chiếc hộp cơm sạch sẽ, tráng qua nước lau khô. Sau đó khoác áo chuẩn ngoài.

Người đàn ông chạy nhanh, sợ vợ đói tránh để đồ ăn nguội, nên chạy thẳng về khi lấy xong cơm. Cả cả về đến nửa tiếng.

Hộp cơm giữ ấm trong lòng, khi mở đồ ăn vẫn còn nóng hổi.

Trong lúc ăn cơm, Từ Vãn đột nhiên nhớ đến Tôn Hồng Vệ đón họ hôm , cả tiền mừng cưới mà Chu Hoài Thần nhận . Cô ước chừng nhận mười phần, nhưng tặng vẫn tới chúc mừng.

Việc nhận tiền mừng cho thấy mối quan hệ giữa họ . Vì , Từ Vãn nghĩ nên mời họ một bữa cơm. Làm quen , công việc cần nhờ cậy cũng dễ dàng hơn. Cô : “Phải , chúng nên mời các đồng đội của ăn một bữa. mà em

giỏi nấu ăn lắm.”

Loading...