TRỌNG SINH VỀ NGÀY THÀNH THÂN CÙNG CÔ VỢ XUYÊN SÁCH - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-03-31 01:37:02
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nụ đó rõ ràng, dù chẳng chuyện gì nhưng khiến Từ Vãn cảm thấy gì đó. Cô ngượng ngùng.

“Thấy chồng em ?” Trần Hữu Phương hỏi.

Từ Vãn gật đầu, định phủ nhận cũng thể phủ nhận , vì ánh mắt Trần Hữu Phương sắc bén như thể máy dò.

từng trải, Trần Hữu Phương tiếp tục trêu chọc cô. khi Từ Vãn khẽ thở dài, chị hỏi: “Sao thế, thấy thương chồng em ?”

Từ Vãn “ừm” một tiếng. là cô thương . Đã , sáng sớm còn dậy sớm chuẩn bữa sáng cho cô.

Thấy biểu cảm của Từ Vãn, Trần Hữu Phương kể cho cô về những câu chuyện xưa của khu đóng quân.

“Bây giờ điều kiện hơn nhiều, ít nhất quần áo ấm, em lúc mới đến đây điều kiện kém như nào .”

Chị kể rằng những năm sáu mươi, khi chị theo chồng đến biên giới, điều kiện sống vô cùng khắc nghiệt. Không khu nhà gia đình như bây giờ, tất cả đều sống trong những căn hầm đào sâu đất, bên lợp cỏ khô. Họ sống như suốt nhiều năm cho đến

khi khai phá vùng đất , biến nó thành nơi trồng trọt , doanh trại mới xây dựng.

Lần đầu tiên khu nhà gia đình thiện, nhiều xúc động bật .

Bây giờ Trần Hữu Phương thể kể nhưng Từ Vãn những nỗi khổ ngày xưa thì chỉ những từng trải qua mới hiểu .

Sau khi thăm bãi tập, Trần Hữu Phương đưa Từ Vãn ghé nhà ăn. Hôm nay bánh bao hấp, Từ Vãn mua hai chiếc về nhà. Trưa nay Chu Hoài Thần việc về, cô định ăn uống đơn giản một .

Mua bánh bao xong trời cũng dần sáng, bãi tập càng lúc càng náo nhiệt nhưng bây giờ Từ Vãn nữa, càng càng thấy các chiến sĩ vất vả.

Từ Vãn mang đồ về nhà, Trần Hữu Phương mời cô sang nhà chị chơi, thấy vẫn còn sớm nên Từ Vãn cũng theo.

Chủ yếu do chị Trần khi nào tuyết tan sẽ dẫn cô lên núi hái quả dại, còn mùa thu thể nhặt nấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-ngay-thanh-than-cung-co-vo-xuyen-sach/chuong-68.html.]

Bây giờ vật tư nhiều nhưng đồ núi ít, mỗi khi đến mùa trong khu gia đình tụ tập thành tốp rừng thông nhặt nấm, nhặt cả mùa thu là đủ ăn cho một năm.

Thậm chỉ còn ăn hết, dù hàng năm chị Trần cũng vẫn còn thừa nấm và những đồ khác gửi về cho bố ở quê.

Hơn nữa núi còn nhiều quả hạch, cây hạch đào dại núi nhiều, nếu may mắn thể lấy ít.

Từ Vãn mà háo hức mong chờ mùa xuân nhanh đến.

Trần Hữu Phương bộ dáng của cô : “Mùa đông cũng , bây giờ núi nhiều gà rừng, chờ thêm chút nữa trời lạnh hơn đám gà đông lạnh, một ngày thể bắt mấy con.

Mỗi tội chúng nó ít thịt nhưng hầm canh cũng , một nồi to ăn với chút bánh nướng cũng ngon vô cùng.”

Bây giờ điều kiện còn kém, nhất là trong nhà nhiều con, kể cả gà rừng thịt nhưng chút vị thịt để ăn no một bữa cũng lắm .

Từ Vãn đối với chuyện vẫn rõ ràng lắm, nhưng vốn dĩ cô quen với cuộc sống độc lập từ nhỏ. Nghe chị Trần như cũng thêm hiểu về nơi đóng quân.

Nghe bên cạnh nơi đóng quân còn trang trại chăn nuôi lớn, ngày thường nếu uống sữa bò cũng thiện, ở chỗ chăn nuôi cũng thích uống sữa nhưng là vị mặn.

Đa phần ở nơi đóng quân thói quen uống, nếu uống quen thể đến trang trại chăn nuôi uống thử.

Từ Vãn vẫn uống qua sữa mặn bao giờ nên cô cũng thử xem.

Cô ở nhà chị Trần đến giữa trưa thì về nhà .

Trở về nhà, cô hâm nóng cháo còn thừa từ sáng, ăn kèm bánh bao và một ít dưa muối. lúc cô chuẩn ăn thì tiếng gõ cửa. Nghĩ rằng chồng , cô vội vàng chạy mở cửa, nhưng hóa là một chiến sĩ trẻ.

Anh lính nhập ngũ năm nay, gương mặt non nớt trông như một trưởng thành. Anh lễ phép : “Chào chị, đoàn trưởng Chu nhờ mang chút thịt cừu đến cho chị.”

Loading...