TRỌNG SINH VỀ NGÀY THÀNH THÂN CÙNG CÔ VỢ XUYÊN SÁCH - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-03-31 02:03:48
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ít thì nửa tháng, nhiều thì một tháng, yên tâm nguy hiểm, sẽ tự chăm sóc cho bản ."

Nghe Từ Vãn càng yên tâm, mặc dù cô nhiệm vụ cụ thể là gì nhưng chắc chắn sẽ nguy hiểm.

với tư cách là vợ, cô thể những lời mất tinh thần: "Chu Hoài Thần, nhớ rằng em đang ở nhà đợi ."

Người đàn ông hốc mắt nóng lên. , còn cô đơn nữa, ở nhà vợ đang đợi , càng trân trọng bản hơn vì quãng đời còn cần chăm sóc.

khi chia tay, thực sự thích hợp để những lời tình cảm, như thực sự nỡ rời . Chu Hoài Thần ôm lòng, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu của Từ Vãn đó mới nhẹ nhàng buông , cúi xách đồ chuẩn rời .

Từ Vãn đưa đến tận cửa, ánh mắt đầy sự nỡ và lo lắng. Chu Hoài Thần ở cửa nghĩ đến việc em vợ sẽ đến hôm nay, thêm một câu: "Vãn Vãn, lúc nhà hãy để Tiểu Thiến ở nhà, như hai thể giúp đỡ lẫn ."

Mặc dù vợ nhỏ của quá mức độc lập nhưng trong lòng , cô vẫn là một cô nhóc, luôn kiềm chế mà lo lắng cho cô.

Có một chị em ruột ở bên cạnh thì hơn một , ít nhất thể chuyện, chuyện gì cũng thể bàn bạc.

"Biết , mau , lát nữa muộn thì đồng đội của đấy."

Hôm qua, Từ Vãn mới chị Tôn rằng Chu Hoài Thần bây giờ còn là đến sớm nhất nữa, ngày nào cũng đồng đội nhạo rằng kết hôn nên nỡ rời xa nhà.

Cười thì , Chu Hoài Thần để ý đến những điều nhưng dám ở lâu hơn vì thời gian nhiệm vụ gấp.

Từ Vãn bóng lưng Chu Hoài Thần sải bước rời , mãi mà nỡ về nhà.

"Em Từ Vãn, thu dọn xong ? Thu dọn xong thì chúng thôi." Trần Hữu Phương xách túi vải khỏi cửa thì thấy ở cửa sân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-ngay-thanh-than-cung-co-vo-xuyen-sach/chuong-90.html.]

Hôm nay hai hẹn xe đến trạm nông nghiệp trong thành phố để mua hạt giống, hôm nay Từ Thiến cũng đến nơi đóng quân, Từ Vãn tiện thể đón em gái.

"Chị dâu dọn xong , em đôi giày luôn." Từ Vãn thấy tiếng mới hồn, vội vàng chạy nhà.

Trần Hữu Phương : "Không vội, còn sớm mà."

Từ nơi đóng quân đến thành phố khá xa, để thuận tiện cho trong khu gia đình, nơi đóng quân bố trí một chiếc xe tải lớn, mỗi tuần chạy một chuyến từ nơi đóng quân đến thành phố và ngược . Nếu nhu cầu mua sắm gì thì cứ đến đúng giờ là .

Từ Vãn nhanh chóng giày, lúc ngoài thì Trần Hữu Phương đang chuyện với một chị dâu khác, hình như đồng ý giúp chị dâu đó mang một ít đồ về.

Thấy cô , chị dâu đó cũng phiền họ nữa, bế đứa bé nhà.

Trần Hữu Phương về phía TừVãn: "Đi thôi Từ Vãn."

Từ nơi đóng quân đến thành phố, xe tải lớn chạy mất hai tiếng, đến thành phố thì gần trưa. Từ Vãn và Trần Hữu Phương thẳng đến nhà hàng quốc doanh để ăn trưa, ăn xong thì bắt đầu mua đồ.

Xe tải chạy về nơi đóng quân lúc năm giờ chiều, thời gian vẫn đủ nhưng Từ Vãn còn đến nhà ga đón em gái nên dành nhiều thời gian hơn.

Khi hai đến nhà ga thì đúng lúc nhân viên nhà ga thông báo rằng chuyến xe từ Dung Thành đến biên giới sẽ ga mười phút nữa.

Từ Vãn thấy biển đón khách ở sân ga kích động về phía xa.

Trần Hữu Phương thấy , nhớ đến lúc về nhà cũng kích động như thế liền đưa tay giúp Từ Vãn xách đồ mua về, : "Từ Vãn, em về phía một chút, lát nữa xe ga thì em gái em thể thấy em."

"Cảm ơn chị dâu." Từ Vãn cũng khách sáo với Trần Hữu Phương, đưa đồ cho cô xong thì chen đám đông.

Loading...