Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 1010

Cập nhật lúc: 2025-12-12 06:28:40
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến đây, ánh mắt Tất Văn Nguyệt dần trở nên mơ hồ, về phía Lục Kiến Sâm đang bước đến cửa.

"Có với em, chỉ cần em trộm ngọc bội, chỉ cần em đeo nó lên, sẽ yêu em."

"Hắn lừa em."

Bước chân của Lục Kiến Sâm khựng một chút, nhưng đầu, chỉ lặng lẽ rời .

Anh hề rằng, chỉ ba phút khi rời khỏi đó, Tất Văn Nguyệt cũng nhắm mắt lìa đời.

Sau khi nhận tin tức về cái c.h.ế.t của Tất Văn Nguyệt, Cố Tiểu Khê khỏi thở dài một tiếng.

Phụ nữ như Tất Văn Nguyệt, nhỉ, ác ngu.

Bây giờ c.h.ế.t , cuối cùng cũng thể gây chuyện thêm nữa.

Chỉ là, Lục Kiến Nghiệp khi tin , liệu buồn .

Thôi kệ, những chuyện cũng chẳng liên quan gì đến cô nữa .

Lục Kiến Sâm cảm xúc gì đặc biệt về cái c.h.ế.t của Tất Văn Nguyệt, chỉ là, đường về nhà, vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiểu Khê, lâu cũng buông .

Anh rõ ràng, yêu, từ đầu đến cuối, chỉ Tiểu Khê.

Cô gái mà gặp thích , sẽ mãi mãi thích cô, mãi mãi yêu cô!...

Trên một ngọn núi cao ở Tây Ninh.

Lục Kiến Nghiệp đang trực ban, khi tin Tất Văn Nguyệt qua đời, lâu vẫn một lời, cũng hề nhúc nhích.

Người phụ nữ đó là mối tình đầu của , là thích suốt nhiều năm.

Khi thích một , luôn luôn sẽ ngừng tô vẽ đẽ cho đó.

Cho dù cô bao giờ cho một sắc mặt dễ chịu.

vì thích cô , vì yêu cô , từ bỏ nhiều thứ, cũng thể bao dung nhiều điều.

Giờ thì cô c.h.ế.t , trong lòng cũng như trống rỗng một mảng.

Buồn ư?

Chính cũng thể diễn tả cảm giác .

Cũng thể coi là buồn.

nếu buồn, thì trong lòng cảm thấy cay đắng đến thế?

Anh trai và chị dâu đúng, thật sự hiểu tình yêu là gì.

Anh nên chuyên tâm phát triển sự nghiệp thì hơn.

Có lẽ, nên ở ngọn núi cả đời, ở Tây Ninh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1010.html.]

Từ ngày hôm đó trở , Lục Kiến Nghiệp trở nên trầm lặng hơn, chín chắn hơn!

, cũng còn nữa!...

Thời gian thoắt cái sang tháng 5.

Trong quãng thời gian , Cố Tiểu Khê dồn bộ tâm sức việc giảng dạy ở Trường Quân đội Tây Ninh, thỉnh thoảng mới ghé qua phòng y tế việc.

Ngày 5 tháng 5, Cố Tiểu Khê nhận thông báo: khu đất khoanh vùng ở Thanh Bắc bên xây xong bộ hàng rào.

Ngay trong ngày, Cố Tiểu Khê liền xin phép chủ nhiệm Khang nghỉ một buổi, tới Thanh Bắc.

Phải, cô một trở về Thanh Bắc.

Ai bảo dạo Lục Kiến Sâm cũng bận chứ!

Không chỉ lên lớp ở trường quân đội, mà còn thường xuyên nhận những nhiệm vụ khác.

Về tới Thanh Bắc, việc đầu tiên cô là tới Bệnh viện Quân y Thanh Bắc, gặp viện trưởng Trần, đó mới về phía Quân khu Thanh Bắc.

Tuy nhiên, cô đến thẳng khu nhà dành cho nhà quân nhân, mà xem mảnh đất của .

Trùng hợp , phụ trách quản lý khu đất khi quy hoạch , chính là ông cụ Tề, Tề Chính Lai.

Thấy Cố Tiểu Khê đến, Tề Chính Lai mừng đến mức miệng khép .

"Tiểu Khê , lâu gặp, cháu đúng là ngày càng giỏi giang ghê!"

Cố Tiểu Khê cũng vui mừng: "Ông Tề, dạo ông thế nào ạ?"

"Tốt, lắm! Không thể hơn nữa! Chỗ trạm phế liệu sắp di dời, sẽ quy hoạch nhập khu cửa hàng bách hóa mà cháu phụ trách. Làng bọn cũng sắp chuyển ."

Cố Tiểu Khê bất ngờ: "Làng cũng chuyển ?"

Chuyện thì khi tới đây cô !

Tề Chính Lai gật đầu ha hả: "Phải đấy! Vì ở đây sắp xây một siêu cửa hàng bách hóa, nên làng sẽ chuyển về phía tây, bên đó đang xây nhà !"

"Trong làng ai vui ?" Cố Tiểu Khê hỏi.

"Ha ha ha ha... Con bé , cháu về làng nên thôi. Mọi mừng lắm luôn . Bây giờ trong làng chỉ vài nhà là còn nhà t.ử tế, mấy đợt bão tuyết, lũ lụt nhà của nhiều hộ dột nát hết . Giờ di dời còn trợ cấp của chính phủ nữa! Sau còn gần ngay cửa hàng bách hóa, thì còn gì bằng."

Cố Tiểu Khê nhẹ nhõm thở phào: "Vậy thì quá, cháu cũng lo đấy!"

"Không . Dân trong làng mà phụ trách cửa hàng bách hóa là ai thì còn mừng hơn nữa chứ. Sau cháu chuyện gì, cứ một tiếng là chắc chắn cả đống chạy tới giúp. Như xây cửa hàng bách hóa, cũng khối trong làng tình nguyện qua giúp công đó!"

"Cái thì cần . Ông Tề ơi, cháu về một tuần, cháu cho ông nghỉ phép một tuần luôn. Sau chỗ vẫn cần ông ngày nào cũng qua trông coi."

"Không cần, cần, ông cần nghỉ. Có việc gì, chỉ cần ông thì ông đều giúp hết." Ông cụ Tề thật sự gì đó cho Cố Tiểu Khê.

Nga

Ông cụ Tề nhiều hơn khác một chút, ông cụ rõ nơi chỉ đơn thuần xây mỗi cửa hàng bách hóa.

Hơn nữa, bộ nơi đều do con bé Tiểu Khê lo liệu, ông cụ giúp đỡ là giúp cho nó.

Loading...