Buổi trưa ngày hôm , Quý Xuân Mai tới gọi cô.
"Bác sĩ Cố, bên Kinh Đô gọi điện cho em. Nghe giọng, hình như vẫn là phụ nữ hôm qua."
"Cảm ơn chị!" Lúc Cố Tiểu Khê đang ăn cơm, nên cô đặt bát đũa xuống lập tức đến phòng y tế điện thoại.
Quả nhiên, đầu dây bên vẫn là giọng của Tạ Như.
"Tiểu Khê, hôm nay mấy chị em bọn mở một cuộc họp. Chị cả , bắt cóc lẽ là để tống tiền. Chị , thật giấu nhiều tiền, chắc hơn mười vạn."
Cố Tiểu Khê ngẩn : "Nhiều tiền ?"
"Có xong cảm thấy thể hiểu nổi, thể tin nổi đúng ? Thật , chính cũng tin. chị chắc chắn. Chị hồi nhỏ từng thấy, từng thấy giấu tiền. Chỉ là đó tiền thì chị rõ."
"Ừ, cũng khả năng đấy. Bởi vì cô và Yến Hồi thiết, mà Yến Hồi là một thầy bói lợi hại, khi tiền của ông đưa cô giữ giúp cũng nên." Cố Tiểu Khê tùy tiện một câu.
Thật trong lòng cô nghĩ đến một khả năng khác, thể là Cố Trạch Sinh trộm tiền của Yến Hồi, đó đưa cho bà cụ Tạ giữ?
nếu thì quan hệ thực sự giữa bà cụ Tạ và Cố Trạch Sinh chẳng là thiết ?
Hoặc cũng thể là bà cụ Tạ Cố Trạch Sinh trộm tiền của Yến Hồi, đó chính bà lén trộm tiền đó từ tay Cố Trạch Sinh?
"Tiểu Khê, bây giờ một suy đoán đáng sợ. Có khi nào chị cả giấu ? Bởi vì chị chiếm lấy tiền ?" Tạ Như đột nhiên một câu khiến Cố Tiểu Khê cũng sửng sốt.
Một lúc lâu , Cố Tiểu Khê mới phản ứng : "Cô phát hiện gì ? Hay là trực giác của cô?"
"... chắc là trực giác thôi. Bởi vì khi chị cả nhắc đến tiền, chị nổi giận dữ lắm, vẻ mặt cũng đáng sợ. Trước chồng chị cũng từng gặp rắc rối và bắt còn gì? Trước cứ nghĩ chị cả vô tội, nhưng bây giờ đột nhiên cảm thấy... lẽ chị vô tội..."
"Tiểu Khê, sợ lắm! Hôm nay cãi chị cả, lúc rời khỏi nhà họ Tạ, ánh mắt chị cứ như ăn tươi nuốt sống . sợ, sợ chị sẽ gì ..."
Cuối cùng, Tạ Như cũng nỗi lo lắng sâu trong lòng .
, Tạ Như thực sự sợ chuyện chính là chị cả.
Bởi vì, chị cả còn hỏi cô quen nhà họ Lục Cố Tiểu Khê .
Nga
chuyện cô qua với Tiểu Khê, cô từng với bất kỳ ai cả.
Cố Tiểu Khê trầm ngâm một lúc : "Lát nữa sẽ nhờ gửi một ít đồ cho cô, cô cũng đừng quá lo lắng. Chỉ cần cô đến mấy nơi hẻo lánh, chắc ai dám bắt cô giữa đường ."
" vẫn sợ. Tiểu Khê, là... đến tìm cô nhé?"
Cố Tiểu Khê cạn lời: "Ngày nào cũng bận tối mắt, cô đến tìm gì? Hơn nữa đang sống trong Trường Quân đội Tây Ninh, cô cũng tiện mà!"
"... chỉ thôi. chỉ đến gần cô một chút. cảm thấy, ở gần cô sẽ an hơn một chút."
Tạ Như cũng rõ tại suy nghĩ như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1020.html.]
ý nghĩ đó ngày càng mạnh mẽ trong lòng cô .
Đặc biệt là khi họp với mấy chị em hôm nay, cảm giác đó càng rõ ràng hơn.
Cố Tiểu Khê suy nghĩ một chút : "Không thì cô báo công an !"
Tạ Như ngẩn : " báo mà! Hồi mất tích, báo công an ."
"Ý là, cô báo thêm nữa, cô cảm thấy gần đây theo dõi , cảm thấy an , cô sợ. Công an sẽ biện pháp bảo vệ cô."
"Vậy... thử xem!" Tạ Như chấp nhận đề nghị .
Hai thêm mấy câu nữa mới cúp máy.
Lúc , Quý Xuân Mai từ bên ngoài , ôm theo một gói hàng với vẻ mặt đầy nghi ngờ.
"Bác sĩ Cố, bưu kiện gửi cho em !"
Cố Tiểu Khê ngạc nhiên khi nhận gói hàng.
Khi phát hiện bưu kiện gửi từ thành phố Tây Ninh đến Trường Quân đội Tây Ninh, cô cũng thấy kỳ lạ.
Ở Tây Ninh, ngoài trong trường, cô quen ai?
Sau khi mang gói hàng về nhà, cô mới bắt đầu mở .
thấy rõ bên trong là gì, cô lập tức im lặng.
Vì trong gói hàng là... một hộp m.á.u ch.ó đen đông thành đá.
Sắc mặt Cố Tiểu Khê lập tức đen thui .
Ai rảnh rỗi sinh nông nổi thế chứ?
Gửi cô m.á.u ch.ó đen, là coi cô là ma quỷ yêu tinh chắc?
Cô phất tay một cái, quét bộ gói hàng nhà kho chứa đồ cũ.
Khoảnh khắc đó, trong phòng trưng bày sản phẩm mới của cô liền xuất hiện thêm một tấm bảng gỗ màu đen.
Cố Tiểu Khê sững một chút, nghi hoặc cầm tấm bảng gỗ lên.
Đây là cái gì ?
Sau khi phân tích chất liệu, thì thấy đây là một tấm bảng từ gỗ âm trầm.
... m.á.u ch.ó đen bọc lấy tấm bảng gỗ đen là ý gì chứ?
Suy nghĩ một lúc vẫn nghĩ manh mối, cô dứt khoát mặc kệ.