Cố Tiểu Khê phẩy tay: "Được , hỏi gì thì bà trả lời cái đó. Cố Trạch Sinh bảo bà đến bệnh viện giả thần giả quỷ là để dọa Bạch Mộc Du đúng ? Ông gì với bà ? Ông chỉ định dọa bà thôi, định lấy mạng đúng ?"
Nếu thật sự định g.i.ế.c Bạch Mộc Du thì ngay lúc bà quỳ xuống, ông tay .
Bà cụ Cố do dự, : "Ông bảo năm đó hại c.h.ế.t Hứa Dục Thu chính là bà già đó, Bạch Mộc Du là đồ đàn bà ích kỷ, tim gan xa. Ông bảo g.i.ế.c sạch đám năm đó từng hại Hứa Dục Thu. Tiểu Khê , bà thấy ông giống như điên . Thật đấy, trông ông cứ như thằng điên ."
Cố Tiểu Khê liếc bà cụ Cố một cái, sang Bạch Mộc Du đang giường với ánh mắt đờ đẫn.
"Vậy nên, bà Bạch, bà gì với cháu ?"
Bạch Mộc Du im lặng một lúc, chợt bật thê lương: "Hóa Dục Thu c.h.ế.t thật ... Quả nhiên là do hại cô ..."
"Bà nội Bạch, năm đó rốt cuộc xảy chuyện gì? Bà thể thật với cháu ?" Cố Tiểu Khê cảm thấy sắp hết kiên nhẫn .
Hết chuyện đến chuyện khác, cuối cùng đều dính dáng đến Bạch Mộc Du .
Phải rằng, đây cả nhà cô thật sự kính trọng và quan tâm bà .
Bạch Mộc Du đầu cô, trong mắt ánh lên tia ươn ướt.
"Có lẽ, bà sớm nên sống đời ."
"Đến nước , còn gì mà thể với cháu chứ?"
Bạch Mộc Du khẽ lắc đầu: "Không thể , mà là nên bắt đầu từ ."
"Vậy thì bắt đầu từ chuyện bà nội cháu đến Thân thành tìm bà . Bà đến tìm bà, đó xảy chuyện gì?" Cố Tiểu Khê gợi ý.
Bạch Mộc Du nhẹ nhàng nhắm mắt , như đang chìm trong hồi ức.
Cố Tiểu Khê sợ bà suy nghĩ quá nhiều phát sinh vấn đề về thần trí, nên lên tiếng cắt ngang: "Bà Bạch, bà cần suy nghĩ nhiều quá. Bất kể năm đó ai đúng ai sai, bà chỉ cần thẳng với cháu là . Cháu khả năng tự phân tích, cháu sẽ tự đ.á.n.h giá."
Bạch Mộc Du mở mắt , đưa tay lau nước mắt: "Năm đó đúng là bà sai thật. Dục Thu đến Thân thành là vì bà thư cho bà, sẽ cùng chồng về Hoài thành. Bà hẹn bà dừng ở Thân thành, để hai chúng gặp một ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1035.html.]
"Chính bà là hẹn gặp bà ! Nếu vì lời hẹn của bà, bà sẽ xuống tàu ở ga Thân thành, cũng sẽ ở nhà khách gần đó. Nếu chuyện đó, những chuyện xảy cũng sẽ xảy ."
Nga
Cố Tiểu Khê khẽ vỗ vai bà cụ Bạch, truyền cho bà chút sức mạnh, ngăn cho bà vì quá đau buồn mà nghẹn lời, nửa chừng đứt quãng.
"Dục Thu đến Thân thành như hẹn, đến nhà bà tìm bà. Hôm đó bà ở nhà, chỉ chồng bà ở nhà. Dục Thu gặp bà nên để một bức thư nhờ chồng bà chuyển , sẽ đợi bà ở nhà khách một ngày..."
"Bà và chồng bà vốn hòa thuận, ông thường xuyên lăng nhăng bên ngoài. Khi gặp Dục Thu, ông liền nổi m.á.u dê, đưa thư cho bà xong thì cứ nằng nặc bắt bà mời Dục Thu về nhà ở. Một phần bà lo ông sẽ gì bất lợi cho Dục Thu, phần khác cũng trách Dục Thu đến tìm bà mà ăn mặc quá xinh , nên hôm đó bà cứ chần chừ mãi gặp bà ..."
" bà ngờ rằng, tuy bà đến nhà khách kịp, nhưng chồng bà lén đến đó..."
"Tối hôm đó, Cố Trạch Sinh ở bên Dục Thu. Chồng bà suýt chút nữa giở trò , may mà phút cuối ai đó đ.á.n.h ngất..."
"Lúc chồng bà về đến nhà giữa đêm, bà mới ông kể , rằng nhà khách cháy..."
"Khi tin Dục Thu t.ử nạn truyền đến, bà lập tức ngất xỉu, đưa bệnh viện..."
"Khi đó bà hối hận, sợ hãi. Còn chồng bà thì sợ sự việc liên lụy đến , nên ngay trong ngày hôm đó rời khỏi Thân thành, đến nơi khác..."
"Khi bà cũng tìm ông nữa. Bà lo hậu sự cho Dục Thu, nhưng vụ cháy hôm đó nhanh chóng khép là t.a.i n.ạ.n ngoài ý , ngay cả khi bà tìm t.h.i t.h.ể của Dục Thu cũng liên tục khác ngăn cản..."
"Tối hôm đó, còn đến đập cửa nhà bà, hắt m.á.u ch.ó cửa, cảnh cáo bà đừng xen chuyện khác, thậm chí còn ngầm tay đ.á.n.h con của bà..."
"Bất đắc dĩ, bà đành đưa con rời khỏi Thân thành..."
"Đợi đến khi bà Thân Thành, điều tra chân tướng sự việc năm xưa thì nhiều manh mối còn nữa..."
Nói đến đây, nước mắt Bạch Mộc Du rơi lã chã.
Cố Tiểu Khê cũng vì mà im lặng.
Cô thật ngờ, chỉ một cuộc gặp mặt, kéo theo nhiều chuyện như thế.
Bà cụ Cố xong thì bĩu môi: "Bà cũng tự nhận là bạn của Hứa Dục Thu ? Cũng chẳng ! Như lời bà đấy, nếu hôm đó bà chịu đến gặp bà , bà c.h.ế.t !"
Cố Tiểu Khê liếc bà cụ Cố một cái đầy lạnh lùng: "Bà dù sai nữa thì cũng đến mức c.h.ế.t. bà thì khác, việc ác bà còn nhiều hơn gấp mấy . Cố Trạch Sinh tay với bà, mới thấy kỳ lạ đấy."