Lục Kiến Sâm trầm ngâm một lúc đáp: "Ông nhắc đến Yến Nam Sinh, thì bất kể đó trở thành Trữ Nam Sinh mang phận nào khác, ông cũng sẽ bỏ qua. Sự mất tích của Trữ Nam Sinh, khi cũng liên quan tới Cố Trạch Sinh. Bên Kinh Đô hiện giờ cũng đang nhiều động thái, nếu Trữ Nam Sinh thực sự là khối ung nhọt trong quân đội, thì chắc chắn sẽ thanh trừng."
Cố Tiểu Khê thở dài: "Anh , lúc em bắt mạch cho ông , ông còn mạch, sinh khí cực kỳ yếu, đúng là chỉ còn thoi thóp. Ông giống với những gì em từng nghĩ chút nào."
Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng xoa đầu cô, dịu dàng trấn an: "Chuyện quá khứ, thể can dự, ông rốt cuộc gì, cũng rõ. Điều chúng thể , là cứ để thứ thuận theo tự nhiên."
Thật , chỉ cần Cố Trạch Sinh điều gì tổn hại đến Tiểu Khê và gia đình cô, cũng để tâm tới việc ông gì.
Tắm xong, Lục Kiến Sâm giúp Tiểu Khê sấy khô tóc, ôm cô ngủ.
Có Lục Kiến Sâm bên cạnh, đêm đó Cố Tiểu Khê ngủ yên giấc. ...
Sáng hôm .
Sau khi ăn sáng xong, Cố Tiểu Khê cùng và cô ruột đến bệnh viện mang bữa sáng cho bà cụ Bạch.
điều khiến bất ngờ là, bệnh viện với họ rằng, từ sáng sớm Bạch Mộc Du đòi xuất viện. Phía bệnh viện đồng ý, bà liền tự rời .
Giang Tú Thanh lúc đau đầu thôi, : "Tiểu Khê, con xem tại bà cụ Bạch vội vàng xuất viện như ? Bà gặp chúng ?"
Cố Tiểu Khê thở dài: "Con cũng nữa. Có thể là lo lắng cho bác Trang và chú hai Trang thì . Mẹ, con đến nhà họ xem thử, với cô cứ về ."
"Thôi, ngoài thì cùng luôn, chúng cùng đến nhà họ xem thử." Giang Tú Thanh cảm thấy cùng thì hơn.
Cố Diệc Lan cũng gật đầu: " đó, cùng ."
Nga
Cố Tiểu Khê nghĩ một lát cũng đồng ý cùng.
Ban đầu cô nghĩ khả năng bà cụ Bạch ở nhà là thấp, nhưng sự thật là bà đang ở nhà, thậm chí cửa lớn còn đang mở.
Vừa bước sân, ba liền thấy Bạch Mộc Du đang trong sân, trong tay ôm lấy một bài vị.
Thấy họ đến, Bạch Mộc Du ngẩng đầu lên một cái: "Mọi đến !"
"Bà Bạch, bà đột nhiên về nhà ? Sức khỏe của bà còn cần ở bệnh viện vài ngày nữa mà." Giang Tú Thanh thở dài.
"Không , ở bệnh viện thoải mái bằng ở nhà . Ta về nhà một chút." Bạch Mộc Du căn nhà mặt, trong đáy mắt lộ một chút ấm áp.
Cố Tiểu Khê quầng thâm mắt bà cụ, trong lòng khỏi thở dài: "Bà là đợi bác Trang và chú hai Trang về đúng ? Trước đó là Trang Linh gọi điện cho cháu, bảo cháu tìm bà. Một lát nữa cháu gọi cho cô , cô để điện thoại của bệnh viện."
Bạch Mộc Du lắc đầu: "Không cần gọi . Chỉ cần bọn họ bình an là , họ sẽ về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1041.html.]
"Bà Bạch, bà điều gì với chúng cháu ?" Cố Diệc Lan nhịn lên tiếng hỏi.
Có vài chuyện, Cố Diệc Lan đích bà Bạch .
Bạch Mộc Du một nữa lắc đầu: "Đợi đông đủ ! Chờ đông đủ , sẽ hết một ."
Cố Diệc Lan hé môi, định gì đó, nhưng lời đến miệng nuốt xuống.
"Bà Bạch, việc gì cần cháu giúp ?" Cố Tiểu Khê hỏi.
Bạch Mộc Du im lặng một lúc : "Bà hỏi cháu, cháu gặp Cố Trạch Sinh ?"
Cố Tiểu Khê bà cụ một cái, cuối cùng cũng thành thật gật đầu: "Gặp . Tối qua khi rời bệnh viện cháu đến nghĩa trang, ông đang ở đó."
Nghe đến đây, Bạch Mộc Du mỉm : "Xem như Dục Thu yêu sai ."
Câu khiến Cố Tiểu Khê thật sự nên đáp thế nào.
"Tiểu Khê, sinh nhật bà nội cháu là ngày cuối cùng của tháng , đến hôm đó cháu về nhé!" Bạch Mộc Du lên tiếng dặn dò.
Cố Tiểu Khê khẽ gật đầu: "Vâng ạ."
"Diệc Lan, cháu ở , chuyện với cháu." Bạch Mộc Du bất ngờ sang Cố Diệc Lan.
Cố Diệc Lan vốn dĩ cũng định ở , Cố Diệc Lan quá nhiều điều hỏi, thế nên liền Tiểu Khê và chị dâu một cái.
Giang Tú Thanh thở dài, cuối cùng cũng gật đầu: "Vậy Diệc Lan ở , chị với Tiểu Khê về ."
Cố Tiểu Khê liếc bà cụ Bạch đầy suy nghĩ, đó cùng rời .
Cố Tiểu Khê hôm nay xin nghỉ phép, hơn nữa còn xin liền hai ngày, nên cô cùng về nhà lấy thêm ít đồ, ghé qua nghĩa trang.
Lần , hai con chỉ đến viếng mộ bà nội mà còn viếng mộ bà ngoại.
Thực , hai ngôi mộ khá gần , nhưng vì xung quanh nghĩa trang trồng nhiều cây bách, tối qua Cố Tiểu Khê để ý kỹ mộ bà ngoại.
Lần , cô mới phát hiện, lúc Cố Trạch Sinh đến chỉ đặt hoa tươi và năm món lễ vật mộ bà nội mà mộ bà ngoại cũng y như , chỉ khác mỗi loài hoa.
Trước mộ bà nội là hoa thược dược, còn mộ bà ngoại là hoa sen.
Cô rõ bà nội thích hoa gì, nhưng luôn nhớ bà ngoại thích hoa thược dược.