Cố Tiểu Khê đón lấy đứa trẻ, vốn chỉ định bế một chút trả . khi bàn tay cô chạm tay bé, cô bỗng khựng .
Mạch tim đứa bé yếu, chút vấn đề.
Hơn nữa, dây thanh quản của bé cũng vấn đề, phát tiếng.
Nhìn gương mặt rạng rỡ hạnh phúc của , trong lòng Cố Tiểu Khê bỗng hiểu vì cô dẫn đến đây.
Mảnh giấy đưa cô đến nơi , lẽ là để cô cứu lấy sinh mạng đứa bé .
Cô hít sâu một , với : "Thật là bác sĩ. Lúc đầu hiểu vì trưởng bối bảo đến đây, nhưng giờ hiểu. Lúc sinh bé, bé đúng ?"
Người sững , gật đầu: ", đúng . dù bé lúc sinh, bé vẫn khỏe mạnh mà."
"Ừ, bé sẽ lớn lên khỏe mạnh thôi. tim bé yếu, dây thanh quản cũng chút vấn đề. sẽ châm cứu một để phục hồi thanh quản, cô đừng lo."
Vừa , cô lấy bộ ngân châm của . Trước khi kịp phản ứng, cô châm hơn mười cây kim đứa bé.
Sắc mặt lập tức đổi: "Cái ... cô..."
Trưởng thôn và những khác mặt cũng đều biến sắc, định tay ngăn .
"Đừng lo, hại bé . Nhìn , Đại Vượng còn đang kìa!" Giọng của Cố Tiểu Khê dịu dàng, trấn an xung quanh.
Giọng cô mang theo một lực áp chế đặc biệt, tuy hiểu lý do, nhưng cũng nổi giận nữa.
Nhìn đứa bé trong tay Cố Tiểu Khê, quả thật bé trông , đôi mắt to tròn vẫn đang cô chằm chằm, khóe miệng khẽ nhếch, như thể đang vui vẻ, chút đau đớn nào.
Người như điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn im lặng, ánh mắt dõi theo con trai rời.
Nga
May là bao lâu , Cố Tiểu Khê rút một phần ngân châm .
Cũng lúc đó, bé Đại Vượng, từ lúc sinh vẫn từng cất tiếng, bỗng nhiên phát mấy tiếng "a a a".
Người thở phào một , nét mặt ngập tràn vui sướng và cảm kích Cố Tiểu Khê.
"Cô gái, cảm ơn cô nhiều lắm! Thật sự cảm ơn cô! Trước giờ chúng cứ nghĩ bé phát âm thanh là chuyện bình thường."
Cố Tiểu Khê an ủi mấy câu, mười phút thì rút hết bộ ngân châm , đó lấy từ chiếc túi đeo lưng của một hộp sữa bột, đưa cho .
"Đây là quà cho Đại Vượng, cảm ơn chị tặng lá bùa!"
Người ngượng ngùng : "Phải là cảm ơn cô mới đúng! Có lẽ chúng chăm chỉ việc thiện hơn mới !"
"Không cần cảm ơn ! Làm nhiều việc luôn là chuyện nên , ông trời sẽ luôn ưu ái những lương thiện và siêng năng." Cố Tiểu Khê lịch sự trò chuyện vài câu, rời khỏi thôn Hy Vọng.
Sau đó, cô đặt lá bùa tặng gian của , nhưng chỉ chớp mắt , lá bùa , giống như chiếc lư hương lúc , lập tức kho chứa đồ cũ nuốt chửng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1044.html.]
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, mắt Cố Tiểu Khê xuất hiện một vòng công đức lấp lánh ánh vàng.
Cố Tiểu Khê mang theo chút ngạc nhiên, khẽ xoay vòng công đức .
Vòng dừng , một hàng chữ lớn màu tím vàng bật mặt vòng .
[Chúc mừng bạn nhận một tấm Thẻ Thần Hộ Mệnh Nhân Duyên!]
Cố Tiểu Khê thấy thì sững sờ.
Lại là một tấm Thẻ Thần Hộ Mệnh Nhân Duyên ?
Giống như , ngay khoảnh khắc tay cô chạm tấm thẻ , trong đầu cô liền hiện một thông báo.
[Thẻ Thần Hộ Mệnh Nhân Duyên: Điều chỉnh nghịch chuyển, bảo hộ nhân duyên định sẵn. Nhỏ m.á.u để kích hoạt!]
Khi cô theo, nhỏ m.á.u đó, cảnh tượng hiện mắt cô, chính là khoảnh khắc Lục Kiến Sâm mặt mày đỏ bừng xông phòng tắm của cô...
Lần , rõ ràng là hình ảnh đầu cô trọng sinh, khi đó cô mở miệng giữ Lục Kiến Sâm , còn khi rời cũng về nữa.
khác với ban đầu, Lục Kiến Sâm hy sinh trong nhiệm vụ, nhưng đôi chân tàn phế.
Trong cảnh tượng , xe lăn, từng lén lút đến thăm cô.
tất cả chuyện , cô hề .
Đoạn đó, cô bệnh nặng qua đời, Lục Kiến Sâm cũng ở cùng bệnh viện, phòng bệnh sát bên, cùng lúc...
Cô thấy, giây phút cuối cùng của Lục Kiến Sâm, trong tay vẫn nắm chặt tấm ảnh của cô.
Cố Tiểu Khê hình dung tâm trạng hiện giờ của thế nào, chỉ thấy nghẹn ngào, đè nén, xót xa.
Hóa giữa cô và Lục Kiến Sâm luôn sợi dây liên kết như .
Chỉ vì cô lên tiếng giữ , mà chuyện rẽ sang một hướng khác.
rốt cuộc, vì như ?
Khi tấm Thẻ Thần Hộ Mệnh Nhân Duyên thứ hai cũng hóa thành một làn khói xanh biến mất, trái tim nặng trĩu của cô bỗng chốc trở nên nhẹ nhõm.
Bây giờ cô ở bên Lục Kiến Sâm, hai tấm Thẻ Thần Hộ Mệnh Nhân Duyên, chắc họ sẽ bên mãi mãi chứ?
Ổn định tâm tình, cô tiếp tục đến thôn Hy Vọng thứ ba.
Vì hai tìm đều thuận lợi, nên cô cũng lặp cách cũ, mang quà đến tìm trưởng thôn nhờ giúp đỡ.
Lần , cô tìm một ông lão bỏng nặng trong một trận hỏa hoạn, ông lão từng là lính cứu hỏa, thương vì cứu khỏi đám cháy.
Vì vết bỏng kinh khủng nên dân làng đều sợ dáng vẻ của ông lão.