Lần , cô đào một con đường nhỏ hướng về phía , như cô thể xuyên qua đống rác, xa hơn một chút.
Dĩ nhiên, điều cô mong nhất là thể đào một lối thoát khỏi hành tinh E4949494 .
Lúc đó, cô một cảm giác kỳ lạ, chỉ khi cô chăm chỉ việc thì mới rác rưởi chôn vùi nữa.
Sau hai tiếng đồng hồ, cô dọn một con đường nhỏ khá dài, cũng một quãng ngắn.
Ngay lúc , cô bất ngờ thấy một giọng khe khẽ vang lên.
"Cái cô Chuyên gia Thanh Lọc Rác đúng là ngốc thật. Cô chỉ dọn một con đường nhỏ như , lát nữa mưa đục chín đổ xuống thì những chỗ cô dọn xong rác phủ kín hết. Không là công cốc ."
Cố Tiểu Khê thì ngẩn , giọng đó từ ?
Cô quanh tìm theo hướng phát âm thanh, thấy một giọng khác tiếp lời: "Cô cũng ngốc , chắc là định đào một con đường thoát ngoài. cô rằng, dọn dẹp hành tinh rác E4949494 là nhiệm vụ khảo hạch mà Tinh Cầu Thượng Cổ để cho tất cả các Chuyên gia Thanh Lọc Rác! Ai vượt qua sẽ gặp cơ duyên lớn, còn ai vượt qua thì phạt quét phân yêu thú suốt một trăm năm."
Cố Tiểu Khê đến đây, cả liền thấy rùng .
Không vượt qua sẽ phạt quét phân yêu thú một trăm năm á?
Thế thì kinh khủng quá!
Cô là về nhà cơ mà, tuyệt đối thể phạt quét phân suốt một trăm năm như thế !
... nhiệm vụ dọn dẹp rốt cuộc thế nào mới tính là đạt chuẩn đây?
Liệu cô thể hỏi một câu nhỉ?
lúc cô còn đang phân vân nên mở miệng , trời đột nhiên xuất hiện một đám mây đen kịt.
Cố Tiểu Khê ngẩng đầu liền nhận , trời sắp mưa .
Hơn nữa, rõ ràng chính là mưa đục chín mà cái giọng ban nãy đến, sẽ kéo dài tận hai mươi sáu tiếng?
Tức là mưa suốt một ngày một đêm, còn dư thêm hai tiếng nữa á?
Vậy chẳng những việc cô đúng là công cốc !
Nga
Mưa lớn đổ xuống, con đường nhỏ mà cô cực khổ dọn dẹp thật sự sẽ rác rưởi phủ lấp trở .
Ngay lúc cô đang cầm xẻng trở về, cô bất ngờ cảm nhận linh khí hệ Thủy trong bầu trời.
Cô giơ tay thử một chút, phát hiện thể dùng Thuật Tẩy Rửa!
Thử tiếp, ủa, Thuật Đóng Băng cũng dùng luôn !
Thử luôn Thuật Quét Dọn xem ...
Ơ? Thuật Quét Dọn dùng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1084.html.]
Thấy mưa đục sắp trút xuống , cô lập tức thi triển Thuật Đóng Băng diện rộng, đông cứng bộ bùn nước và rác rưởi thành những khối băng lớn, gom hết thu kho chứa đồ cũ.
Vì hành động đủ nhanh, nên con đường nhỏ cô dọn khi nãy nhanh chóng mở rộng thành một lối lớn hơn.
Mười phút , cơn mưa đục ập đến, rào rào như trút nước.
Hơn nữa, mưa đen sì sì, chẳng mấy chốc khiến bộ đồ bảo hộ Cố Tiểu Khê loang lổ vết bẩn.
Cô hề nghỉ ngơi, tranh thủ lúc còn sử dụng Thuật Đóng Băng, tiếp tục dọn rác với tốc độ cao, mở rộng phạm vi khu vực sạch của .
Điều cô để ý là, ở đằng xa, một bóng cũng đang giang tay múa loạn trong mưa lớn, lúc thì lầm rầm niệm chú, lúc thì tay chân khoa trương như đang nhảy múa.
Một tiếng .
Cơn mưa đục tí tách đó bỗng trút xuống dữ dội, nước mưa đen đặc như nước biển dâng ngược, ào ào đổ xuống, đáng sợ vô cùng.
Cố Tiểu Khê mới dọn dẹp xong một khu vực, một đợt rác khổng lồ khác tràn đến lấp đầy.
Buồn bực vài giây, cô bỗng lấy từ trong gian một cây dù lớn, xuống ghế, cũng thèm động đậy nữa.
Chỉ cần rác trôi đến gần, cô liền tiện tay đông cứng một cái, ném kho đồ cũ.
Vừa thể nghỉ ngơi, tranh thủ việc nhẹ, xem như một công đôi việc.
Dù thì vẻ khu vực sạch sẽ thu hẹp, nhưng thực tế lượng rác xử lý ít .
Tự an ủi bản như xong, Cố Tiểu Khê liền yên tâm trong cơn mưa đục, cẩn thận quan sát hành tinh .
Nơi vẻ ở, vì khí tức con , cũng chẳng ánh đèn nào cả.
, Quang Não của cô hỏng, thể sửa .
Cô lấy một chiếc đèn năng lượng mặt trời đặt bàn, lấy bộ dụng cụ , thử sửa Quang Não.
Về hình thức thì vết nứt dễ sửa, chức năng cũng tạm , nhưng Quang Não thể kết nối mạng vũ trụ, đây mới là vấn đề lớn.
Thôi thì, kết nối thì kệ !
Cô thử mở hệ thống trao đổi gian, xem thể mua gì .
Kết quả là: Không thể mua!
Rảnh rỗi việc gì , cô một bức thư gửi cho Lục Kiến Sâm, hy vọng thể sớm .
Viết xong thư, cô gửi về gian, đó lấy nước rửa mặt và tay, pha một cốc đồ uống nóng để uống.
May mà đó cô trữ đồ nhiều, nếu giờ ăn gì, uống gì mới ?
Sau ba tiếng mưa lớn, thời tiết trở lạnh, gió đêm rít lên lạnh buốt.
Cố Tiểu Khê thở dài một tiếng, lấy thêm một chiếc áo dày mặc .