Cố Tiểu Khê khá vui, vì điều chẳng khác nào rác tự mang đến tận cửa, cô chỉ cần nhẹ nhàng quét qua một cái, là rác lập tức kho tạp hóa, thanh lọc sạch sẽ.
Thế nhưng, tốc độ cô thu rác càng nhanh, thì làn sóng rác đổ đến càng gấp.
Cảnh tượng đó khiến ông cụ Thích bên cũng khỏi sững sờ.
"Con nhóc , cháu chứ?" Ông cụ Thích lo lắng hét lên về phía Cố Tiểu Khê.
Ông cụ cảm thấy khu vực an của Cố Tiểu Khê sắp rác ép cho nổ tung đến nơi .
"Không , cháu mà!" Cố Tiểu Khê trả lời ông cụ, sức dọn rác với tốc độ cực nhanh.
Để sóng rác lấn lướt, cô còn dựng thêm mấy điểm truyền rác phụ bên cạnh, giúp rác từ nhiều hướng đều đưa kho chứa đồ cũ.
Tuy nhiên, cô càng nhanh thì sóng rác càng nhanh, đến mức khiến Cố Tiểu Khê chỉ hận thể mọc thêm mười tám cánh tay.
May mà tay đủ thì còn thể dùng tinh thần lực điều khiển, cuối cùng, ngay lúc cô sắp kiệt sức, những làn sóng rác mới dần dần yếu .
khi cô kịp thở một , một đợt sóng rác còn kinh khủng hơn cuồn cuộn tràn tới.
Lần Cố Tiểu Khê thực sự thấy khổ sở, bởi vì cô thể xử lý xuể, thật sự xuể nổi nữa .
Khi cô xử lý kịp, sóng rác lập tức xâm chiếm khu vực an của cô.
Cố Tiểu Khê phát hiện kho chứa đồ cũ của chất đầy đến căng cứng, cảm giác như sắp nổ tung bất cứ lúc nào.
Ngay lúc gian hoạt động của cô thu hẹp đến mức cực hạn, chuẩn rác nhấn chìm, thì từ kho chứa đồ cũ bỗng phát một tia sáng chói lòa.
Tiếp đó, tia sáng lan sang cả phòng trưng bày sản phẩm mới, tạo nên một hiệu ứng nổ màu sắc rực rỡ.
Khi Cố Tiểu Khê vẫn còn đang sững , kho chứa đồ cũ bỗng đổi , cánh cửa nâng cao, diện tích mở rộng, ánh sáng trở nên sáng sủa hơn hẳn, rõ ràng là thăng cấp!
Nhìn sang phòng trưng bày sản phẩm mới bên cạnh, cũng biến hóa lớn. Cánh cửa những cao hơn, rộng hơn, mà khu vực trưng bày vốn thể tùy ý xoay chuyển giờ đây chia thành chín khu vực với chín màu sắc khác .
Hơn nữa, mỗi khu vực đều rộng.
Đống rác suýt nữa nổ kho đồ cũ đó cũng lập tức thanh lọc, thậm chí cả chỗ rác đang sắp nhấn chìm Cố Tiểu Khê cũng dọn sạch kho chứa đồ cũ, trong tích tắc thanh lọc .
, khi thanh lọc xong, phòng trưng bày sản phẩm mới còn trống rỗng nữa, mà xuất hiện thêm một viên đá năng lượng màu xanh rêu.
Ngay khoảnh khắc Cố Tiểu Khê lấy viên đá năng lượng màu xanh rêu đó , sức sống màu xanh trong viên đá bỗng hóa thành một luồng sáng xanh quấn lấy tay cô.
Đồng thời, cô phát hiện trong đầu xuất hiện một ý nghĩ kỳ lạ, lúc nên dùng Thuật Hồi Sinh Đất Mẹ.
Nghĩ đến là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1108.html.]
Ngay khi cô kích hoạt Thuật Hồi Sinh Đất Mẹ, luồng sáng xanh tay lập tức hóa thành từng sợi chỉ tỏa bốn phương tám hướng, một phần bay lên trung, một phần rơi xuống đất. Trong tích tắc, bộ hành tinh D001 bao phủ bởi một vầng sáng xanh nhạt.
Cũng ngay lúc đó, Cố Tiểu Khê cảm thấy như rút cạn sức lực, đầu óc trống rỗng.
Ông cụ Thích kinh ngạc cảnh tượng mặt: "Đây là... đất phục sinh !"
Thì thật sự thể cứu sống một hành tinh rác sắp diệt vong!
Ngay lúc ông cụ định hỏi cô điều đó, thì thấy cô gái nhỏ cứu sống cả hành tinh từ từ nhắm mắt giữa quầng sáng xanh, thể đổ xuống mặt biển.
Ông cụ Thích hoảng hốt, vội vàng tay cứu ...
Cũng đúng lúc , bầu trời hành tinh D001 xuất hiện một vầng hào quang năm màu rực rỡ, phá vỡ màn trời u ám phủ kín bấy lâu nay.
Vài phút , một con tàu đặc biệt xuất hiện giữa bầu trời, mang theo âm thanh thông báo kết thúc kỳ khảo hạch, đáp xuống hành tinh tái sinh .
Ba tháng .
Nga
Khi Cố Tiểu Khê mở mắt một nữa, cô phát hiện đang trong buồng y tế.
Khoảnh khắc cô dậy, hàng loạt giọng vui mừng đồng loạt vang lên:
"Vợ ơi, em tỉnh ."
"Em gái Tiểu Khê, cuối cùng em cũng tỉnh ."
"Mẹ ơi, tỉnh ."
"Tốt quá ! Em gái Tiểu Khê tỉnh ."
"Trời phù hộ! Em gái Tiểu Khê cuối cùng cũng tỉnh ."
Cố Tiểu Khê những gương mặt quen hiện lên mắt, một lúc lâu mới nhớ , lúc ở hành tinh chính D001 tham gia khảo hạch Chuyên gia Thanh Lọc Rác, cô ngất ?
"Em gái Tiểu Khê, em chỗ nào khỏe ?" Mục Ly mặc áo blouse trắng bước lên kiểm tra cho cô.
Những khác đều một bên đầy lo lắng, ai dám phiền, nhưng ai nấy đều dán chặt ánh mắt cô.
"Không , , em thấy chỗ nào khó chịu cả, đừng lo." Cố Tiểu Khê dậy.
Gương mặt lo âu suốt mấy tháng trời của Lục Kiến Sâm cuối cùng cũng nở nụ . Anh đặt một chiếc gối dựa lưng cô, dịu dàng xoa đầu cô: "Để Mục Ly kiểm tra kỹ cho em ."
Cố Tiểu Khê thực cũng cảm nhận , bây giờ tình trạng cơ thể của cô , thấy khó chịu chỗ nào.
ai cũng lo lắng, ngay cả hai bảo bối nhỏ của cô cũng đỏ hoe mắt, dám gần, cô đành ngoan ngoãn gật đầu, để Mục Ly kiểm tra.