" sẽ về !" Tất Văn Nguyệt kiên quyết .
Cô t.h.ả.m hại đến mức , ngay cả đứa con cũng giữ . Cô về Kinh Đô đối mặt với những câu hỏi chất vấn từ gia đình, càng lời trách móc từ nhà họ Lục.
Lục Kiến Nghiệp hít sâu mấy mới cố nhịn cơn giận: "Em định ở Quân khu Thanh Bắc luôn ?"
Không định nữa ?
Tối qua còn tưởng thuyết phục cô , ngờ đến đây cô đổi ý.
Tất Văn Nguyệt cau mày đầy bực bội: "Anh vất vả lắm mới tới Thanh Bắc, cứ thế mà về ? Hơn nữa còn , mai là Quốc khánh ."
Cô tin Lục Kiến Sâm sẽ về một dịp trọng đại như Quốc khánh.
Chỉ cần về, cô nhất định thể gặp !
Lục Kiến Nghiệp nhíu mày: "Với tình trạng sức khỏe mà em còn biểu diễn ?"
Dù gì cũng là con gái yêu suốt bao năm, vẫn thể lo lắng.
Thế nhưng câu của chạm đúng nỗi đau của Tất Văn Nguyệt. Cô lạnh, giọng đầy châm chọc: " thì chứ? Chỉ mất một cái bào t.h.a.i bé xíu mà thôi, chẳng lẽ từ bỏ tất cả, bỏ luôn cả công việc ?"
Lục Kiến Nghiệp , bật giận dữ.
Trong mắt cô , con của ... chỉ là một cái bào t.h.a.i bé xíu, thậm chí còn chẳng đáng xem là một sinh mệnh.
"Tất Văn Nguyệt, em đúng là tàn nhẫn!"
Nói xong, bỏ .
Tất Văn Nguyệt giậm chân đầy bực bội, đó đầu về phía khu nhà ở của gia đình quân nhân.
Nếu... nếu như ở bên Lục Kiến Sâm bây giờ là cô , thì mấy!
Lục Kiến Sâm nhiệm vụ một thời gian dài, lẽ trong hai ngày tới sẽ về.
Tất Văn Nguyệt hề rằng, trong lúc cô mong ngóng Lục Kiến Sâm trở Thanh Bắc, dẫn Cố Tiểu Khê đến Hàng Châu.
Dịp Quốc Khánh, chắc chắn sẽ về!
Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm ở Hàng Châu ba ngày, tham quan Tây Hồ, ghé thăm Tháp Lôi Phong, còn đạp xe quanh thành phố, chụp ảnh lưu niệm, mua Long Tỉnh Tây Hồ và cả hạt sen mà cô thích.
Điều khiến Cố Tiểu Khê hài lòng nhất là trong mấy ngày tàu, cô tích lũy 10 điểm công đức, còn ở Hàng Châu vô tình thu thêm 10 điểm nữa.
Rời Hàng Châu, họ dừng chân ở Thân Thành vài ngày, đến khi trở Quân khu Thanh Bắc thì là ngày 19 tháng 10.
Vừa về đến nhà một thời gian dài xa cách, Cố Tiểu Khê vui vẻ đến mức dài giường, chẳng nhúc nhích.
Lục Kiến Sâm đặt hành lý xuống, cúi hôn lên trán cô: "Anh báo cáo nhiệm vụ với lãnh đạo đây, em ở nhà ngoan nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/117.html.]
Cố Tiểu Khê phất tay: "Anh ! Em ngủ một lát!"
Cô nhớ chiếc giường của quá !
Lục Kiến Sâm mấy ngày tàu, Cố Tiểu Khê nghỉ ngơi t.ử tế nên nhẹ nhàng khép cửa rời .
Cố Tiểu Khê nhắm mắt , tranh thủ thư giãn một chút, đồng thời quản lý gian đồng hành của .
Nga
Ngay khi cô rời khỏi gian đó, chuẩn ngủ yên giấc, bỗng một luồng kim quang bất ngờ ùa tâm trí.
Cùng lúc đó, một hàng chữ lớn màu vàng hiện .
[Kỹ năng: Thuật Quan Trắc (cần tiêu hao 50 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê liếc bảng hiển thị, phát hiện công đức của vặn đúng 50 điểm.
Cô còn đang phân vân nên tiêu hao điểm ngay thì chợt thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
Vừa dậy, cô thấy giọng của Lý Quế Phân: "Tiểu Khê nhà ? Có khách đến tìm em !"
Cố Tiểu Khê thắc mắc, mở cửa .
Nhìn thấy chị dâu Quế Phân đang ở cổng viện, bên cạnh là một đàn ông mặc quân phục nét giống Lục Kiến Sâm vài phần, cô bất giác dụi mắt.
Lý Quế Phân vẫy tay với cô: "Tiểu Khê, em trai chồng em đến tìm đây! May mà vợ chồng em về !"
Nghe chị dâu Quế Phân "em trai chồng", Cố Tiểu Khê lập tức phản ứng kịp.
Người chắc là Lục Kiến Nghiệp!
Cô nhanh chóng chạy đón khách: "Là Kiến Nghiệp ? Chị dâu Quế Phân, phiền chị quá!"
Lý Quế Phân xua tay: "Không , chị còn lấy sẵn cho em một phích nước nóng, lát nữa chị lấy bình."
Nói , chị để phích nước, còn kín đáo nháy mắt với Cố Tiểu Khê khi rời .
Lúc , Lục Kiến Nghiệp cũng hồn, lịch sự chào hỏi cô gái mặt, một dung mạo tinh tế, khí chất dịu dàng, so với trong ảnh còn xinh và linh động hơn nhiều.
"Chị dâu, em là Lục Kiến Nghiệp. Anh trai em nhà ạ?"
Vừa tin trai về, lập tức chạy sang.
"Anh đặt đồ xuống báo cáo nhiệm vụ , em nhà !"
Cố Tiểu Khê dẫn Lục Kiến Nghiệp phòng khách, lấy một hộp Long Tỉnh Tây Hồ mang về từ hành lý, dùng nước nóng mà chị dâu Quế Phân đưa để pha cho em chồng một chén .
Lục Kiến Nghiệp quan sát nhà của trai. Căn phòng gọn gàng, sạch sẽ, bài trí cũng ấm áp, tạo cảm giác vô cùng dễ chịu.
Giống hệt chị dâu !
Anh chợt nhớ lời của Kiến Lâm, chị dâu là một tuyệt!
Anh từng tiếp xúc với chị dâu, nhưng ấn tượng đầu tiên thật sự , thậm chí còn vượt ngoài mong đợi.