Cô hề , khi Trương Bỉnh Nghĩa và những khác lên núi, mất trọn một ngày mới tìm tiền mà Phó Gia Ny rơi.
đúng lúc đó, tai họa ập đến, Chung Quắc rắn độc c.ắ.n chân!
Trương Bỉnh Nghĩa là bác sĩ, chỉ riêng việc xử lý nọc rắn cho , cõng xuống núi thôi cũng đủ khiến mệt gần c.h.ế.t.
Cả quãng đường, Phó Gia Ny lóc nức nở, tay ôm đống hành lý nặng trịch chê chẳng dám vứt, mệt đến mức cứ một đoạn rấm rứt.
Cùng lúc đó, Cố Tiểu Khê đang tàu ăn cơm tối thì mắt bỗng hiện lên vài dòng chữ vàng lấp lánh.
[Kỹ năng 1: Thuật Chiết Xuất Nọc Rắn (cần tiêu hao 2 điểm công đức). ]
Nga
[Kỹ năng 2: Thuật Tách Chiết Kháng Thể Huyết Thanh Nọc Rắn (cần tiêu hao 5 điểm công đức). ]
[Kỹ năng 3: Thuật Loại Bỏ Nọc Rắn (cần tiêu hao 10 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê ngẩn một lúc, mơ hồ hiểu vì hệ thống kỹ năng đột nhiên nhắc cô học mấy chiêu giải độc rắn.
Có ai đó rắn độc c.ắ.n ?
Cô đưa mắt quanh một vòng, cũng chẳng thấy gì bất thường cả.
nghĩ đến chuyện Lục Kiến Sâm là quân nhân, thường xuyên hoạt động ngoài trời, mấy kỹ năng học cũng ích, thế là cô quyết định học cả ba kỹ năng luôn.
Gần đây tiêu hao công đức quá nhiều, kiếm thêm chút nào thì trong lòng cô cứ cảm thấy c.ắ.n rứt kiểu gì .
Vì , ăn tối xong, cô lấy cớ vệ sinh, tranh thủ dạo một vòng quanh tàu.
Mất kha khá công sức, cuối cùng cũng kiếm sáu điểm công đức.
Đêm hôm đó, Tư Nam Vũ cùng chuyến tàu với họ, xuống tàu, chuyển sang chuyến khác để về Kinh Đô.
Hai ngày , buổi chiều, Cố Tiểu Khê và cũng về đến Thanh Bắc.
Ngay khoảnh khắc bước xuống tàu, Cố Tiểu Khê bỗng thấy trong lòng rộn ràng kỳ lạ, giống như cảm giác trở về nhà .
"Chị Tiểu Khê, trời cũng sắp tối , tụi về nhà em nhé!" Tề Sương Sương vui vẻ .
Cô cũng đang cực kỳ phấn khởi, về đến nhà đúng là thoải mái hết nấc!
Chỉ mới xa nhà hơn chục ngày, mà cô thấy nhớ nhà vô cùng.
Cố Tiểu Khê đầu Lục Kiến Sâm, sắp xếp thế nào.
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Về nhà ông cụ Tề ."
Anh giao nhân sâm trăm năm cho ông, hỏi thêm về toa thuốc.
Anh ông cụ Tề và Viện trưởng Trần vẫn đang giúp họ tìm thuốc.
Chỉ là khi ba về đến nhà họ Tề, phát hiện trong nhà trống vắng, ông cụ Tề ở nhà.
Tề Sương Sương ngớ : "Không lẽ ông em trực đêm nữa ? Chị Tiểu Khê, chị tạm nhé, để em chạy qua nhà Viện trưởng Trần hỏi thử."
"Ừ, em !" Cố Tiểu Khê xuống ghế trong phòng khách, tiện tay cầm khăn lau sạch bàn .
Lục Kiến Sâm đặt đồ đạc xong thì bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/222.html.]
Thấy nhóm lửa đun nước trong bếp, Cố Tiểu Khê cũng xách nước lên, tranh thủ dọn dẹp căn phòng họ thuê.
Chăn đệm giường, cô bộ mới, trải gọn gàng.
Vì ở đây dép trong nhà, cô khu trưng bày sản phẩm mới lấy hai đôi dép bông, một đôi của cô, một đôi của Lục Kiến Sâm.
Sau đó cô cởi đôi giày da bông của , giặt sạch để sang một bên, bằng dép bông.
Túi ngủ, chăn len và quần áo mang Cát Lĩnh, cô cũng mới tất cả cất .
Lúc , Tề Sương Sương trở về.
Cô chút thất vọng: "Chị Tiểu Khê, ông em chữa bệnh cho lãnh đạo nào đó, ngoài tỉnh , hôm qua mới . Bên nhà Viện trưởng Trần đang ăn tối, bảo lát nữa sẽ ghé qua."
"Ồ, . Ông em nhà thì chị ở đây với em vài ngày." Cố Tiểu Khê .
Tề Sương Sương , tâm trạng ủ rũ liền tan biến sạch.
"Thế thì quá! Đi thôi, bếp nấu cơm nào, tối nay em ăn cho thật ngon."
Vừa hai bước thì thấy Lục Kiến Sâm xách một thùng nước nóng .
"Vợ tắm , lát nữa nấu cơm."
Ngoài trời lạnh, cô gái nhỏ ưa sạch sẽ, ngâm trong nước nóng sẽ thấy thoải mái hơn nhiều.
Tề Sương Sương lập tức đưa Lục Kiến Sâm ánh mắt " hiểu mà", : "Vậy tắm nhé! Chị Tiểu Khê, trong phòng em một cái bồn tắm lớn, chị lấy cái đó mà dùng nhé!"
"Được." Cố Tiểu Khê gật đầu.
Lục Kiến Sâm xách nước phòng, lấy bồn tắm mà Tề Sương Sương , rửa ba sạch sẽ mới mang .
Cố Tiểu Khê ngâm trong làn nước ấm, cảm giác thật dễ chịu. Khi cô bước khỏi phòng tắm, Viện trưởng Trần chuyện với Lục Kiến Sâm ở khu bếp một lúc .
Thấy Cố Tiểu Khê , Viện trưởng Trần bảo: "Tiểu Khê , ông cụ Tề chắc năm sáu ngày nữa mới về , là ngày mai cháu đến bệnh viện quân y luôn ! Cứ trong giờ . Lục Kiến Sâm sẽ về đơn vị , đợi ông cụ Tề về sẽ đón cháu."
Cố Tiểu Khê liếc Lục Kiến Sâm, thấy gật đầu thì cô cũng gật theo.
"Vậy ạ! Ngày mai cháu tới bệnh viện."
Viện trưởng Trần vui vẻ mặt, trò chuyện với hai thêm vài câu về chuyện ở Cát Lĩnh, còn xem qua cây nhân sâm trăm năm.
Xem xong, ông nhịn mà cảm thán: "Ông cụ Tề mà thấy chắc mừng lắm. Bài t.h.u.ố.c của cháu giờ thiếu nhiều nữa, thêm cây nhân sâm , chắc chỉ thiếu một hai vị là xong ."
Nghe , Cố Tiểu Khê cũng vui. Có thể thanh lọc t.h.a.i độc thì quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Mấy tán gẫu thêm một lúc, đến khi Lục Kiến Sâm mang ba tô mì trứng bàn, chuẩn ăn tối, thì Viện trưởng Trần cũng cáo từ về.
Ăn mì xong, Lục Kiến Sâm kéo cô vợ nhỏ nhà phòng chuyện một lát.
"Anh về đơn vị luôn tối nay, mấy hôm nữa sẽ đón em."
"Tối nay ?" Cố Tiểu Khê ngạc nhiên, cứ tưởng ít nhất sẽ ở đến sáng mai.
Lục Kiến Sâm bế cô lên đùi, cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô: "Anh về để lĩnh thưởng cho em."
Cố Tiểu Khê chớp mắt, tò mò hỏi: "Thưởng gì cơ?"