Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 225
Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:43:51
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tiểu Khê hề rằng, khi ông lão với cháu gái rằng chính cô là bác sĩ Cố, thì cháu gái cau mày, ánh mắt đầy oán trách.
"Cháu để cô chữa. Cùng lắm... cùng lắm thì chờ ông cụ Tề ."
Thế là, Cố Tiểu Khê xem như thảnh thơi. Cô xuống lầu, định tìm Lục Kiến Lâm ăn cơm.
bên Lục Kiến Lâm đang xử lý một ca bệnh gấp, vẫn còn trong phòng phẫu thuật, nên cô đành tự đến nhà ăn bệnh viện ăn .
Sau khi ăn xong, cô văn phòng viện trưởng.
Đống sách bàn cô xem xem mấy , chẳng còn việc gì , cô liền lấy bộ da chồn mà chú Hoàng tặng từ phòng trưng bày sản phẩm mới.
Nga
Ban đầu cô định mũ, nhưng nghĩ thấy nếu khâu hai miếng da chồn với , thì cũng thể một chiếc áo gile ôm dáng khéo.
Nghĩ đến đó, cô liền lên ý tưởng cẩn thận, bắt đầu cắt may.
Khi Viện trưởng Trần , chiếc gile của Cố Tiểu Khê gần như thiện.
Thấy cô còn rảnh rỗi đến mức may áo, ông ngay, đống sách chắc chắn cô xong hết .
"Chiều nay tạm thời bổ sung thêm một ca phẫu thuật cắt ruột thừa. Cháu dám bác sĩ chính ?" Viện trưởng Trần thăm dò hỏi.
Cố Tiểu Khê ngừng tay một chút: "Chú dám để cháu bác sĩ chính ?"
Viện trưởng Trần thấy cô ném ngược câu hỏi , liền bật : "Lát nữa ca phẫu thuật chú bác sĩ chính, cháu cứ chú ý quan sát, nếu thấy tự tin thì ca phẫu thuật cắt ruột thừa tiếp theo giao cho cháu."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Không thành vấn đề!"
Chờ cô khâu xong chiếc gile trong tay, Viện trưởng Trần qua cho cô tình hình của bệnh nhân chuẩn phẫu thuật.
Cố Tiểu Khê chăm chú, khi xem qua bệnh án của bệnh nhân, cô cũng tự cân nhắc kỹ lưỡng.
Một tiếng , cô theo Viện trưởng Trần phòng phẫu thuật.
Đây là một ca phẫu thuật cắt gần như bộ dày, bác sĩ chính là Viện trưởng Trần, bên cạnh ngoài Cố Tiểu Khê còn hai bác sĩ phụ mổ và hai y tá.
Viện trưởng Trần giống như , khi mổ sẽ những điều cần chú ý với Cố Tiểu Khê.
Khi hạ dao, ông nhấn mạnh với cô rằng: dứt khoát, do dự, tay vững, lực chuẩn...
Toàn bộ ca phẫu thuật kéo dài ba tiếng rưỡi, việc diễn suôn sẻ.
Khâu cuối cùng, chính là do Cố Tiểu Khê thực hiện.
Viện trưởng Trần hài lòng với biểu hiện của cô, nên khi nghỉ ngơi bốn mươi phút, liền cho sắp xếp một ca phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa tiếp theo.
Từ khâu chuẩn phẫu thuật đến các bước tiến hành, Viện trưởng Trần can thiệp, chỉ bên quan sát.
Ban đầu Cố Tiểu Khê hồi hộp, nhưng may mắn là Viện trưởng Trần luôn bên dõi theo, chỉ nhắc nhở một đó cô mắc nào nữa.
Khi thật sự bắt tay ca mổ, sự tập trung của Cố Tiểu Khê đạt đến mức cao độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/225.html.]
Cũng nhờ sự chỉ dẫn của Viện trưởng Trần, ca phẫu thuật cắt ruột thừa diễn thuận lợi.
Phần khâu cùng thì cô quá quen tay, ca mổ cứ thế mà thành suôn sẻ.
Ngay khoảnh khắc bệnh nhân đẩy khỏi phòng mổ, mắt cô lướt qua một dòng chữ vàng:
[Kỹ năng: Phẫu Thuật Cắt Bỏ Ruột Thừa Cấp Hoàn Mỹ (cần tiêu hao 5 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê chớp mắt mấy cái, giờ kỹ năng trong kho kỹ năng đều là học mới dùng ? Sao giờ xong mới kỹ năng?
Lặng lẽ tiếp nhận và học xong kỹ năng Phẫu Thuật Cắt Bỏ Ruột Thừa Cấp Hoàn Mỹ, cô lập tức về phía Viện trưởng Trần.
"Cháu chợt nhận trong ca mổ cháu mắc ít , còn nhiều chỗ cần cải thiện và lưu ý hơn nữa. Lần nhất định cháu sẽ hơn!"
Viện trưởng Trần mỉm gật đầu: "Có thể tự đ.á.n.h giá ca mổ của phẫu thuật là một thói quen . Đây là ca đầu tiên của cháu, như là . Lần cố gắng hơn nữa. Để chú xem mai ca nào tương tự thì sắp xếp thêm cho cháu một ca nữa."
"Vâng ạ." Cố Tiểu Khê lập tức đồng ý.
Lúc cũng hơn sáu giờ, Viện trưởng Trần chuẩn tan ca về nhà, nên Cố Tiểu Khê cũng tiện thể mượn xe đạp về nhà họ Tề.
Trên đường , Viện trưởng Trần còn giảng giải thêm cho cô một vài điều về phẫu thuật và bệnh án.
Lúc ăn tối, cô kể chuyện phẫu thuật hôm nay cho Tề Sương Sương .
Tề Sương Sương xong, ngừng giơ ngón cái tán thưởng: "Tiểu Khê, chị siêu thật đó! Dám đụng cả d.a.o mổ luôn!"
Cố Tiểu Khê bật : "Là do Viện trưởng Trần dạy giỏi thôi. Tối nay chị ngủ sớm, dưỡng đủ tinh thần, mai tiếp tục học. Chị trở thành một bác sĩ ngoại khoa giỏi."
Tề Sương Sương vui vẻ : "Vậy còn công việc ở trạm phế liệu thì ? Chị còn nữa ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vẫn chứ! Dù hiện tại hai công việc ảnh hưởng lẫn ."
Dù thì cô cũng đ.á.n.h giá nghề nghiệp là Chuyên gia Thanh Lọc Rác cấp hai , cảm giác công việc ở trạm phế liệu vẫn hợp với cô hơn.
Hơn nữa, cô còn phát hiện một vấn đề.
Ở bệnh viện, dù cô phẫu thuật cứu , đều cộng thêm điểm công đức.
nếu cứu giúp đỡ ở ngoài bệnh viện, thì điểm công đức.
Vì , cô nghĩ thể học y một cách nghiêm túc, trở thành bác sĩ giỏi. thể kiểu bác sĩ cố định tại bệnh viện như Lục Kiến Lâm .
Kiểu việc phù hợp với hướng phát triển song song của cô!
Tề Sương Sương thấy cô tràn đầy năng lượng như , cũng tinh thần tích cực đó truyền cảm hứng.
Cô nghiêm túc : "Sau em cũng cố gắng việc cho !"
Cố Tiểu Khê suy nghĩ một lúc : "Hay là, bình thường em cũng nên thêm sách . Dạo chị sách nhiều, thấy học khối thứ ho. Khi rảnh, em thể ôn kiến thức cấp hai, cấp ba, thêm mấy quyển em hứng thú."
Tề Sương Sương ngơ ngác một lúc: "Không việc gì mà học kiến thức cấp hai cấp ba gì? Mấy thứ đó chẳng vô dụng ?"
Cố Tiểu Khê nhướng mày: "Sao vô dụng? Rất ích là đằng khác. Ví dụ nhé, dạo gần đây chị tự học toán, cảm thấy khả năng tính toán hẳn. Ở Cát Lĩnh , chị còn thể dùng toán học tính cách xuống núi và chọn đường về trại nhanh nhất. Học địa lý thì phân biệt phương hướng. Văn thì khả năng hiểu vấn đề cũng hơn..."