lúc cô đang cố lắng mà vẫn chẳng hiểu gì thì mắt cô hiện một dòng chữ vàng lấp lánh.
[Tinh Thông Tiếng Nhật (cần tiêu hao 1 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê thấy dòng chữ đó, còn ngạc nhiên.
Một ngôn ngữ mà chỉ cần 1 điểm công đức là học xong á?
Rẻ luôn?
Phải học liền chứ nữa!
Ngay khoảnh khắc tiêu hao điểm công đức, cô lập tức hiểu cuộc đối thoại giữa hai .
"Haha... Người Hoa quốc các cứ bảo, nơi nguy hiểm nhất là nơi an nhất, chắc chắn sẽ ai ngờ chúng giấu và đồ ngay mắt họ..."
"Giờ tao lo chuyện khác, chỉ sợ tai mắt cuối cùng của chúng trong quân đội nhổ tận gốc."
"Không , chỉ là ngoài ý thôi. Nếu thằng họ Mạc định lợi dụng một con đàn bà để hủy danh tiếng của Lục Diêm Vương mới tay, lòng tham mờ mắt, thì cũng chẳng để lộ..."
Cố Tiểu Khê đến đây, lửa giận bắt đầu bốc lên.
Bọn chúng mà dám nhắc đến Lục Kiến Sâm?
Cái thằng họ Mạc mà chúng nó , chẳng là gã đàn ông của Lưu Mỹ Hoa, Phó doanh Mạc ?
Còn cái "tai mắt cuối cùng trong quân đội" mà chúng nhắc tới là ai?
Ngay khi cô định thêm chút nữa thì hai chuẩn rời .
"Tính thời gian, tối qua phía Quân khu Thanh Bắc cùng lắm cũng chỉ bắt vài kẻ quan trọng, cứu mấy nhà nghiên cứu chúng hành cho thừa sống thiếu c.h.ế.t thôi. Đợt chúng thắng lớn, liên lạc tiếp..."
"Được, Tết đừng gặp nữa!"
Cố Tiểu Khê nín thở, cố gắng phát chút tiếng động nào để phát hiện.
Sau đó, cô thấy hai tên tách hai hướng.
Kẻ về phía bên trái khá cẩn trọng, liên tục quanh.
Cố Tiểu Khê ẩn những tán cây và bụi rậm, nhưng vẫn rõ trong chớp mắt.
Nga
Cô từng gặp , nhớ rõ tên là gì, nhưng là nhân viên của bưu điện thị trấn. Lần cô đến bưu điện gửi báo cáo cũng từng thấy .
Biết phận của đối phương, cô lặng lẽ đổi hướng, rẽ sang bên .
Cô xem thử còn là ai.
Cô kích hoạt Thuật Truy Tung Khí Tức, tính toán lộ trình di chuyển của đối phương, chọn đường tắt để một bước, tìm một chỗ kín đáo tầm xa để ẩn .
Hai phút , cô thấy một đàn ông trung niên mặc áo bông màu xanh lam, quần đen, qua thì vô cùng bình thường, đang ngang qua phía bên trái cô.
Nhìn vẻ ngoài, chẳng khác gì mấy dân quê bình thường ở Hoa quốc.
cách ông tiếng Nhật, phát âm vô cùng chuẩn xác và tự nhiên, thậm chí còn trôi chảy hơn cả nhân viên bưu điện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/243-da-chinh-sua.html.]
Thế nên, khả năng là gián điệp ngụy trang cực kỳ kỹ lưỡng.
Chờ khi hai xuống núi, cô mới chậm rãi xuống theo.
Giờ phút , cô thầm cảm thấy may mắn vì để tiết kiệm thời gian, cất luôn xe đạp trong phòng trưng bày sản phẩm mới.
Cho nên, dù hai phát hiện ai đó từng lên núi, thì cũng thể là theo dõi.
Mười phút , cô thấy mà đang theo dõi đến một cái rãnh sâu bên vệ đường, cỏ dại che lấp, dắt một chiếc xe đạp, đạp xe mất.
Cố Tiểu Khê sững , năm phút mới phòng trưng bày lấy xe đạp của , nhanh chóng đạp xe đuổi theo.
Không nghĩ gì, vòng vèo một hồi, cuối cùng đạp xe về hướng doanh trại.
Thế nhưng đó chỉ liếc mắt về phía doanh trại một cái, rẽ hướng khác.
Xem lộ trình thì dường như đang rời khỏi nơi .
Người đó dân trong thị trấn ?
Khi cô ngang qua doanh trại, thì thấy do dự.
Bây giờ cô nên về doanh trại báo cáo, tiếp tục đuổi theo ?
Ngay lúc cô còn đang cân nhắc mất, phía đường cái bỗng xuất hiện một chiếc xe quân đội.
Ngay chiếc xe quân sự đó, còn mấy chiếc xe tải quân dụng nối đuôi .
Cô vội dắt xe đạp sát lề đường, tránh cản trở giao thông.
đúng lúc xe quân sự lướt qua cô thì đột ngột dừng .
Cố Tiểu Khê ngẩng đầu , thấy Lục Kiến Sâm bước xuống từ xe.
Hai bốn mắt , ánh mắt đều hiện lên vẻ bất ngờ xen lẫn vui mừng.
"Vợ yêu, em ở đây? Đang đợi đấy ?" Lục Kiến Sâm sải bước tới chỗ cô gái nhỏ nhà , tay kìm khẽ xoa đầu cô một cái.
Tối qua về, chắc chắn cô bé lo cho lắm!
Cố Tiểu Khê hồn , vội nhón chân ghé sát tai thì thầm mấy câu.
Nghe xong, sắc mặt Lục Kiến Sâm lập tức đổi: "Là gã đàn ông trung niên mới đạp xe qua lúc nãy ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: ", chính là . Còn một nữa là nhân viên bưu điện. Em từng thấy ông khi gửi thư, đ.á.n.h điện báo."
"Vợ yêu, em đợi ở đây một lát."
Nói xong, lập tức về xe, vài câu với trong xe.
Ngay đó, xe quân đội lập tức rẽ hướng, truy bắt những kẻ khả nghi.
Lục Kiến Sâm cùng, mà đưa vợ về doanh trại.
"Vợ yêu, em phòng việc của chờ một lát nhé, báo cáo với cấp ." Lục Kiến Sâm dịu dàng .