Năm phút , cô bôi t.h.u.ố.c mỡ cho mắt bà nội Hổ T.ử thêm một , đồng thời lén thực hiện một phục hồi võng mạc.
Trong quá trình đó, cô tặng cho Hổ T.ử hai cây bút chì, hai cục gôm, hai cuốn vở tập , hai cuốn vở mỹ thuật tự , một cái bấm giấy, còn chuẩn thêm cho bé một hộp kim bấm.
"Sau học hành cho đàng hoàng nhé, đừng để bà nội lo lắng quá nhiều."
Hổ T.ử mắt đỏ hoe, : "Chị Cố, em thể nhận những thứ , em chẳng gì để cho chị cả."
Cố Tiểu Khê phì : "Em tặng cho chị nhiều nút áo còn gì! Không thì thế , cứ coi như chị tặng em quà Tết sớm nhé. Cái từ chối đấy!"
"Cảm ơn chị Cố!" Hổ T.ử gật đầu, từ chối nữa.
"Cẩn thận đừng để cái bấm giấy bấm tay đấy." Cố Tiểu Khê dặn dò, đó mở một cái bấm giấy mới, biểu diễn một lượt cho nhóc xem cách dùng.
Hổ T.ử lập tức mê tít, nỡ rời tay!
Lúc trong đầu chỉ một suy nghĩ, nhất định học thật giỏi, cũng bác sĩ giống chị Cố, đến thôn làng khám bệnh miễn phí cho .
Cố Tiểu Khê thì chẳng nghĩ nhiều như thế, càng ngờ một hành động nhỏ của thể gieo lòng một bé một hạt giống hy vọng.
Thời gian cũng gần đủ, cô rửa sạch t.h.u.ố.c mỡ mắt bà nội Hổ Tử, bảo bà thử xa.
Khoảnh khắc đôi mắt bà nội Hổ T.ử bắt ánh sáng, thấy rõ đám phía xa, nước mắt bà kìm mà lăn dài.
Bà thấy !
Đôi mắt của bà thực sự thể thấy !
Không còn là những cái bóng mờ mịt nữa, mà là hình ảnh rõ ràng, sắc nét.
Bà đầu , thấy Hổ Tử, đứa bé gương mặt giống hệt con trai hồi nhỏ, nước mắt càng rơi như mưa.
"Bà ơi, bà ? Mắt bà còn đau ?" Hổ T.ử dọa sợ, hoảng hốt bà nội.
Bà nội Hổ T.ử vội vàng lắc đầu, nghẹn ngào : "Không đau... Mắt bà khỏi ."
Nói , bà bật dậy, cúi gập thật sâu Cố Tiểu Khê: "Đồng chí Cố, cảm ơn cháu! Thật sự cảm ơn cháu nhiều!"
Đôi mắt thực bà cũng từng đến bệnh viện khám, bác sĩ cũng chẳng cách gì, dù bà uống t.h.u.ố.c suốt mấy năm trời, cuối cùng vẫn mù.
Giờ thể thấy ánh sáng nữa, sự cảm động và kích động trong lòng bà chẳng thể dùng lời mà diễn tả hết.
Cố Tiểu Khê đại khái cũng hiểu cảm xúc của bà, nên mỉm nhắc nhở: "Sau vẫn dùng mắt thôi ạ, t.h.u.ố.c nhỏ mắt vẫn nhỏ đều. Bà chú ý một chút, mới giữ thị lực lâu dài."
"Ừ, bà nhớ . Cảm ơn cháu!"
Sau khi Hổ T.ử và bà nội bé cảm ơn nữa rời , trong hàng nhiều bắt đầu xì xào bàn tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/286.html.]
Một lúc , lấy can đảm hỏi Cố Tiểu Khê: "Cô là bác sĩ chuyên trị mắt ?"
Cố Tiểu Khê giải thích: "Không . giỏi khâu vết thương ngoài, chỉnh xương, châm cứu thì đang học thêm."
" hồi nãy cô trị mắt cho còn gì." Có hiểu hỏi .
Nga
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Mắt mờ thì trị . Còn nếu nặng hơn thì chịu. Mọi đổi đồ ? Bên thể tách một nhóm qua đây."
Cô khéo léo chuyển chủ đề, lập tức một nhóm bên hàng của Lục Kiến Sâm tách qua bên cô.
Lục Kiến Sâm liếc cô gái nhỏ nhà , đáy mắt tràn ngập dịu dàng.
Vợ xinh lương thiện, thông minh giỏi giang, cảm thấy ông trời đúng là ưu ái quá , mới thể để gặp cô!
Cố Tiểu Khê đang bận rộn thì như cảm ứng, cũng ngẩng đầu Lục Kiến Sâm, khóe môi khẽ cong lên, xinh ngọt ngào!
Tề Sương Sương đầu thì bắt gặp ngay ánh mắt hai , lập tức cảm giác như nhét cho cả miệng kẹo ngọt, ngọt quá mất!
Bận rộn đến năm giờ mười phút, Cố Tiểu Khê tiếp tục hỗ trợ đổi đồ cũ nữa, mà nấu cơm.
Cố Tiểu Khê hứa với Đới Kha Vũ sẽ lo bữa tối cho , nên cô nhóm hai bếp than, còn đốt thêm một chậu than lớn.
Hai bếp để nấu cơm, còn chậu than thì đặt một cái chảo sắt lớn để xào nấu.
Gan heo xào với bì heo là món cô ăn, nên nhất định .
Trong gian đồng hành của cô trồng bí đao, vì cô nấu thêm một nồi canh sườn bí đao.
Khi đang thái thịt, cô suy nghĩ một chút, thêm một đĩa thịt xào ớt xanh và một đĩa thịt luộc cay.
Đợi cơm chín, hai cái bếp cũng tận dụng để nấu món khác, một bên là đậu nành hầm chân giò, bên là súp bao t.ử heo, còn chảo chậu than thì đang xào ruột già cháy cạnh.
Mùi thịt thơm nức lan khắp nơi, khiến những đang xếp hàng đổi đồ cũ thèm đến mức nước miếng chảy ròng ròng.
Còn Đới Kha Vũ thì từ sớm theo mùi mà tìm đến.
Nhìn thấy bốn món xong và hai món đang nấu, hít mạnh mấy liên tiếp: "Bảy món ăn hết luôn hả?"
Cố Tiểu Khê nhướng mày: "Chia cho mỗi món một nửa nhé! Nồi đất của ? Lấy đồ đựng , nồi đất giữ nhiệt hơn."
"Được , lấy ngay." Đới Kha Vũ lập tức chạy lấy đồ.
Lục Kiến Sâm nghiêng đầu liếc cô gái nhỏ nhà : "Bán cho ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Dạ, trả mười tệ."
"Em ăn thịt kho ?" Lục Kiến Sâm hỏi.