Cố Tiểu Khê tươi gật đầu: "Muốn chứ. Hay là, nhé?"
"Được." Lục Kiến Sâm dậy rửa tay.
Cố Tiểu Khê liền tiếp tục công việc đổi đồ cũ lấy mới.
Đợi đến khi Đới Kha Vũ , phát hiện đang giúp chia cơm chia món chính là quân nhân nãy phụ trách thu đồ cũ, nhịn mà liếc Cố Tiểu Khê mấy .
Anh cảm thấy, nếu là Cố Tiểu Khê chia phần, chắc chắn sẽ chia cho nhiều hơn một chút.
đàn ông mắt , lúc chia món hề do dự, mỗi món đều chia đúng một nửa, hơn nữa đến cả ánh mắt dư thừa cũng chẳng thèm bố thí cho .
Cố Tiểu Khê thì đầu , chuyên tâm việc.
Trời mỗi lúc một tối, hàng chờ đổi đồ cũng còn dài thêm, ngược càng lúc càng ngắn .
Thế nhưng, khi hàng chỉ còn tới mười , Cố Tiểu Khê gặp một chuyện khó tin.
Một phụ nữ gánh hai sọt lớn đầy tiền đồng gỉ sét đến đổi, lượng nhiều đến mức khiến sợ hãi.
Người phụ nữ dẫn cả nhà đến, gồm hai ông bà già và ba đứa trẻ.
Lúc đặt sọt xuống mặt Cố Tiểu Khê, cô còn lấy một tấm vải đen che để cho ngoài thấy rõ.
"Đồng chí, chỗ đổi bao nhiêu điểm?"
Cố Tiểu Khê hít sâu một , quan sát phụ nữ từ đầu đến chân, thăm dò hỏi: "Mấy thứ các lấy từ ?"
Người phụ nữ sợ Cố Tiểu Khê nhận đồ của họ, vội giải thích: "Là tụi đào từ đất lên, hồi núi phía bắc làng một ngôi chùa, mấy đồng tiền là từ hồ cầu nguyện trong đó. Sau chùa cháy, nhiều thứ cũng biến mất."
"Giờ cả làng đều lên núi tìm đồ, mấy thứ là tụi tìm , đương nhiên là của tụi . Chẳng lẽ mấy thu mấy thứ ?"
Người phụ nữ trông lo lắng, mấy ông bà già và lũ trẻ phía cô cũng nơm nớp bất an.
Cố Tiểu Khê suy nghĩ một lát mới : "Thu thì thu, để xem chất lượng ."
Nói xong, cô xách một cái rổ , đổ thẳng đám tiền đồng bên trong chiếc thùng giấy trống ngay mặt.
Sau đó, cô đưa tay lướt nhẹ lên đống tiền đồng , một đống lớn chuyển kho chứa đồ cũ.
Khi phát hiện mỗi đồng tiền đều tính điểm, chỉ một thoáng mà điểm tăng lên mấy nghìn, cô khựng tay . Cuối cùng, vẫn quyết định thu hết cả rổ tiền đồng đó kho.
Nga
Tính , rổ tiền đồng mang về cho cô tổng cộng 55. 517 điểm, đúng là lời to.
Cô đau đầu sang rổ tiền còn , hàng hóa kệ bây giờ cũng chẳng còn nhiều, thì nên cho họ bao nhiêu điểm thì hợp lý đây?
Cân nhắc một lúc, cô vẫn quyết định một thương nhân gian xảo.
"Tổng cộng tính các ba nghìn điểm. Muốn đổi gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/287.html.]
Người phụ nữ xong thì sững , đó vui mừng hai ông bà già phía : "Cha, , con là đáng giá mà! Ba nghìn điểm đấy, đổi khối thứ luôn!"
Hai ông bà cũng hài lòng, vội hỏi: "Còn thịt heo ?"
Cố Tiểu Khê đầu về phía chỗ chia thịt heo, giờ thì chẳng còn sót miếng nào .
Bởi vì buổi chiều đủ điểm, cuối cùng dùng tiền mua.
Nhìn dáng vẻ gia đình đang háo hức mua thịt, cô nhẹ giọng : "Thịt heo hết , còn lạp xưởng với thịt xông khói, lấy ? Còn cả gà và trứng gà nữa."
Lạp xưởng và thịt xông khói là cô để trong phòng trưng bày hàng mới, vốn định để dành cho ăn.
bây giờ, cô sẵn sàng mang .
Người phụ nữ vội gật đầu: "Muốn! Gạo, bột, dầu ăn, lương thực gì cũng !"
Cố Tiểu Khê đổ nốt rổ tiền đồng còn thùng giấy, đó dậy, kéo một cái thùng giấy to từ góc phòng , lấy một miếng thịt xông khói, hai đoạn lạp xưởng, hai con gà khô, và hai mươi quả trứng gà.
Sau khi chất đống đồ rổ bên tay, cô bước đến kệ hàng, gom hết chỗ bột mì và bột bắp còn mang tới cho họ.
Tiếp đó, cô từ một chiếc thùng giấy trống khác xách hai bao gạo lớn, và một thùng dầu ăn loại mười cân.
Người phụ nữ đống đồ mà Cố Tiểu Khê mang cho, đến mức trố mắt .
Một bao gạo thế chắc cũng cỡ năm mươi cân, hai bao là một trăm cân còn gì.
Cô gái tính nhầm điểm ?
Tuy ba nghìn điểm là nhiều, nhưng chị tính , một cân gạo tốn 10 điểm, riêng hai bao gạo ngốn mất một nghìn điểm.
Còn cả đống đồ khác nữa chứ?
Đang băn khoăn nên nhắc cô gái , thì Cố Tiểu Khê tiếp tục mang thêm đến một thùng mì gói và ba cái chăn bông mới tinh.
Lần thì đến hai ông bà già cũng giữ nổi bình tĩnh nữa.
"Cô gái, cô..."
Cố Tiểu Khê nháy mắt với hai , chuyển chủ đề: "Tiền đồng bản nó cũng là tiền. Nhà bác con cái đang học ? Có cần đổi chút đồ dùng học tập ?"
Ông cụ đờ đẫn gật đầu: "Chỉ còn mỗi Tiểu Bảo học, nhà nghèo quá."
Cố Tiểu Khê suy nghĩ một chút, lấy đủ loại văn phòng phẩm, bao gồm cả bút máy, đưa cho phụ nữ ba bộ.
Cuối cùng, cô còn tạm thời mua trung tâm trao đổi một bộ thẻ học chữ, tổng cộng 2500 thẻ, bao gồm 2500 chữ phổ biến, một hộp to oành.
Cố Tiểu Khê đưa cho đứa lớn nhất của phụ nữ cầm: "Đây là thẻ học chữ, cả nhà thể cùng học. Xã hội chúng đang tiến lên, cố gắng học hành một chút, học cũng chữ. Nếu , thể cầm thẻ hỏi khác."
"Cảm ơn cô!" Mắt phụ nữ đỏ hoe.
Ngay khi phụ nữ tưởng rằng việc đổi đồ xong, chuẩn rời , thì Cố Tiểu Khê gọi chị một góc, đưa thêm cho chị một chiếc thùng giấy.