Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 296

Cập nhật lúc: 2025-12-09 03:03:04
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đới Kha Vũ từng mua chăn bông đó, thậm chí còn mua liền hai cái vali, vác đồ luôn.

Nửa tiếng , , mắt Cố Tiểu Khê đầy vẻ đáng thương.

, thể mua thêm 20 cái vali nữa ?"

Cố Tiểu Khê đầy nghi hoặc: "Anh mua nhiều gì?"

Đới Kha Vũ gãi đầu, ngượng ngùng : "Sắp Tết còn gì, định mua để biếu tặng. Nhà nhiều lớn tuổi, mỗi nhà biếu một cái."

Cố Tiểu Khê càng thấy lạ: "Nhà điều kiện dữ ? Biếu quà gì mà mắc thế?"

Bây giờ hơn trăm tệ là giá trị .

Lương một công nhân bình thường bây giờ cũng chỉ tầm hai ba chục tệ một tháng.

Đới Kha Vũ hớn hở, gãi đầu: "Biếu đồ mắc hữu dụng, Tết đến lì xì nhiều tiền, mà quà tặng cũng xịn, mới chứng tỏ lòng. Cô hiểu coi trọng Tết thế nào !"

Anh mỗi đều nhân dịp Tết để kiếm một khoản lớn.

Ban đầu thể đến Thanh Bắc, nhưng trong tay ông cụ Tề ở đây nhân sâm trăm năm, thế là mới tranh thủ chuyến khám bệnh từ thiện để tới.

Cho nên, tiền mang theo cũng là chuẩn dư dả!

Tuy mua nhân sâm trăm năm, nhưng mua mấy cái vali nhồi đầy chăn bông hảo hạng cũng lắm!

Ấm áp bao!

Đắp mấy hôm nay, đêm nào cũng ngủ ngon lành!

"Anh thật sự cần nhiều vali thế ?" Cố Tiểu Khê xác nhận nữa.

Đới Kha Vũ gật đầu liên tục: "Thật, chơi ."

Cố Tiểu Khê khẽ gật đầu: "Vậy thì . Trong kho vẫn còn chút hàng, chờ một chút, lấy cho."

Mười phút , cô mấy lượt, lôi ngoài tổng cộng hai mươi cái vali hành lý, giao hàng và thu tiền với Đới Kha Vũ. Một bên đưa tiền, một bên đưa hàng, rõ ràng minh bạch.

Đới Kha Vũ chắc cũng chút quan hệ, chẳng bao lâu thì trong thị trấn một cán bộ dẫn theo một nhóm tới giúp chuyển đồ .

Cố Tiểu Khê cũng để ý nhiều, tiếp tục nhận tiền bán đồ.

Chưa đến sáu rưỡi, đống vali và túi xách cô chuẩn bán sạch veo, thậm chí ngay cả bộ hộp văn phòng phẩm cũng bán mấy chục bộ.

Tổng thể mà , sức mua của đám bác sĩ thực sự đáng nể.

Nga

Đợi đến khi mấy bác sĩ mua sắm xong, đội ngũ dân làng đổi đồ cũ lấy đồ mới cũng xếp hàng ngay ngắn.

Biết là đến ba giờ chiều hôm nay chương trình đổi đồ cũ lấy đồ mới sẽ kết thúc, nên những đổi xong thì vội vàng rời , còn nấn ná quanh đây nữa.

Giờ ai cũng nghĩ mau mau về nhà lục xem còn cái gì cũ thể mang tới đổi .

Cũng vì tâm lý , hoạt động học chữ ở gian bên cạnh còn thu hút nhiều sự chú ý.

Đến tám giờ mười phút, khi lén bổ sung thêm một ít vật tư lên kệ, Cố Tiểu Khê đang định thu thêm đợt đồ cũ nữa thì trong hàng chợt một bà thím ném phịch hai cái bao tải gai bẩn thỉu xuống mặt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/296.html.]

Do vội vàng, bao tải còn đập trúng chân cô một cái.

"Đồng chí, hai bao của đổi lấy một cân đường ?" Bà thím háo hức Cố Tiểu Khê.

"Để xem ." Cố Tiểu Khê mở bao xem.

chỉ mới lướt qua, sắc mặt cô lập tức biến đổi.

Trong bao ...

"Sao ?" Lục Kiến Sâm bên cạnh thấy sắc mặt vợ , lập tức bước .

Anh liếc bên trong bao tải, chân mày cũng lập tức nhíu , nghiêm túc bà thím đang chờ đổi đồ.

"Bác trong bao chứa cái gì ?"

Bà thím gật đầu: "Biết chứ, chẳng là mấy cái bài vị thờ trong chùa , cũng tính là đồ cũ chứ?"

Người cái ghế gãy, cái bát mẻ còn mang đổi , của bà cũng mà, đúng ?

Lục Kiến Sâm bà mà gì: "Cái thì bọn nhận ."

Bà thím thì sốt ruột: "Sao ! Chính miệng mấy cái gì cũng nhận mà. Bài vị cũng từ gỗ đấy thôi? Hơn nữa c.h.ế.t thì như ngọn đèn tắt, ai bài vị là của ai . nhặt trong đống đổ nát của ngôi chùa cũ đấy, nhặt về còn là việc chứ! Sao đổi ?"

Người trong hàng bắt đầu xì xào bàn tán.

cho rằng bà thím tôn trọng c.h.ế.t, thật chẳng .

cũng thấy bà vác bài vị tới tận nơi , mà cho gì thì cũng đen đủi quá.

Cố Tiểu Khê thấy phiền thật sự, im lặng một lúc mới : "Bài vị thì thể dùng để đổi lấy điểm vật phẩm, như thế là tôn trọng khuất. việc bác nhặt những bài vị cũng là một hành động . Thôi thì tặng riêng bác hai cục xà phòng nhé?"

Bà thím thì vui, ôm hai cục xà phòng rời phấn khởi.

Cố Tiểu Khê lúc thật sự phiền lòng!

Hai bao bài vị to tướng!

Cô nhận để gì chứ?

Đổi mới... thành bài vị mới chắc?

Muốn mạng quá !

"Để đem phía ." Lục Kiến Sâm sợ cô thấy buồn bực, bèn xách hai bao tải phía lều trại.

dù bao tải dời , Cố Tiểu Khê vẫn cảm thấy tâm thần bất an.

Cô gắng gượng đến chín giờ, giao nhiệm vụ thu đồ cũ cho Lục Kiến Sâm, còn thì chuyển sang phụ trách cuộc thi nhận diện chữ.

Vì đúng giờ bắt đầu, nên vẫn khá nhiều tham gia.

thì chỉ cần đó thi, cho dù về bét, ít nhất cũng nhận một cây bút chì và một quyển vở.

Chẳng khác nào nhặt !

Loading...