Người ấm lên, tâm trạng cũng hơn, Cố Diệc Dân bếp hát nghêu ngao, tranh thủ khoe với vợ.
"Nuôi con gái đúng là tuyệt vời! Con gái chính là cái áo bông nhỏ thiết của ba, vặn, ấm, thật sự chê !"
Giang Tú Thanh buồn , : "Con gái thì chẳng cũng là của em ? Anh trông bếp , em tắm đây."
"Được ! Được !" Cố Diệc Dân híp cả mắt.
Người vẫn , tắm sớm dịp Tết thì năm sẽ may mắn, thì chắc chắn năm cả nhà họ sẽ gặp chuyện !
Sau khi lượt tắm xong, Cố Tiểu Khê cũng bắt đầu chuẩn đồ đạc cần mang đến đơn vị.
Lúc cô thấy ông ngoại đang một đôi tất thủng cả đầu ngón chân, liền vỗ mạnh đầu , vội vàng chạy về phòng, ôm một đống tất lông cừu.
"Ông ngoại, ông ngoại, đôi ! Trước đây con trữ một đống tất lông cừu, ấm lắm luôn !"
Vừa , cô chia cho ông ngoại hai mươi đôi, chia cho ba cũng hai mươi đôi.
Cố Diệc Dân nhướn mày: "Tiểu Khê, con mua nhiều tất thế? Cùng lắm thì mua một hai đôi là đủ mà?"
Cố Tiểu Khê hắng giọng một tiếng: "Ba, mua nhiều thì rẻ mà! Giá gốc với giá bán ngoài giống !"
Vừa , cô để riêng hai mươi đôi tất lông cừu dành cho nữ, xỏ luôn một đôi chân.
Lập tức, đôi chân nhỏ của cô cũng ấm lên, thoải mái khỏi .
Lại xỏ thêm đôi giày da lót bông mà Lục Kiến Sâm tặng.
Ừm, hết sảy luôn!
Lúc cả nhà đồ xong xuôi, sẵn sàng chuẩn lên đường đến đơn vị thì ngoài sân đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Cố Tiểu Khê ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lục Kiến Lâm tay xách nách mang đủ loại túi lớn túi nhỏ, đẩy cửa bước .
"Chị dâu... ông ngoại, bác trai, bác gái..."
Lục Kiến Lâm lượt chào từng , dáng vẻ rạng rỡ điển trai.
Cố Tiểu Khê khẽ mỉm , lập tức giới thiệu với ba và ông ngoại: "Đây là Lục Kiến Lâm, em trai thứ hai của Kiến Sâm ạ!"
"Quả thật nét giống Kiến Sâm đấy!" Giang Tú Thanh gật đầu, đó bếp rót cho .
Nga
Thực Cố Tiểu Khê cũng quên mất sự tồn tại của Lục Kiến Lâm, thấy mang theo nhiều quà Tết như , liền vội vàng mời và lấy đồ ăn cho .
"Chị dâu, em nhà ?" Lục Kiến Lâm nhấp ngụm , trò chuyện rôm rả.
"Ừ. Chiều nay mới về đơn vị. Lát nữa em với tụi chị luôn nhé."
"Được." Lục Kiến Lâm mỉm gật đầu.
Mấy đang trò chuyện thì giọng của Cố Đại Xuyên và Đinh Lan Di cũng vang lên từ ngoài cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/344.html.]
Cố Diệc Dân thấy con trai đến, nhịn hỏi: "Thằng nhóc , con rảnh thế? Lục Kiến Sâm thì bận tới mức thấy mặt."
Cố Đại Xuyên gãi đầu, chút ngượng ngùng: "Trung đoàn trưởng bọn con xin nghỉ phép về nhà , Lục Kiến Sâm là phó đoàn, chắc chắn sẽ bận hơn. Con thì việc gì, chắc nấu sẵn nước nóng , con với Lan Di qua tắm cái cho ấm buổi tối."
Cố Tiểu Khê chớp mắt, cũng gì thêm.
Đợi trai và Đinh Lan Di bếp, Cố Tiểu Khê sang hỏi Lục Kiến Lâm: "Tối nay em ngủ ở nhà ?"
Lục Kiến Lâm lắc đầu: "Em ở bên phòng y tế."
"Thế em tắm nước nóng hẵng về đơn vị ? Như tối ngủ cũng ấm hơn."
Lục Kiến Lâm vốn định từ chối, nhưng ông ngoại Giang đột nhiên : "Tắm cháu! Ông thấy giày cháu còn ướt kìa."
Cố Tiểu Khê lúc mới cúi xuống chân Lục Kiến Lâm.
Quả nhiên, đôi giày vải của vẻ giẫm vũng tuyết tan, cả giày lẫn ống quần đều ướt.
Lục Kiến Lâm tự nhiên, khẽ ho một tiếng: "Thế thì em ngâm chân thôi nhé."
Cố Tiểu Khê lập tức phòng, mang một túi vải, bên trong là một đôi giày vải mới và hai mươi đôi tất lông cừu.
"Cái chị chuẩn từ sáng cho em đấy, xem như quà Tết! Cậu hai với cả nhà cũng phần."
Nói cô còn , nháy mắt một cái: "Gọi là gửi chút ấm áp thôi, tặng giày nghĩa là đuổi em nhé!"
Ánh mắt Lục Kiến Lâm ánh lên ý : "Cảm ơn chị dâu!"
Đinh Lan Di từ bếp , đúng lúc thấy cảnh , trong lòng bất giác chùng xuống.
Bao nhiêu năm nay, từng ai trong nhà chuẩn quà Tết cho cô!
lúc cô đang thấy tủi , Cố Đại Xuyên xách nước nóng .
"Lan Di, lát nữa em còn tổng duyệt, tắm ."
"Vâng." Đinh Lan Di gật đầu.
Thật cô cũng đang lạnh, tắm nước nóng cho ấm .
Mà ở bên đơn vị thì đến đúng giờ mới nước nóng.
Cố Đại Xuyên chu đáo đổ sẵn nước tắm cho cô, mới phòng khách.
Cố Tiểu Khê cũng tìm một cái chậu rửa chân sạch sẽ cho Lục Kiến Lâm, mang thêm hai bình nước nóng đến.
Lục Kiến Lâm cảm thấy như chăm sóc đến bất ngờ, trong lòng bỗng thấy ấm áp.
Đã nhiều năm , ai quan tâm đến mấy chuyện nhỏ nhặt trong sinh hoạt của như nữa!
Ba lúc nào cũng bận rộn, với các trai đều là con trai, nên từ nhỏ độc lập, chuyện gì tự thì đều tự .
"Em gái , em mặc phong phanh đấy? Ngoài trời lạnh lắm, khi ngoài nhớ mặc thêm nhé!" Cố Đại Xuyên xuống nhịn , đưa tay chọc chọc áo em gái.