Lục Kiến Sâm lập tức hiểu ý, bình thản đáp: "Vợ thưởng một khoản tiền , dịp Tết cô mua nhiều đồ lắm. Sáng nay vợ quẩy với bánh tét rán, bọn trẻ con ăn hết cả ."
"Tối nay ngoài bánh trôi và sủi cảo, còn mười con gà nướng, mười con vịt nướng. À, còn năm con thỏ rừng săn hôm , tất cả đều thành món thỏ cay chặt khúc mang đến ."
Nga
Chính ủy La hít một sâu: "Đem nhiều thế ? Nhà định sống tiếp nữa hả?"
Mang về nhà thì ăn mấy ngày mới hết đấy!
Lục Kiến Sâm vẻ mặt bất lực: "Vợ bảo đến nhà ăn cơm nhiều, chiếm của quân đội. Hơn nữa hôm qua đến trạm thu mua gặp ông cụ Tề, ông tặng cho tụi một thùng giá đỗ, vợ với vợ liền thêm một nồi lớn thịt luộc cay, bên lót là giá đỗ."
"Ồ đúng ! thấy cô còn mang theo một nồi cơm trắng, một chum rượu gạo cô tự ủ, với một nồi đất... hình như là thịt kho tàu."
"Vợ bảo, hiếm khi ông ngoại với ba vợ đến quân đội ăn Tết, nên cho họ ăn ngon một chút, ăn cho vui. Để họ , cô sống trong quân đội , cho họ yên tâm!"
Chính ủy La: "..."
Con bé đó đúng là hiếu thật!
Ừm, cũng rộng rãi quá mức!
Nếu đổi là bình thường, chắc c.h.ử.i là hoang phí !
mà, ông cũng rõ, đây riêng tiền thưởng con bé nhận lên đến cả ngàn tệ .
Thôi ! Biết ơn là .
Làm lính trướng Lục Kiến Sâm đúng là phúc!
Nuốt nhẹ một ngụm nước bọt, ông hạ giọng : "Tối nay chung bàn với và sư trưởng Đường. Gà , vịt mang qua bên đó một phần. Rượu gạo cũng lấy một ít."
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Được. Để về với vợ một tiếng."
"Đi thôi!" Chính ủy La mệt mỏi vung tay hiệu.
Người trung đoàn hai dù thấy công bằng cũng chẳng gì , ai bảo bên trung đoàn một một cô vợ lính tuyệt vời như thế chứ!
Mà kiểu vợ lính thế , ông còn mong cả đơn vị một loạt như thì !
Tuy Lục Kiến Sâm thường ngày huấn luyện đám lính trung đoàn một nghiêm khắc, nhưng cũng thực sự đối xử với họ. Trong quân đội ít ngang bướng phục ai, mà đến tay Lục Kiến Sâm thì đều tâm phục khẩu phục, điều lý do. ...
Sáu rưỡi tối.
Bữa cơm tất niên của đơn vị chính thức bắt đầu bằng một bài quân ca vang dội do đoàn văn công biểu diễn.
Vừa cơm ngon, nhạc , cả tiết mục biểu diễn, Cố Tiểu Khê cảm thấy kiểu ăn Tết thế thật mới mẻ.
Hai đứa nhỏ nhà Lý Quế Phân đặc biệt mê món thịt thỏ cay mà Cố Tiểu Khê nấu, còn Cố Tiểu Khê thì đắm đuối món củ cải khô xào thịt mà Lý Quế Phân .
Phùng Hà cũng thích những món ăn mà nhà Cố Tiểu Khê mang theo, đến nỗi mấy món cô tự nấu như cá mặn kho thịt và thịt heo hầm cải thảo gần như đụng đến đũa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/347.html.]
Cả bàn của họ ăn vui vẻ, khiến mấy nhà bên trung đoàn hai lâu lâu liếc mắt sang.
Chẳng trách, bởi vì đồ ăn bàn khi hâm nóng, mùi thơm cứ gọi là lan toả khắp nơi.
Hơn nữa, họ còn ăn cơm trắng nguyên chất, chẳng lẫn tí hạt ngũ cốc nào!
Đang ăn nửa bữa, lễ cưới tập thể trong quân đội bắt đầu.
Vì lãnh đạo chủ trì, nên khí của buổi lễ sôi động.
Lúc , bà cụ Cố liền sai Cố Tam Hổ đến chỗ Cố Tiểu Khê.
"Bà ăn vịt , ăn cơm trắng, bảo em mang qua một ít."
"Biết !" Cố Tiểu Khê đáp qua loa một tiếng.
Thấy Cố Tam Hổ vẫn , cô nhíu mày : "Chị lát nữa sẽ nhờ mang qua. Giờ là lúc trọng đại của cô dâu chú rể, em đừng đây vướng víu, ảnh hưởng đến , nghĩ xem hậu quả sẽ thế nào."
Cố Tam Hổ doạ sợ, vội vã rút lui.
Đợi đến khi các nghi thức hôn lễ sân khấu kết thúc, đoàn văn công lên chúc mừng và hát bài chúc phúc, lúc đó Cố Tiểu Khê mới tới cái giỏ ở bên cạnh, lấy một cái bát , múc một bát cơm trắng. Sau đó, cô gắp miếng thịt vịt cuối cùng còn sót bàn bỏ bát.
Món thỏ kho tàu mà Lý Quế Phân vẫn còn khá nhiều, nên cô gắp thêm vài miếng.
Cá mặn kho thịt của Phùng Hà, cô cũng gắp mấy miếng.
Ừm, thêm hai miếng thịt kho tàu nữa.
Cuối cùng là một miếng thịt gà.
Tất cả các món cô sắp xếp gọn gàng lên bát cơm, bắt mắt!
Quan trọng là, bát cơm đủ gà, vịt, cá, thịt!
Giang Tú Thanh bất lực lên tiếng: "Để mang qua cho!"
Cố Tiểu Khê lắc đầu, vẫy tay gọi Lý Khôn tới.
"Làm phiền em mang bát cơm sang cho bà nội chị, bảo là ăn mỗi vịt thì đơn điệu quá, đây là hội nghị gà vịt cá thịt, ngụ ý năm lo ăn mặc, hưởng phúc đủ đầy!"
Lý Khôn lập tức gật đầu: "Được thôi!"
Nói lời may mắn á? Anh giỏi nhất cái khoản !
Phùng Hà xong, nhịn cúi đầu khẽ.
Bảo Lục Kiến Sâm cưng vợ thế, đúng là thú vị thật!
Lý Quế Phân thì âm thầm thở dài, nhà nào cũng nỗi khổ riêng, bà cụ của Tiểu Khê đúng là dễ chiều chút nào.