Khi Lục Kiến Sâm trở về, thấy căn phòng chật ních lương thực, còn tưởng nhầm phòng.
Cố Tiểu Khê vội kéo , ghé tai thì thầm mấy câu.
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Được, đến lúc đó vận chuyển ngoài, để hết sân."
Có Lục Kiến Sâm thu xếp, Cố Tiểu Khê cũng yên tâm ngủ.
Còn Lục Kiến Sâm thì trời còn sáng dậy, sân trải một lớp giấy dầu, đó dùng chiếc hộp vận chuyển gian Ong Nhỏ , chuyển hết lương thực trong phòng ngoài sân.
Sáng sớm, khi Tề Sương Sương tỉnh dậy, thấy Lục Kiến Sâm đang bận rộn khuân vác ngoài sân.
Ban đầu còn mơ mơ màng màng, đến khi rõ trong sân chất đầy những gì, cô mừng rỡ đến suýt nhảy cẫng lên.
Cô nhanh chóng kiểm kê một lượt, đó chào Lục Kiến Sâm một tiếng vội vàng đạp xe chạy .
Cô nhanh chóng báo cho sếp , nhiệm vụ coi như thành quá nửa !
Lúc Cố Tiểu Khê dậy thì mới bảy giờ rưỡi, nhưng sếp của Tề Sương Sương dẫn tới, chuyển hơn bảy tám phần hàng trong sân.
Trước khi , đối phương còn khen ngợi Tề Sương Sương hết lời, bảo cô cứ yên tâm hái thuốc, cần vội vàng về việc, nhất hái vài gốc nhân sâm trăm năm, đến lúc đó bên hợp tác xã sẽ đến tận nơi thu mua.
Tề Sương Sương ngượng ngùng, nhanh chóng giục sếp tính tiền xong mới tiễn .
Sáng sớm mà Cố Tiểu Khê kiếm một khoản tiền lớn, trong lòng cô vui như mở hội.
Tề Sương Sương thì còn phấn khích hơn, sáng nay ăn liền hai bát cháo.
Ông cụ Tề về đến nhà lúc tám rưỡi. Vì chuyến tàu của họ khởi hành lúc mười một giờ, nên ông cũng nghỉ ngơi gì nhiều, cầm lấy đồ đạc chuẩn sẵn từ sáng sớm, gọi xe thẳng đến ga tàu.
Trên đường, họ còn ghé qua nhà khách đón luôn ông ngoại Giang và ba của Cố Tiểu Khê.
...
Ga tàu.
Ông cụ Tề lấy gói t.h.u.ố.c bắc kê sẵn đưa cho Giang Tú Thanh, cẩn thận dặn dò cô từng chút một.
Giang Tú Thanh cảm ơn ông cụ, đó tặng cho con gái một cái túi nhỏ xinh xắn.
"Đây là túi thêu bà ngoại con đấy, bây giờ để cho con !"
Cố Tiểu Khê nắm nhẹ chiếc túi nhỏ, đang định mở xem thì Giang Tú Thanh kéo tay cô .
"Về nhà hãy xem. Sau nhớ tự chăm sóc bản cho . Thỉnh thoảng nhớ gửi thư về nhà đấy!"
Cố Tiểu Khê mắt đỏ hoe, gật đầu lia lịa: "Con . Khi nào thời gian, con sẽ về thăm nhà."
Hai con chuyện thêm một lúc, tàu Hoài thành cũng đến ga.
Khi tiễn ông ngoại và ba lên tàu, Cố Tiểu Khê nhanh tay tháo chiếc túi đeo chéo , đeo lên cổ .
"Mẹ, đường nhớ cẩn thận nhé. Trong túi con để mấy cái bánh bông lan trứng, lên tàu ăn cho đỡ đói."
Giang Tú Thanh còn kịp thêm gì, thấy con gái con rể hộ tống rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/362.html.]
Giang Tú Thanh thở dài một , tìm đúng giường của xuống.
Đợi khi sắp xếp hành lý xong, bà mở chiếc túi đeo chéo xem, phát hiện bên trong ngoài một gói bánh bông lan trứng, còn một ngàn tệ tiền mặt và hơn hai chục tấm tem phiếu. Bà bất đắc dĩ cảm động.
Nga
Người con gái là áo bông nhỏ của , quả nhiên sai!
Cô con gái nhỏ của bà ngoan ngoãn khiến thương xót!
Bên , Cố Tiểu Khê cũng mở chiếc túi nhỏ đưa cho.
Bên trong gấp gọn từng tệp nhỏ, là tiền thì là gì nữa? Đếm sơ qua, mà đến sáu trăm tệ.
Ngoài tiền , cùng còn hơn mười tấm tem phiếu.
Chắc sợ trai lấy vợ , cô sẽ đói nên đưa tem lương thực cho cô đây mà!
Nửa tiếng , Lục Kiến Lâm gần như căn đúng giờ đến nhà ga, cùng họ lên chuyến tàu Vân thành. ...
Cùng lúc đó.
Tư Nam Vũ cũng xuất phát từ ga tàu Kinh Đô, lên chuyến tàu Vân thành.
Mà cùng khoang với còn ba nữa. Lần lượt là Lục Kiến Nghiệp, Hà Lâm và Hà Hạo.
Đám do gọi tới, mà là tự bọn họ Lục Kiến Sâm và Lục Kiến Lâm theo ông cụ Tề hái thuốc, nên nhất quyết đòi theo.
Tư Nam Vũ lúc thể tưởng tượng chuyến Vân thành chắc chắn sẽ suôn sẻ.
Bởi vì, cực kỳ ghét phụ nữ tên Hà Lâm .
Anh nghĩ, chắc vợ của Lục Kiến Sâm và cô nhóc Tề Sương Sương cũng chẳng ưa gì Hà Lâm .
Nếu hôm qua bọn họ cũng , chắc chắn nghĩ cách báo cho Lục Kiến Sâm .
Trên đường Vân thành, gần như trùm chăn ngủ suốt, căn bản để ý tới bọn họ. ...
Thân thành.
Ông Trương năm nay tám mươi chín tuổi, cũng đang thu dọn hành lý chuẩn Vân thành.
Bên cạnh ông, ngoài cháu trai Trương Bỉnh Nghĩa còn một đàn ông trung niên và một cô gái trẻ.
Thu dọn xong đồ đạc, ông Trương mới đầu đàn ông trung niên .
" nhé, đồng ý với các một chuyến, nhưng đảm bảo chắc chắn sẽ tìm nhân sâm trăm năm ."
Người đàn ông trung niên mỉm ôn hòa: "Không , chỉ cần ông chịu núi là . Ông cụ Tề ở Thanh Bắc hôm nay cũng lên đường. tin năm nay núi Sương Mù nhất định sẽ nhiều thứ ."
"Hi vọng là ! Núi Sương Mù, cũng bảy tám năm ." Ông Trương thở dài.
"Ba, ông Trương, sắp tới giờ , chúng mau thôi!" Cô gái trẻ tên Trang Linh nhắc nhở.
"Được, thôi!"
Ông Trương đeo kính lão đặc chế mà nhà họ Trang tặng, để cháu trai xách đồ, cùng lên chiếc xe mà nhà họ Trang cử tới, thẳng tiến nhà ga.