Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 365

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:14:13
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Sương Sương thở hổn hển chạy tới, ném đồ xuống phịch xuống đất.

"Tiểu Khê, chị dạy em , em cũng đan!"

"Được, tiên em trải đống rơm chị dọn sạch thành cái giường, nhớ trải cho phẳng phiu một chút."

"Được!" Tề Sương Sương đáp ngay, nghỉ một lát lập tức dậy bắt tay .

"Trải xong thì sẽ đan viền xung quanh, giống như đan lưới , bọc chặt đống rơm , như thế ngủ sẽ ấm hơn." Cố Tiểu Khê giải thích, mẫu cho cô xem.

Tề Sương Sương một hồi vẫn hiểu lắm, nhưng Lục Kiến Lâm mới tới hiểu ngay.

Chỉ vài động tác, đan thành thạo.

Nga

Cố Tiểu Khê thấy cũng vui vẻ, thoải mái chuyển qua việc khác.

Cô mở thùng giấy mà Lục Kiến Lâm mang lên, lấy một tấm bạt chống thấm, ướm thử kích thước lấy kéo cắt gọn.

Tư Nam Vũ thấy chỗ đông , liền bật đèn pin, men theo ánh sáng tìm Lục Kiến Sâm.

Chẳng bao lâu , hai ôm về hai bó nhánh cây nhỏ độ to .

Cố Tiểu Khê nhanh chóng chạy đến với Lục Kiến Sâm về ý định dựng một cái lều nhỏ riêng.

Nếu dựng lều lớn chia nam nữ hai khu, thì cô sẽ ngủ chung với Hà Lâm mất, cô !

Hôm với Phó Gia Ny chẳng vui vẻ gì , huống hồ Hà Lâm còn là kiểu đầy tâm cơ!

Lục Kiến Sâm tất nhiên là chiều theo ý vợ, vót nhọn đầu nhánh cây gật đầu: "Nghe vợ !"

Cố Tiểu Khê mím môi , liếc sang Tư Nam Vũ đang cúi đầu, khẽ khàng trộm.

"Mọi đói ? Mau ăn cơm ! Bên cạnh còn đang ủ ấm cơm và thức ăn kìa!"

"Hả? Tiểu Khê, chị nấu cơm xong ? Em tưởng vẫn nấu xong chứ!" Tề Sương Sương liền ngạc nhiên đáp.

Cố Tiểu Khê : "Chị tưởng em đói cơ! Chị với Lục Kiến Sâm ăn , phần bên là để dành cho ."

"Vậy em ăn luôn đây, đói quá !" Tề Sương Sương lập tức bỏ dở đống rơm đang đan dở chạy ăn cơm.

Tư Nam Vũ cũng chần chừ, theo chân cô luôn.

Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm thì cùng chọn một chỗ thích hợp, bắt đầu dựng khung gỗ. Sau đó, cô phủ tấm bạt chống thấm cắt lên khung.

May sơ các cạnh xung quanh, một chiếc lều nhỏ đơn giản thành.

Cố Tiểu Khê nhờ Lục Kiến Sâm bê đệm rơm đan trong, kích thước khít với lều.

Nhìn thành quả, cô hài lòng, liền lấy thêm một tấm lót chống ẩm trải lên đệm rơm như một tấm ga giường.

Ừm, thêm hai cái túi ngủ nữa, hảo!

Tề Sương Sương đang ăn cơm, thấy thành quả của Cố Tiểu Khê, trong lòng khỏi thán phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/365.html.]

Cô cảm thấy Cố Tiểu Khê là kiểu dù trong bất kỳ cảnh nào cũng thể khiến bản sống , sống thoải mái.

Cô yêu quý bạn quá!

Ăn vội vài miếng, Tề Sương Sương liền chạy giúp dựng nốt mấy cái lều còn .

Khi cái lều thứ hai dựng xong, thấy Cố Tiểu Khê cũng đặt một chiếc túi ngủ chống lạnh lên đệm rơm trải sẵn đệm chống ẩm, Tề Sương Sương hạnh phúc reo lên: "Tiểu Khê, bảo chị bảo em đừng mang chăn dày, hóa chị chuẩn sẵn túi ngủ cho tụi em ?"

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Chị ngoài Tư Nam Vũ còn ai khác , nên chuẩn sẵn sáu cái."

Nghe , Tư Nam Vũ cảm kích nhịn liếc Lục Kiến Sâm một cái.

Bên phía Lục Kiến Nghiệp còn đang lề mề đường lên núi, đợi đến lúc họ tới, e là chẳng còn yên bình như thế nữa.

Lục Kiến Sâm thì khá thản nhiên, Lục Kiến Nghiệp quyết tâm đến núi Sương Mù, chắc chắn thể chuẩn gì.

Nếu thật sự chuẩn , thì tự chịu thôi.

Còn , chỉ cần lo cho cô vợ nhỏ của là đủ !

Một tiếng rưỡi , bốn cái lều nhỏ mà họ sẽ ngủ tối nay dựng xong.

Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm ở chung một lều, Tư Nam Vũ và Lục Kiến Lâm ở chung một lều, ông cụ Tề và Tề Sương Sương thì mỗi một lều riêng.

Vì lúc đó cũng khuya, Lục Kiến Sâm lấy nước từ bình mang theo, đổ một chậu nhỏ cho cô vợ nhỏ nhà rửa mặt, đó bảo cô mau ngủ.

Cố Tiểu Khê cũng cố gắng gượng ép bản , kéo rèm lều xuống, chui gian, ngâm trong suối nước nóng một lúc, trở túi ngủ ngủ luôn.

Thật , nếu nhiều ở đây, cô còn về căn nhà trong gian để ngủ chiếc giường lớn cho .

Lúc , Hà Lâm vẫn còn đang dọc đường .

Xa quá!

Thật sự xa quá !

Không thể chờ đến sáng mai trời sáng mới leo núi ?

Hà Hạo cũng mệt bã , đường còn nghỉ bao nhiêu .

Sắc mặt của Lục Kiến Nghiệp cũng ngày càng đen .

Anh ánh lửa lập lòe phía xa, thất thần trong chốc lát mới : "Không còn xa nữa. Chúng nhanh lên, bây giờ quá nửa đêm ."

Hà Lâm vốn là thành viên đoàn văn công, cơ thể vốn yếu đuối, nổi đường núi cũng là chuyện dễ hiểu.

Chỉ là, chị dâu cả cũng yếu nhanh, nhẹ nhàng như thế cơ chứ!

" em thật sự nổi nữa . Dù chúng cũng mang chăn, là tìm đại một chỗ ngủ tạm !" Hà Lâm ấm ức .

cảm giác bàn chân nổi cả bọng nước, đôi chân mềm nhũn bỏng rát đau đớn.

Thêm nữa, cô còn lạnh run . Dù Vân thành lạnh như Thanh Bắc Kinh Đô, nhưng núi rừng ban đêm thì cái lạnh vẫn thấu xương, cứa tận cốt tủy.

 

Loading...