Đợi về khu trại, là tám giờ rưỡi tối.
khi thấy khu trại thiêu rụi, tất cả đều sững .
"Chuyện gì thế ?" Ông Trương run rẩy chạy lên , cứu vớt chút đồ đạc của .
thực tế là, bọc đồ cùng thứ mang theo của ông, hóa thành tro từ lâu.
Thậm chí, nếu khu trại là một bãi đất trống, xung quanh còn nhiều đá tảng, cây cối cách xa, thì chắc chắn gây một trận cháy rừng lớn .
Ông Trang cũng tối sầm mặt, chẳng đang nghĩ gì.
Cố Tiểu Khê im lặng, ngẩn , nhất thời còn tưởng hoa mắt.
Lúc họ , đống lửa dập tắt và chôn kỹ.
Cho nên, ai dùng lửa đó, gần như quá rõ ràng!
Nhìn sang lều trại của Lục Kiến Nghiệp và Hà Lâm... cũng cháy trụi luôn .
Vậy là, chỉ là t.a.i n.ạ.n thôi ?
Tề Sương Sương lúc cũng mơ mơ màng màng, ngẩng đầu Tư Nam Vũ cũng đang trong trạng thái kinh ngạc.
"Lúc chúng , em thấy Tiểu Khê lấp kỹ đống lửa mà, thể tự cháy ?"
Tư Nam Vũ lắc đầu, đáp.
Chỉ là, ánh mắt khi về phía Lục Kiến Sâm trở nên sâu xa hẳn.
Lục Kiến Sâm hít sâu một , trấn định cảm xúc, bước đến chỗ đống tàn tích.
Ông cụ Tề phát hiện cái rương gỗ lớn mà Tiểu Khê cho cũng cháy thành tro, trong lòng tiếc nuối và đau xót vô cùng.
Đồ của ông cháy cũng nhiều, chỉ túi ngủ, một bộ quần áo và thảo d.ư.ợ.c hái hôm qua, còn những món quan trọng đều mang theo bên .
Lục Kiến Lâm thấy trai đang dọn dẹp đống tro tàn, cũng hồn vội vàng chạy đến giúp.
Cố Tiểu Khê dùng chân đá đá cái rương gỗ đỏ cháy xém của , đó nhặt cái nồi đất và thùng sắt còn thể dùng .
Rồi cô sang cây gỗ t.ử đàn mà lúc vì tiện thu gian nên để ngoài, giờ cũng ám khói đen sì.
Ơ? Bị ám khói?
Ngọn lửa cháy từ đống lửa ở giữa lan .
Cô bình tĩnh , đưa tay chạm miếng gỗ t.ử đàn thì Trang Linh cũng bước tới.
Cô ngu, nhanh hiểu vấn đề.
"Mẹ nó... cố ý phóng hỏa!"
Một tiếng gào giận dữ khiến tất cả đều đầu về phía cô.
Lúc , ông Trang cũng bước tới, ông sờ lên miếng gỗ t.ử đàn chỉ cháy xém do lửa hun qua, thiêu rụi , sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Ngọn lửa cháy lan từ đống lửa , mà là cố tình phóng hỏa!"
Nhà gỗ của bọn họ cách đống lửa một đoạn, cũng cách trại của đám Cố Tiểu Khê một , vốn hề liền kề.
Bốn cái lều của nhóm Cố Tiểu Khê cháy cùng thì còn hiểu , vì chúng dựng sát , nhưng bên của họ cũng thiêu rụi thì quá bất thường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/373.html.]
Nga
Bên chỗ Hà Lâm bọn họ cũng cách đống lửa một mà.
Ngay khi còn đang kinh hãi vì cố ý phóng hỏa, thì Lục Kiến Nghiệp, Hà Lâm và Hà Hạo cũng về.
Vừa về tới, thấy cả khu cắm trại biến thành đống hoang tàn, ba họ cũng giấu nổi sự sửng sốt.
Phản ứng còn dữ dội hơn cả là Hà Lâm, cô bỗng bật t.h.ả.m thiết.
"Đồ của ! Đồ của đều cháy hết ! Sao như thế ! Sao thành thế !"
Rõ ràng cô để túi của họ chếch ngoài một chút, vẫn cháy?
Đó là bộ tài sản của cô mà!
Lúc núi đó cô mới nhận , trong túi đó còn cả tiền của cô !
Cố Tiểu Khê vẻ mặt của Hà Lâm, khẽ nhíu mày.
Chẳng lẽ... cô ?
Cái vẻ đau lòng giống giả vờ.
mà, nếu đây là vụ phóng hỏa, đầu tiên cô nghi ngờ chính là Hà Lâm!
Bởi vì, Hà Lâm động cơ, cũng cơ hội gây án!
Cô chắc chắn lúc rời , đống lửa dập kỹ , tuyệt đối thể tự cháy lan tới mức !
"Không mày đúng ? Chính mày phóng lửa đúng ?" Trang Linh đột nhiên lao tới, giơ nắm đấm.
Hà Lâm hoảng hốt trốn lưng Lục Kiến Nghiệp, sợ hãi kêu to: "Không ! Không ! Chúng mới về, là tự các đốt đấy chứ!"
"Đồ của ... tiền của ... tất cả đều cháy sạch ..." Hà Lâm tức sợ.
Trang Linh chẳng thèm nể nang, đẩy mạnh Lục Kiến Nghiệp : "Chính là con đàn bà độc ác ! Hôm qua tao đ.á.n.h mày một trận, mày thù dai nên mới cố ý phóng hỏa!"
Dù chứng cứ, nhưng cô tin trực giác của .
Mà trực giác của cô từ đến giờ luôn chuẩn.
Lục Kiến Nghiệp dù bực bội nhưng cũng thể Trang Linh đ.á.n.h vợ , sắc mặt trầm hẳn xuống: "Lúc bọn thì thứ còn nguyên, bọn đốt. Cô đừng vu vạ bừa bãi, cũng đừng động tay động chân."
Tối qua cô gái đ.á.n.h Hà Lâm một trận, vì Hà Lâm cũng nên nhẫn nhịn.
thì thể để cô đ.á.n.h ai thì đ.á.n.h nữa!
Trang Linh lạnh: " là phóng hỏa ? chắc chắn là con đàn bà ! Đừng tưởng là lính thì dám động !"
Dứt lời, cô vung chân đá thẳng về phía Hà Lâm đang nấp lưng .
Hà Lâm né tránh, nhưng vẫn đá ngã xuống đất.
Lục Kiến Nghiệp mất mặt, lập tức tóm lấy tay Trang Linh.
Trang Linh xoay phản đòn, tung thêm một cú đá Lục Kiến Nghiệp.
"Loại quân nhân phân biệt đúng sai như , đ.á.n.h cũng chẳng tiếc!"
Lục Kiến Nghiệp vốn tay, nhưng cũng thể để mặc cho đ.á.n.h , thế là hai bên thật sự lao ẩu đả.
Hà Lâm sợ đến mức sắp , sang hét với Lục Kiến Sâm bên : "Anh là cả của Kiến Nghiệp, giúp ? Anh con điên đó đ.á.n.h c.h.ế.t ?"