Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 375

Cập nhật lúc: 2025-12-10 03:13:26
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi Tề Sương Sương và những khác ôm đống củi về, Cố Tiểu Khê sớm tránh sang bên xử lý hai khúc t.ử đàn còn , đang dùng bào gỗ để gia công ván.

Tề Sương Sương nhóm lửa hỏi: "Tiểu Khê, chị định ?"

"Chị tính mấy cái ghế nhỏ! Đến lúc còn thể mang theo."

Ban đầu cô cũng nghĩ một cái giường, nhưng dùng gỗ t.ử đàn giường thì quá lãng phí, hơn nữa cũng bất tiện để vác từ núi xuống.

Còn một lý do nữa: đông như , một cái giường thì cho ai ngủ?

Làm nhiều cái?

Không, cô rảnh tới mức đó!

Cô chỉ những thứ thích và thấy hứng thú mà thôi!

Muốn ghế nhỏ, đơn giản vì cô thích loại ghế đó!

Ông cụ Tề và ông Trương khi ôm củi về cũng cạnh đống lửa, Cố Tiểu Khê đồ mộc.

Thấy cô nhóc nhỏ xíu gọt, bào từng chút một, cần dùng một chiếc đinh nào mà vẫn một chiếc ghế đẩu tròn xinh xắn, hai ông đều khỏi cảm thán.

Tay nghề mộc của cô bé thật sự quá giỏi, thua kém gì các bậc thầy thủ công!

Cố Tiểu Khê xong hai cái ghế đẩu tròn, tiếp tục thêm hai chiếc ghế nhỏ thể gấp .

Ghế nhỏ lưng tựa, cô tặng mỗi ông cụ một chiếc.

Sau đó, cô sang hỏi Tề Sương Sương: "Em cái ghế như thế nào?"

Tề Sương Sương lập tức chỉ cái ghế đẩu tròn , : "Em loại , nhỏ nhỏ xinh xinh, đáng yêu tiện dụng."

"Ừ." Cố Tiểu Khê chần chừ, tặng ngay cho cô em gái một chiếc ghế đẩu sẵn.

Hà Lâm chỉ nhặt một ít củi vụn, thấy ghế của Cố Tiểu Khê đến lượt , trong lòng dâng lên cảm giác bất mãn.

Cố Tiểu Khê thèm để ý đến cô , chỉ chiếc ghế đẩu, gọt gỗ bàn với ông cụ Tề chuyện ăn uống.

"Trong túi của cháu còn ít gạo và một gói mì sợi, giờ nên nấu cái gì đây?"

"Ban ngày bắt gà rừng với thỏ rừng còn xử lý, lát nữa xử lý xong, ông nấu một nồi canh gà, thêm mì gà. Ở đây ông còn mấy cái bánh bao và bánh hấp nữa." Ông cụ Tề .

"Ông cũng ít bánh bao và bánh ngô." Ông Trương cũng lên tiếng.

"Em còn hạt dưa, đậu phộng nè! Còn cả kẹo sữa Đại Bạch Thố và bánh trứng chị cho em nữa." Tề Sương Sương cũng hí hửng báo cáo vật tư .

Cố Tiểu Khê bật : "Mấy món đó em để dành , bánh trứng để sáng mai ăn sáng. Chị còn ít bánh gạo ăn dở nữa."

"Vậy tối nay sợ đói bụng !" Tề Sương Sương thở phào nhẹ nhõm.

Vừa cô còn lo tối nay nhịn đói cơ đấy!

"Tiểu Khê, cháu còn nước ? Nếu đun nước thì vặt lông gà ." Ông cụ Tề thở dài.

"Có ạ." Cố Tiểu Khê lập tức lấy cái xô sắt nhỏ mà ban nãy nhặt trong đống đổ nát , đổ ít nước từ bình của rửa sạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/375.html.]

Rửa sạch xô xong, cô mới đổ đầy nước , xách tới bên đống lửa để đun.

Nước sôi, Cố Tiểu Khê chủ động nhận việc vặt lông gà.

Chỉ mấy động tác gọn lẹ, cô nhổ sạch lông gà, đưa cho ông cụ Tề xử lý tiếp.

Vì nguồn nước "công khai" hạn chế, Cố Tiểu Khê lấy luôn bình nước quân dụng mà ban ngày cô đeo đưa cho ông cụ Tề dùng.

lúc , khi thịt gà cho nồi, Lục Kiến Sâm cũng ôm một đống lá cây to bản trở về.

Anh trải một lớp lá dày mặt đất, lấy từ balô một tấm cách ẩm để lên .

, lúc trong thùng giấy còn thừa vải chống nước và tấm cách ẩm, nhét hai tấm balô, cất thêm hai tấm gian, đề phòng trường hợp ngủ ngoài trời cùng cô vợ nhỏ.

Không ngờ mới nghĩ , tối nay dịp dùng .

Cố Tiểu Khê thật sự bất ngờ, Lục Kiến Sâm đúng là cực kỳ chu đáo!

Nga

Trải xong tấm cách ẩm, Lục Kiến Sâm mới đặt chăn tơ tằm và balô của vợ nhỏ lên : "Tối nay chịu khó chút, chúng nhóm thêm hai đống lửa. Anh kiếm thêm ít củi."

"Vâng." Cố Tiểu Khê ngoan ngoãn gật đầu.

Lục Kiến Sâm , cô cũng yên, cầm dụng cụ lên tiếp tục chế tác.

Lần , cô thêm một cái thùng gỗ siêu to.

Chỉ điều, gắn bánh xe nữa.

Cố Tiểu Khê còn lục cái khóa, ổ khóa lớn và vòng sắt từ cái thùng gỗ cũ, rửa sạch lắp thùng mới.

Ông cụ Tề liếc mắt , trong đáy mắt ánh lên nét .

Con bé Tiểu Khê đúng là chu đáo, ông thích mấy cái thùng gỗ lớn thế !

Thấy vẫn còn dư ít gỗ, Cố Tiểu Khê liền thêm một cái thùng y hệt nữa.

Làm xong, cô ghép hai cái thùng với , đặt túi ngủ lên , thế là thành một cái giường đơn giản.

Tề Sương Sương mà vui mặt: "Chị Tiểu Khê, cái là để cho ông nội em ngủ hả?"

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Người già đất lắm, dễ nhiễm lạnh. Đợi Lục Kiến Sâm họ vác thêm ít cây về, chị thêm cho ông Trương một bộ nữa."

Nghe còn phần , ông Trương nhịn bật : "Con bé , lòng quá! mà phiền toái quá. Đến lúc đó cứ trải dày thêm ít lá cây, nhóm lửa to hơn chút, sợ lạnh ."

"Cứ xem xem bọn họ kiếm cái gì !" Cố Tiểu Khê cũng vội vàng bác bỏ.

Dù cô nhiều thiện cảm với Trương Bỉnh Nghĩa, nhưng ông Trương cực kỳ .

Hơn nữa, ông Trương cũng lớn tuổi , tám mươi chín tuổi, gần chín mươi tuổi lận.

Chắc hẳn ông cũng lý do đặc biệt gì đó nên mới theo nhà họ Trang tới núi Sương Mù .

Bốn mươi phút , Lục Kiến Sâm và Tư Nam Vũ về.

Đi cùng bọn họ còn Trương Bỉnh Nghĩa và nhà họ Trang.

Loading...