Lục Kiến Sâm gật đầu, đó lấy từ trong ba lô của cô một cái xẻng nhỏ chuyên dùng để đào thảo dược, bắt đầu xúc đống đá vụn và cát .
Hàn Phong khẽ ho một tiếng, thật cảm thấy chỗ thể là bãi phục kích từ thời chiến tranh đây.
Mấy vùng căn cứ cách mạng cũ , trong rừng còn thể gài mìn b.o.m nữa kìa?
Chỉ mong thứ họ đào lên là mấy thứ đó.
Tuy nghĩ , nhưng thấy Lục Kiến Sâm đang xúc cát, vẫn bước tới giúp.
Lục Kiến Lâm cũng đến góp tay, tuy công cụ nhưng đeo găng tay, dùng tay đào, động tác nhanh nhẹn.
Ngay lúc Hà Lâm đang nghĩ bọn họ vì một câu của Cố Tiểu Khê mà rỗi chuyện ngớ ngẩn, thì Hàn Phong bỗng hít mạnh một , miệng ngừng xuýt xoa: "Trời ơi, bên thật sự thứ gì ! Cái... cái chẳng lẽ là mìn ?"
Chỉ một câu thôi, lập tức khiến Hà Lâm sợ đến mức bỏ chạy.
Chạy một đoạn, phát hiện Lục Kiến Nghiệp chạy theo, cô hấp tấp kéo .
Cố Tiểu Khê bĩu môi: "Cho dù là mìn thì cũng phát nổ, sợ cái gì."
Lục Kiến Sâm đào sạch cát đá xung quanh, dốc sức kéo chiếc rương chôn ngoài.
Nhìn ổ khóa sắt đó hoen rỉ, dùng tay bẻ mấy cái, ổ khóa liền bung thành từng mảnh.
Rương mở , ánh mắt của Lục Kiến Sâm, Hàn Phong và Lục Kiến Lâm đều đổi.
Cố Tiểu Khê tò mò liếc mắt : "Là gì thế?"
Lục Kiến Sâm đầu cô vợ nhỏ của : "Một rương đầy vàng cổ cực kỳ tinh xảo."
Nghe đến đây, Cố Tiểu Khê lập tức nhấc chân chạy tới kỹ hơn.
Lục Kiến Sâm lập tức bước tới, bế cô gần.
Nhìn những bình vàng đủ hình dáng, chén vàng khảm đá quý, đĩa vàng chạm khắc hoa văn tinh xảo trong rương, cô cũng hoa mắt chóng mặt.
Nếu những thứ để một cô phát hiện thì mấy, bộ để cô ôm luôn.
bây giờ...
Thôi ! Không đến lượt cô !
"Chúng về thôi!" Cố Tiểu Khê thêm nữa.
"Ừ. Anh cõng em."
Có Hàn Phong ở trông, Lục Kiến Sâm cũng quan tâm đến đống vàng đó nữa, cứ thế cõng cô vợ nhỏ của doanh trại.
Còn Hà Lâm ở phía , khi cuối cùng cũng thấy những món vàng cổ trong rương thì khỏi rối bời.
Trong mắt trong lòng cô , tất cả đều lấp lánh ánh vàng.
Nhìn Lục Kiến Sâm đang cõng Cố Tiểu Khê xa, cô kéo tay áo Lục Kiến Nghiệp: "Hay là tụi đào tiếp xem , còn nữa?"
Lục Kiến Nghiệp nhíu mày: "Có thể đào tiếp, nhưng là em và ."
Hà Lâm ấm ức cam lòng, nhưng Lục Kiến Nghiệp bỏ , cô cũng chỉ thể lẽo đẽo theo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/385.html.]
Chừng đó vàng, đáng giá bao nhiêu chứ!
Cố Tiểu Khê Lục Kiến Sâm cõng suốt đường doanh trại.
Khi họ về, doanh trại đổi .
Trên bãi đất rộng rãi hiện dựng lên bốn dãy lều trại, phần diện tích còn dùng để xây dựng bốn bếp dã chiến với nồi gang, lát bằng đá và đất.
Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm phân cho một phòng riêng, là do Liên phó Lý Khôn và Trụ T.ử cố ý chừa cho hai .
Diện tích lớn, nhưng bên trong sẵn một chiếc giường xếp, chăn đệm cũng trải xong, trông khá chu đáo.
Sau khi Lục Kiến Sâm bế đặt lên giường, Cố Tiểu Khê đột nhiên gì nữa.
Nghĩ một lát, cô quyết định tự phối t.h.u.ố.c mỡ, cẩn thận bôi thêm một lớp nữa lên vết thương ở gan bàn chân.
Lần , cô vội mang tất và giày.
Không việc gì thì dạo cửa hàng trao đổi !
Con gái mà, vẫn thích mua sắm, nên nhanh cô tự thưởng cho một túi kẹo mút.
Vừa nhai kẹo, cô tiện thể liếc qua mười cửa sổ hàng hóa của .
Phát hiện trái cây bán sạch, nhưng gạo thì vẫn chẳng ai thèm ngó ngàng.
Thấy , cô đăng thêm một sọt táo và một sọt quýt, đó tiếp tục dạo quanh cửa hàng trao đổi.
Đang lang thang thì cô đột nhiên thấy một chiếc tủ lạnh xe phiên bản tăng dung lượng gian.
Chiếc tủ lạnh bên ngoài thì khá nhỏ gọn, vuông vức, nhưng bên trong tận mười lăm mét vuông dung tích: mười mét vuông để lạnh và năm mét vuông để đông lạnh.
Nhìn giá chỉ 190. 000 điểm, cô lập tức mua luôn.
Cô nghĩ cái thể tặng cho Lục Kiến Sâm, dù thì gian của cũng rộng.
Tuy cô miếng dán niêm phong gian, nhưng nếu cô ở đó, thì cái tủ lạnh sẽ hữu ích với hơn nhiều.
lúc cô đang chuẩn lướt qua để xem món khác, thì thấy cửa sổ bán chiếc tủ lạnh đó đăng bán thêm một món mới.
Là máy đá nghệ thuật, chỉ cần đổ nước là đá, cần dùng điện vì bên trong sẵn tinh thể băng.
Giá đắt, chỉ 90. 000 điểm, thế là cô mua luôn một cái.
Đợi đến mùa hè, cô cần dùng đến Thuật Ngưng Băng cũng thể đá .
Sau khi mua xong, tâm trạng của cô hơn hẳn.
lúc , Lục Kiến Sâm mang cơm trưa cho cô.
Thấy cô bôi thuốc, vết thương còn sưng đỏ như , Lục Kiến Sâm mới nhẹ nhàng thở .
"Ăn cơm !"
"Dạ." Cố Tiểu Khê đang giường liền dậy, tiện tay chỉ chiếc tủ lạnh xe đặt bên cạnh giày của .
Nga
"Cái em mua cho đó! Anh mở xem thử ."
Lục Kiến Sâm mở xem, bất lực xoa đầu cô: "Lần đừng mua gì cho nữa. Phải tự mua nhiều thứ cho bản ! Anh là đàn ông, cần sống kỹ như ."