"Được." Tề Sương Sương lập tức rời cùng Cố Tiểu Khê.
Cô chẳng ở đây cái kiểu nước mắt cá sấu của phụ nữ đó!
Lúc , Tư Nam Vũ và Lục Kiến Sâm đều gì, nhưng trong lòng nghĩ giống hệt .
Hà Lâm quá rắc rối, còn Lục Kiến Nghiệp... từ lúc chọn Tất Văn Nguyệt, quan hệ với bọn họ cũng dần xa cách!
Đến tám giờ rưỡi tối, ông cụ Tề và ông Trương mới .
Biết chuyện xảy với Lục Kiến Nghiệp và Hà Lâm, ông cụ Tề thở dài một tiếng, nhưng vẫn đồng ý khám bệnh cho họ.
Bắt mạch xong, ông Lục Kiến Nghiệp : "Cậu ngã đập đầu, trong não tụ máu. nhờ con bé Tiểu Khê châm cứu giúp tan m.á.u bầm , nếu thì với tình trạng , đưa viện cũng mê man mấy ngày mới tỉnh ."
"Còn vợ thì nghiêm trọng lắm, chân chỉ gãy xương. Lục Kiến Lâm cố định , nghỉ ngơi điều trị là ."
"Cảm ơn ngài!" Lục Kiến Nghiệp cảm kích, giọng đầy áy náy.
Ông cụ Tề khoát tay: "Muốn cảm ơn thì cảm ơn con bé Tiểu Khê !"
Trang Linh bên , nhịn hừ khẽ một tiếng.
Chỉ gãy chân thôi, gãy c.h.ế.t luôn cho !
Đang bực bội trong bụng, cô bỗng thấy Cố Tiểu Khê đang chuẩn ăn móng giò nướng.
Cô thẳng tới: " mua một cái móng giò nướng!"
Cố Tiểu Khê nhướng mắt cô: " chỉ nướng một cái thôi."
" đổi cho cô năm mươi cân rượu Hoa Điêu, đưa cái móng giò đó cho ."
Cố Tiểu Khê: "..."
Do dự hai giây, cuối cùng cô vẫn gật đầu: "Được thôi!"
Thế là, Cố Tiểu Khê ăn móng giò nữa, sang dúi hai gói snack cay tay Tề Sương Sương đang đợi ăn, ôm rượu Hoa Điêu tìm ông cụ Tề học rượu chính cốt.
Sợ ông cụ đói, cô còn đặc biệt mang thêm hai cái bánh bao nhân thịt.
Cứ thế, ông cụ Tề chỉ mở miệng hướng dẫn quy trình và các điểm cần chú ý khi rượu chính cốt, còn đều do Cố Tiểu Khê tự tay .
Học xong cách rượu chính cốt, cô chạy sang chỗ ông Trương và ông Trang để xem họ pha chế rượu nhân sâm.
Trong mắt Lục Kiến Sâm và Tư Nam Vũ cùng những khác, Cố Tiểu Khê chẳng khác nào một em bé ham học, lòng hiếu kỳ cực kỳ lớn. Không chỉ chăm chú lắng lời giảng của ông Trương và ông Tề, thỉnh thoảng cô còn chủ động đặt câu hỏi.
Còn Lục Kiến Lâm thì khỏi cảm khái: xưa nay chẳng thành công nào là dễ dàng. Dù bề ngoài vẻ nhẹ nhàng, thì phía chắc chắn là vô nỗ lực ai đến.
Mà chị dâu , chỉ nỗ lực, mà còn thiên phú!
Tối hôm đó, Cố Tiểu Khê cảm thấy thu hoạch nhiều, ngủ cũng ngon lành.
Ngược , Hà Lâm trằn trọc cả đêm ngủ nổi!
Sáng hôm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/390.html.]
Một cơn mưa rào bất chợt đổ xuống khiến trong doanh trại đều thể tiếp tục núi.
Vì hôm nay là Tết Nguyên Tiêu, nên tụ tập cùng nặn bánh trôi, sưởi ấm bên lửa và tán gẫu rôm rả.
Những vốn định xuống núi như Lục Kiến Nghiệp và Hà Hạo cũng đành ở núi.
Cố Tiểu Khê trời một chút, thấy cơn mưa chắc kéo dài ít nhất nửa ngày, thế là yên tâm ườn ngủ nướng thêm một giấc.
Lục Kiến Sâm hiếm khi thảnh thơi như , cũng hiếm khi ngủ nướng đến tận chín giờ mới dậy.
Anh dậy, Cố Tiểu Khê liền còn tâm trạng ì nữa.
"Anh định ngoài ?"
Lục Kiến Sâm mỉm , xoa xoa mái tóc bông mềm của cô: "Mưa to quá, xem gì ngon , lát đem về cho em ăn."
"Em ăn nhiều đấy!" Cố Tiểu Khê nhắc một câu.
Cô còn cả đống đồ ăn vặt nếm cơ mà!
Bánh kem dâu của cô vẫn còn mấy miếng đang chờ cô xử lý đấy nhé!
"Ừ." Lục Kiến Sâm cưng chiều hôn lên trán cô, vén rèm lều mất.
Cố Tiểu Khê thì tranh thủ về gian, rửa mặt nhanh gọn, đó bê một giỏ tre đầy ắp đồ ăn vặt.
Cô định cho Lục Kiến Sâm nếm thử mấy thứ .
Nga
Chưa bao lâu, Lục Kiến Sâm bưng một bát bánh trôi nóng hổi trở về.
lúc Cố Tiểu Khê đang lo lắng xử lý thế nào, thì Lục Kiến Sâm mỉm : "Em cứ ăn , ăn hết thì để ăn giúp."
Nghe , Cố Tiểu Khê lập tức hết lo, chỉ tay giỏ tre bên cạnh: "Cái cất , từ từ mà ăn."
Lục Kiến Sâm thoáng qua, ngoan ngoãn cất .
Trong đó là đồ ăn vặt: bánh quy, xúc xích cay, socola, coca, đủ thể loại phong phú.
Anh thậm chí chút nghi ngờ, liệu cô bé ăn nhiều đồ vặt quá nên mới ăn cơm .
Vì , khi cô mới ăn ba bốn viên bánh trôi ăn tiếp, đặc biệt căn dặn một câu: "Về ăn ít đồ vặt thôi. Mỗi ngày vẫn ăn cơm đàng hoàng đấy!"
Cố Tiểu Khê chớp mắt mấy cái: "Em chỉ thỉnh thoảng mới ăn thôi mà."
"Ừ. Ngoan!" Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của cô.
Cố Tiểu Khê bỗng dưng đỏ bừng mặt mà chẳng rõ vì .
Lục Kiến Sâm bật khẽ, cúi xuống, hôn lên môi cô.
nhanh đó, kết thúc nụ hôn, còn bình luận một câu: "Ngọt quá! Ngon thật đấy!"
Cố Tiểu Khê hổ lườm một cái: "Anh sợ đ.á.n.h rơi bát trong tay ?"
"Không ." Lục Kiến Sâm ăn nốt chỗ bánh trôi cô để mới ngoài rửa bát.