Thấy chị gái đánh, chút lương tâm còn sót khiến Cố Nhị Thành cũng lao giúp một tay.
Vậy là tình thế đảo chiều, biến thành Cố Tân Lệ và Cố Nhị Thành cùng xông đ.á.n.h Ân Xuân Sinh.
Bà cụ Ân thể con trai hai đánh, liền gượng dậy, nhào đến túm tóc, cào mặt Cố Tân Lệ.
Thấy , Lưu Xuân Hoa và Cố Tam Hổ cũng thể yên, lập tức nhập cuộc hỗn chiến.
Chẳng mấy chốc, hai đứa con trai của Ân Xuân Sinh cũng nhập hội.
Còn xem là trung tâm của chuyện là bà cụ Cố, thì sợ hãi trốn trong bếp.
Vâng, bà trốn luôn .
Bảo bà gọi đến ? Không đời nào.
Ở khu nhà gia đình quân nhân , chắc chắn sẽ bênh vực Ân Xuân Sinh.
Khi bếp, thấy trong nồi vẫn đang hâm nóng vài cái bánh bao, bà cảm thấy chút tội nào, lập tức ăn luôn trong đó.
Còn cuộc ẩu đả bên ngoài thì quá ồn ào, ban đầu hàng xóm chẳng ai can dự, nhưng đến lúc tiếng lóc t.h.ả.m thiết quá, cuối cùng cũng vài rủ chạy đến xem.
Đợi đến khi đám hỗn loạn kết thúc, thì ai nấy đều vết thương lớn nhỏ.
Trong đó t.h.ả.m nhất chính là ba : Cố Tân Lệ, bà cụ Ân và Ân Xuân Sinh.
Dù gì thì Ân Xuân Sinh cũng là quân nhân, thể thực sự đ.á.n.h đến c.h.ế.t, nhưng gương mặt Lưu Xuân Hoa cào đến mức gần như rách toạc.
Còn bà cụ Ân thì cào gần như rách cả mặt Cố Tân Lệ, tóc cũng giật rụng từng nắm, thậm chí còn vết m.á.u da đầu.
Thế nhưng bà cụ Ân mới là thương nặng nhất, sống mũi đ.á.n.h gãy, cả gương mặt sưng phù.
Nga
Tối hôm đó, cả gia đình đều qua đêm trong phòng y tế. ...
Vân thành, núi Sương Mù.
Hai ngày nay, Cố Tiểu Khê cứ thấy kỳ lạ.
Bởi vì, mỗi ngày ba bữa sáng, trưa, tối, cứ gần tới giờ ăn là cô cảm nhận luồng ác niệm từ Cố Tân Lệ "ghim" lên . Nhờ mà cô kiếm thêm hơn một trăm mét vuông lãnh địa.
Cô cảm thấy, chắc chắn mấy ngày nay xảy chuyện gì đó cực lớn.
Bằng thì Cố Tân Lệ thể thường xuyên oán hận, g.i.ế.c đến thế.
Chỉ tiếc là cách xa quá, cô thể tám chuyện với chị Quế Phân và mấy để hóng hớt.
Hai ngày nay, Lục Kiến Sâm khá bận, vẫn đang hỗ trợ việc khai quật xác máy bay rơi ở phía tây.
Còn cô thì theo ông cụ Tề và ông Trương núi tìm d.ư.ợ.c liệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/393.html.]
Tuy tìm nhân sâm nữa, nhưng nhờ sự tính toán kỹ lưỡng của cô, cuối cùng vẫn "vô tình" đào một cây nhân sâm ba mươi năm tuổi, cùng một cây nhân sâm trăm năm.
Vừa thấy cây sâm trăm năm, ông cụ Tề lập tức quyết định thu quân về nhà.
Tối hôm đó, ông cụ Tề gọi Cố Tiểu Khê hỏi: "Tiểu Khê, ngày mai bọn định về Thanh Bắc, cháu cùng ?"
Cố Tiểu Khê suy nghĩ một lúc mới : "Cháu về Thanh Bắc với ông . Viện trưởng Trần bảo cháu đến Bệnh viện Thân thành học bồi dưỡng. Cháu nghĩ chi bằng thẳng cùng ông Trương họ luôn, tới Thân thành luôn cho tiện! Như cháu còn thể kết thúc sớm để về Thanh Bắc."
Ông cụ Tề gật gù: "Thế cũng ! Vậy ông với Sương Sương về ."
Lúc , Tư Nam Vũ bất ngờ lên tiếng: "Cháu đưa ông với Sương Sương về Thanh Bắc."
Ông cụ Tề một cái, đột nhiên thở dài.
"Không cần phiền . Nếu cháu thật sự ý với Sương Sương nhà ông, thì khi nào bảo bố cháu đến Thanh Bắc một chuyến !"
Tư Nam Vũ xong sững một chút, lập tức gật đầu lia lịa.
"Vâng ạ. Cháu sẽ để bố cháu tới Thanh Bắc dạm hỏi."
Tề Sương Sương đến đây, mặt bỗng đỏ bừng, thậm chí dám Tư Nam Vũ nữa.
Cố Tiểu Khê hai họ mừng rỡ, : "Vậy hai kết hôn thì đừng vội quá nha! Đợi chị về Thanh Bắc , chị còn chuẩn quà t.ử tế cho hai nữa."
Mặt Tề Sương Sương càng đỏ hơn: "Không nhanh ạ."
Tư Nam Vũ cũng bật : "Chị dâu yên tâm, bọn em chắc sẽ đính hôn . Còn cưới thì cần chuẩn , chờ thêm một thời gian."
Ông cụ Tề cháu gái e thẹn nhưng tràn đầy tình cảm, khỏi thở dài một .
"Nếu nhà bên ý kiến gì, thì đính hôn ở Thanh Bắc, đến cuối năm Kinh Đô đám cưới cũng ."
Đính hôn sẽ giúp cả hai danh phận chính đáng để tiếp tục qua .
Còn cưới cuối năm, cũng là để cả hai thêm thời gian tìm hiểu và suy nghĩ nghiêm túc hơn.
Tư Nam Vũ đối với sắp xếp của ông cụ Tề đương nhiên gật đầu đồng ý ngay.
Anh tin rằng nhà chắc chắn cũng sẽ đồng ý.
Sáng hôm , Tư Nam Vũ và Lý Khôn tiễn ông cụ Tề và Tề Sương Sương xuống núi.
Lúc , ông Trang tìm đến Cố Tiểu Khê: "Đồng chí Tiểu Khê, thế nhé, chúng ở núi hái thêm vài ngày d.ư.ợ.c liệu nữa, cùng ông Trương về Thân thành, thế nào?"
Ông cụ Tề thì mãn nguyện về, còn nhân sâm trăm năm mà ông Trang thì vẫn tìm thấy!
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Được. Nếu cháu tìm thấy nhân sâm, cháu sẽ bán cho ông đầu tiên."
Ông Trang mua nhân sâm, thật , cô cũng bán nhân sâm lắm chứ!