Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 414

Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:06:18
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đầu cô định đặt vài món đồ nội thất luôn, nhưng nghĩ , cô quyết định bố trí gian.

Căn nhà cũ sát mặt đường, khi thành lập nước từng là dạng nhà ở kết hợp cửa tiệm, nên chỉ chia thành hai gian.

Cân nhắc một lúc, cô mua vài viên gạch xanh kiểu cũ và xi măng từ cửa hàng trao đổi, chất sân, đó mua thêm một chiếc xe đạp, mang theo ít trái cây đến ủy ban khu phố.

Lần , cô nhờ của ủy ban giúp gọi tới xây tường bao quanh sân, tiện thể xây thêm một bức tường ngăn ở giữa gian nhà phía , để thể chia hai phòng.

Vì cô cư xử lịch sự, trả công khá hậu hĩnh, nên nhân viên ở ủy ban cũng nhiệt tình, gọi đến hơn chục đến xây tường cho cô.

Để thợ thể tranh thủ việc buổi trưa, cô còn đặc biệt chuẩn bữa ăn, mỗi bốn cái bánh bao nhân thịt lớn, thêm một quả táo.

Vì sự rộng rãi của cô, đến đầu giờ chiều là tường bao và tường ngăn xây xong.

Thấy còn thừa xi măng, đám công nhân còn chủ động giúp Cố Tiểu Khê trát bộ tường trong nhà, cho tường và nền cả bên trong lẫn bên ngoài đều bằng phẳng mới rời .

Cố Tiểu Khê thấy vẫn còn sớm, bèn mua thêm xi măng và cát, lát thêm một lớp xi măng lên sàn nhà.

Nga

Sau khi dùng Thuật Hong Khô khô nền xi măng, cô tiếp tục thi triển Thuật Đánh Bóng, cẩn thận mài nhẵn mấy lượt mặt sàn đổ khuôn bằng nước.

Chỉ trong chốc lát, nền xi măng bình thường bỗng trở nên mịn màng sáng bóng, hiệu quả đúng là tệ chút nào, kín đáo thực dụng.

Còn phần tường, khi hong khô, tạm thời cô quét sơn vội.

Cô mất chút thời gian để lắp cổng sân và hai cánh cửa phòng, đó khu trưng bày sản phẩm mới chọn hai chiếc giường gỗ, hai tủ quần áo, hai chiếc ghế gỗ hoàng hoa lê, cùng một bàn đồng bộ đơn giản mà tinh tế, sắp xếp căn nhà một cách gọn gàng.

Vì mấy ngày nay cô ngủ trong gian, nên cô còn thêm hai tấm rèm cửa treo lên. Ăn tối trong gian xong, tắm rửa sạch sẽ, ổ khóa mới, cô liền đạp xe đến bệnh viện.

Buổi tối, bệnh viện chỉ vài bác sĩ trực, nhân viên y tế nhiều, bệnh nhân cũng khá thưa thớt.

Cố Tiểu Khê phụ giúp một lúc ở nhà thuốc, đó chữa trị cho một bé con sốt suốt cả đêm, xong xuôi thì cũng còn việc gì nữa.

Lúc rảnh rỗi, y tá Lâm cũng trực đêm hôm đó, với cô: "Bác sĩ Cố, tranh thủ lúc vắng , chị nghỉ một chút ! Đêm khuya chẳng lúc nào sẽ bận rộn ."

"Không , ban ngày chị nghỉ , giờ vẫn buồn ngủ. Hay là, em nghỉ một lát , chị trực cho. Có chuyện gì chị sẽ gọi em."

"Thế ! Y tá tụi em là để bác sĩ trực nghỉ chứ." Y tá Lâm lắc đầu.

Chỉ với câu thôi, cô thấy bác sĩ Cố thật tính, chẳng hề vẻ chút nào!

"Bác sĩ và y tá cũng như thôi, em cứ ngủ ! Chị thấy giấc ngủ của em bình thường chắc cũng ngon lắm."

Y tá Lâm gật đầu: " ! Mỗi chuyển từ ca ngày sang ca đêm là em ngủ ngon, mơ nhiều, lúc còn đau đầu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/414.html.]

"Giờ em nghỉ ! Ngày mai chị sẽ đưa cho em một que nhang an thần, đốt khi ngủ nửa tiếng, đảm bảo ngủ ngon luôn."

"Thật á? Vậy cảm ơn chị nhiều lắm!" Gương mặt y tá Lâm tràn đầy vui mừng.

"Ừ. Đi nghỉ !"

Y tá Lâm cũng khách sáo nữa, phòng nghỉ ngơi.

Cô định ngủ một tiếng, lát nữa sẽ ca cho bác sĩ Cố.

Cố Tiểu Khê thì cầm một cuốn sách y học .

Mới mười mấy phút, bỗng nhiên một đàn ông ôm đứa trẻ chạy bệnh viện, chạy hốt hoảng hét lên: "Bác sĩ! Bác sĩ! Cứu con với..."

Cố Tiểu Khê giật , cô là gần nhất nên lập tức bỏ sách chạy tới.

"Cháu bé ?"

Vừa hỏi, cô kiểm tra tình trạng đứa trẻ.

Chỉ mất hai giây, cô ôm lấy đứa bé mà mặt mũi tím tái từ tay đàn ông, bắt đầu tiến hành cấp cứu bằng phương pháp Heimlich.

Người đàn ông còn kịp hết câu thì thấy con trai phun một hạt lạc từ miệng.

Cố Tiểu Khê nhẹ nhàng vỗ lưng bé, giúp định thở.

"Cháu bé , nhưng chú ý nhé! Trẻ con còn nhỏ, khi ăn các loại hạt cần đặc biệt cẩn thận, tuyệt đối chạy ăn, cũng để bé chơi ngậm đồ vật, càng nên để bé cầm đồ lạ khi ngủ."

"Loại dị vật gây tắc nghẽn đường thở thế , thời gian vàng để cấp cứu chỉ từ 4 đến 10 phút thôi. Nếu trễ là cứu nữa, hiểu chứ?"

Hai câu cuối, giọng của Cố Tiểu Khê trở nên nghiêm túc và cứng rắn hơn hẳn.

Người đàn ông mừng sợ, liên tục cúi đầu cảm ơn: "Vâng , cảm ơn bác sĩ! Lần nhất định chú ý, nhất định chú ý! Cảm ơn cô nhiều lắm! Thật sự cảm ơn cô nhiều!"

Lúc , bác sĩ Trương đang trực đêm, cũng tới hỏi tình hình.

Sau khi chuyện, bác sĩ Trương cũng nghiêm nghị đàn ông dặn dò: "Lần may mắn, tới kịp lúc. Sau nhất định cẩn thận hơn, ghi nhớ kỹ ."

Người đàn ông lau mồ hôi gật đầu,"Vâng, nhớ . Lần nhập viện ở đây, đang chuẩn đưa con về nhà, đường con ầm ĩ đòi ăn nên cho nó ít lạc, ngờ xảy chuyện."

Lúc chỉ còn cảm thấy may mắn vì bệnh viện ở xa, thể kịp thời đưa con đến.

Nếu , gia đình khi tan nát !

Loading...