Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 420

Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:11:42
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Em chỉ cần một, hai mảnh để thành nhiệm vụ là , mấy mảnh còn với em cũng chẳng tác dụng gì. Hai các cần hơn, chia !"

Bạch Nguyên Vũ đồng ý: "Vậy thì ba chia đều. Em nộp nhiệm vụ bằng hai mảnh, phần còn với Vu Diên dùng điểm tích lũy đổi với em."

Vu Diên cũng gật đầu: " đó, mới hợp lý. Người còn em ruột còn rạch ròi tiền bạc nữa là! Bọn thể chiếm lợi của em !"

"Vậy thì theo ý hai !" Cố Tiểu Khê gật đầu đồng ý.

Ba giao nộp mảnh nhiệm vụ xong, ai nấy lên xe rời .

Cố Tiểu Khê thì tranh thủ thời gian về nhà, còn ghé phòng gian ngủ hai tiếng, đó mới đến bệnh viện.

Khi đến bệnh viện thì đúng tám giờ sáng.

Phải là cô buồn ngủ, nhưng để lát nữa biểu hiện cho , cô cố ý lấy túi hương tỉnh táo tự để ngửi, đó mới bước phòng họp.

Trong lúc chờ đến đông đủ, Cố Tiểu Khê lấy giấy bút , nhanh chóng phương pháp cấp cứu Heimlich một cách chi tiết, đ.á.n.h dấu các điểm quan trọng chuyền cho xem.

Đợi viện trưởng Phùng phát biểu xong, các công việc trong bệnh viện cũng báo cáo đầy đủ, lúc Cố Tiểu Khê mới dậy bắt đầu buổi hướng dẫn phương pháp cấp cứu Heimlich.

lý thuyết suông, mà gọi luôn y tá Lý đang đến giảng lên bệnh, giảng giải mẫu minh họa.

Sau khi mô phỏng một lượt xong, cô lấy từ trong túi sàn chỗ của một chiếc gối ôm hình mặt.

Chiếc gối là cô tiện tay mua đường đến từ cửa hàng trao đổi. Cô dùng một cây bút nước màu đen, vẽ vài nét lên mặt gối, lập tức biến nó thành khuôn mặt một bé búp bê đáng yêu.

"Giờ chúng cùng học cách xử lý nếu trẻ nhỏ dị vật tắc đường thở, cách áp dụng phương pháp Heimlich trong trường hợp ..."

Vừa , cô bắt đầu giảng giải cặn kẽ.

Sau phần giảng, cô cũng để các bác sĩ mặt thực hành thử.

Nga

Khi phần lớn cảm thấy nắm phương pháp, Cố Tiểu Khê còn đặc biệt nhắc đến các lưu ý và kỹ thuật khi áp dụng với bệnh nhân béo phì, cũng như cách tự cứu khi giúp đỡ.

Tóm , cô rõ ràng, ai cũng hiểu .

Sau một buổi họp sáng, phần lớn các y bác sĩ đến giảng đều nắm kỹ năng.

Kết thúc họp, còn tự luyện tập .

Vì sợ buồn ngủ, Cố Tiểu Khê đến phòng thuốc, mà theo viện trưởng Phùng để cùng thăm bệnh.

Ra khỏi phòng bệnh, mười một giờ.

Cố Tiểu Khê vốn định với viện trưởng Phùng là chiều nay xin nghỉ, nào ngờ ông lên tiếng .

"Tiểu Khê , chiều nay em ở văn phòng giúp thầy trực điện thoại nhé! Vừa bên chồng của em hai giờ chiều sẽ gọi điện cho em."

"Ồ! Vâng ạ!" Cố Tiểu Khê mừng rỡ gật đầu.

Lục Kiến Sâm thời gian gọi cho cô , rời khỏi núi Sương Mù ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/420.html.]

công tác ở nơi khác, viện trưởng Phùng rời khỏi bệnh viện lúc mười một rưỡi.

Cố Tiểu Khê cứ thế thoải mái trong văn phòng viện trưởng.

Vì quả thật buồn ngủ, cô đóng cửa , trở về căn nhà trong gian, đặt báo thức lúc hai giờ, uống một ly sữa ngủ.

hai giờ, chuông báo thức vang lên, điện thoại trong văn phòng cũng kịp thời đổ chuông.

Vừa nhảy ngoài bắt máy, giọng trầm ấm dễ của Lục Kiến Sâm truyền đến từ đầu dây bên .

"Tiểu Khê?"

Khóe môi Cố Tiểu Khê khẽ cong lên, giọng cô cũng nhuốm đầy ý .

"Ừm! Anh đang gọi điện ở thế?"

Lục Kiến Sâm thấy giọng mềm mại dễ thương từ bên , thanh âm cũng kìm dịu vài phần.

"Vẫn đang ở Vân thành. công việc bên tiến triển thuận lợi, sắp thành . Bên cử đến . Anh sẽ đến Thân thành ngày ."

"Thật đó?" Cố Tiểu Khê mừng rỡ thôi.

Lục Kiến Sâm bật đáp : "Thật mà."

"Thế đến lúc nào? Em đến đón !"

"Không cần . Có thể lúc đó sẽ cùng Hàn Phong và bọn họ đến Thân thành, giờ đến chắc chắn. Đợi đến nơi, sẽ tới bệnh viện tìm em."

"Vậy nếu đến ban ngày thì đến bệnh viện tìm em, còn nếu là buổi tối thì đến ba mươi bảy, phố Bình Nguyên nhé."

"Ừ, ."

"À đúng , viện trưởng Phùng với em, mấy ngày nữa Lục Kiến Lâm cũng sẽ đến Thân thành học tập đó."

"Ừ. Trưa nay Tư Nam Vũ . Dạo em đều ở phố Bình Nguyên ?"

Anh nhớ, từ phố Bình Nguyên đến Bệnh viện Nhân Dân Số Một Thân thành cũng xa đấy.

Cố Tiểu Khê mím môi : "Không , lúc đầu em ở nhà khách gần bệnh viện. mấy ngày nay em một việc lớn lắm. Em chuẩn cho chúng một mái nhà thứ hai, đợi đến sẽ ."

Hiện tại cô vẫn giữ bí mật một nửa.

"Nhớ ?" Lục Kiến Sâm bất chợt hỏi một câu.

Cố Tiểu Khê khựng , Lục Kiến Sâm gọi điện từ bưu điện ?

dám hỏi như ?

"Vợ , em nhớ ?" Lục Kiến Sâm hỏi, giọng mang theo chút bất lực và ấm ức nhẹ nhàng.

Cố Tiểu Khê khẽ ho một tiếng: "Anh linh tinh gì thế! Em... em nhớ lắm!"

Loading...