Chiều hai giờ rưỡi, cô đưa Vinh Húc phòng phẫu thuật, xử lý vết thương lưng cho .
Tiện thể, cô cũng xử lý luôn vết bỏng và sẹo cánh tay trái.
Khi đưa về phòng bệnh, Vinh Húc nhịn mà hỏi: "Bác sĩ Cố, chỉ xử lý vết thương ở lưng và tay trái thôi ? Không thể xử lý luôn tay với n.g.ự.c ?"
Nga
Cố Tiểu Khê ngước mắt lên: "Không xử lý vết thương ở n.g.ự.c là vì bây giờ chỉ thể sấp, mặc quần áo. Nếu ngực, yên bất động cả đêm. Thế mà cảm thì chẳng thêm rắc rối ?"
Vinh Húc khẽ ho một tiếng: " hiểu . chỉ là tò mò nên hỏi chút thôi."
"Ừ. thấy ai chăm sóc nên mới đấy. Nếu chăm, tay cũng xử lý luôn ."
Vinh Húc ngại ngùng giải thích: " Thân thành, nhà ở Kinh Đô. đến Thân thành để hủy hôn, đó gặp chút chuyện ngoài ý nên Bệnh viện Nhân dân Ba Thân thành, chuyển đến đây. Vài hôm nữa sẽ nhà đến."
Cố Tiểu Khê hỏi thêm, chỉ gật đầu: "Có bên cạnh vẫn hơn. Tối nay cố sấp mà ngủ. Đợi miếng t.h.u.ố.c dán ở lưng tự rụng thì mới tháo . Sáng mai sẽ đến châm cứu cho ."
"Vâng. Cảm ơn bác sĩ Cố!" Vinh Húc nhịn mà cảm ơn thêm nữa.
Cố Tiểu Khê xoay , đưa cho ông cụ giường bên cạnh một lọ t.h.u.ố.c mỡ nhỏ, dặn ông bôi vùng da bỏng quanh mắt, dặn dò vài câu mới rời .
Vì còn sớm đến giờ tan ca, cô chạy sang phòng mổ xem một ca phẫu thuật, đó giúp phòng t.h.u.ố.c một lúc mới cùng Lục Kiến Sâm đến đón cô tan , về nhà.
Về đến nhà, chồng đảm đang Lục Kiến Sâm liền bếp nấu cơm, còn Cố Tiểu Khê thì tắm trong gian phòng gian, trong phòng khách sách.
Viện trưởng Phùng đưa cho cô nhiều sách như , cô tranh thủ thời gian mà cho hết.
Cô nghiêm túc, gần như lướt một lượt là nắm hết. Vì thế, lúc Lục Kiến Sâm nấu cơm xong, cô xong một quyển sách y dày cộp.
Đang định rửa tay ăn cơm thì cổng ngoài bỗng vang lên tiếng gõ.
Cố Tiểu Khê bất ngờ, nhưng vẫn mở cổng.
Ngoài cửa là một cô gái trông thanh tú, mảnh mai. Trời hôm nay khá lạnh, thế mà cô chỉ mặc một chiếc váy dài hoa đỏ, khoác một chiếc áo len, tóc tết hai b.í.m dài thả ngực, tay cầm một chiếc giỏ nhỏ, sắc mặt chút ngạc nhiên.
"Chào... chào chị! Em là hàng xóm ở dãy kế bên nhà chị. Chiếc xe ngoài cổng là nhà chị lái ạ? Bà em bỗng thấy khó thở, nhà chị thể giúp đưa bà đến bệnh viện ạ?"
"Chị yên tâm, em sẽ trả tiền mà!" Nói xong, cô gái bắt đầu liếc mắt bên trong sân.
Cố Tiểu Khê nheo mắt , bà bệnh mà ánh mắt cô chẳng hề lo lắng?
Lại còn cố tình nhắc đến chiếc xe... là chiếc SUV của Lục Kiến Sâm đậu ngoài cửa khiến cô chú ý ?
"Bà em năm nay bao nhiêu tuổi? Có triệu chứng gì?" Cố Tiểu Khê hỏi.
"Bà bỗng dưng thấy khó thở, khó chịu."
"Vậy để chị xem thử. Vừa chị là bác sĩ, em cần đưa bà đến bệnh viện xa nữa." Cố Tiểu Khê xong liền đóng cổng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/429.html.]
Cô gái ngẩn : "Chị... chị là bác sĩ?"
" . Chị đang công tác tại Bệnh viện Nhân dân Một Thân thành, nên em cứ yên tâm. Dẫn đường !"
"Chuyện... chuyện ..." Cô gái phần ấm ức, nhưng tình huống trùng hợp như , cô , đành miễn cưỡng dẫn đường.
Lúc , Lục Kiến Sâm từ trong nhà bước , khẽ nhíu mày. Không yên tâm, cũng theo ngoài.
Mười phút , Cố Tiểu Khê đến nhà cô gái .
Đây mà gọi là hàng xóm kế bên á? Phải là hàng xóm cách mấy dãy nhà mới đúng!
Trong nhà quả thật một bà lão, lúc đang trong phòng ngáy o o, chứ chuyện thở nổi.
Cô gái mặt đầy ngượng ngùng: "Lúc em chạy ngoài gọi , bà còn là thở nổi. Không giờ ngủ ngon lành . Chắc nghỉ một chút là đỡ thôi."
"Đã đến thì bắt mạch cho cụ một chút nhé!" Cố Tiểu Khê bước tới, ngón tay khẽ chạm cổ tay bà lão.
Chỉ hai giây , cô liền thu tay .
"Cụ nóng gan một chút, bình thường chắc mắng , giấc ngủ ngon, chân tay tí viêm khớp. Còn chuyện thở nổi như em thì . Nếu vẫn lo, mai đưa cụ đến bệnh viện kiểm tra cũng ."
Giọng Cố Tiểu Khê bình tĩnh, khách sáo, xong thì xoay ngoài.
Phải mất một lúc cô gái mới phản ứng , chút ấm ức một câu: "Cảm ơn chị!"
"Không gì." Cố Tiểu Khê đáp nhẹ rời .
Đi mấy bước, cô liền thấy Lục Kiến Sâm đang bên đường chờ .
Cô mỉm bước đến, nhẹ nhàng chạm cánh tay : "Sao đây?"
"Sợ em ngoài lâu, đồ ăn nguội mất, trông chừng em chứ."
Lục Kiến Sâm dịu dàng xoa đầu cô, nắm lấy tay cô dắt về nhà.
Cô gái lúc từ trong nhà , bắt gặp ngay cảnh .
Cô thở dài đầy u uất.
Chiếc xe chắc là của đàn ông đó, nhưng vợ , mà vợ còn là bác sĩ nữa.
Quan trọng hơn là, cô xinh quá chừng!
Tại cô gặp sớm hơn chứ!
Người đàn ông đó bóng thôi cũng thấy cao ráo, góc nghiêng còn c.h.ế.t .
Aaa! Cô cũng lấy chồng xe tiền cơ mà!