Sau khi ngâm rượu xong, Cố Tiểu Khê từ phòng mang một thùng chai thủy tinh nhỏ xinh, chiết rượu hoa đặc chế thành bốn bình nhỏ, hai bình để cho chồng, dì nhỏ và ruột mỗi một bình.
Sau đó, cô lấy một củ nhân sâm trăm năm, bắt đầu ngâm rượu sâm.
Ông cụ Lục thấy củ nhân sâm đó mà trợn tròn mắt.
"Nhân sâm thế , ngâm nhiều một chút mới . Không thì uổng quá."
"Vâng. Cháu sẽ phối thêm vài vị t.h.u.ố.c khác, ngâm chừng trăm cân rượu ạ! Ông bà nội uống loại rượu , ba cháu với cháu cũng nên uống một chút."
Cố Tiểu Khê , tay nghề cực kỳ thuần thục.
"Tiểu Khê chu đáo quá!" Ngụy Minh Ngọc cảm động thôi.
Cô bé đúng là để mang nhiều đồ về nhà.
Huống hồ, rượu sâm thế cũng tiện gửi bưu điện.
Bận rộn suốt nửa buổi, Cố Tiểu Khê cắt vài rễ nhỏ từ củ sâm trăm năm đó, cô tách riêng , ngâm thành hai bình rượu sâm nhỏ.
Nga
"Dì nhỏ, hai bình rượu sâm nhỏ dì mang về nhé. Củ sâm lớn đợi ngâm thêm hai tháng cho rượu đậm hơn, con sẽ chiết cho dì gửi qua ."
"Được, lúc đó sẽ gửi giúp con." Ngụy Minh Anh gật đầu.
Ngụy Minh Ngọc cũng nhịn bật .
Con bé Tiểu Khê đúng là chu đáo thật.
Tưởng xong rượu sâm là hết việc, ai ngờ cô lặng lẽ lôi thêm một củ nhân sâm trăm năm nữa.
Lần thì cả nhà đều trố mắt.
"Tiểu Khê , con nhiều nhân sâm thế?" Ông cụ Lục gần như nghi ngờ nhầm.
Cố Tiểu Khê mím môi : "Hôm đó con với bà nội , con đào mấy củ nhân sâm, bán kha khá tiền. Củ là con lén giữ , nếu thì mà ông Trương dắt tới ép mua mất . Củ chế biến qua, con sẽ thái lát sấy khô, để sẵn trong nhà phòng khi cần gấp."
Cô nhanh tay thái lát nhân sâm, lấy mấy lọ thủy tinh nhỏ, chia đều các lát sâm thành sáu phần, đưa hai lọ nhỏ cho dì nhỏ.
"Dì nhỏ, cái để hai dùng thôi, cần mang cho bố con . Lần họ đến Thanh Bắc, con lén đưa cho họ một ít ."
Ngụy Minh Ngọc gật đầu: "Được, dì giữ hết."
Những thứ tiền cũng chắc mua , còn là đồ cứu mạng.
"Mọi đói , nên ăn trưa ?" Lục Kiến Lâm nền cả buổi, rốt cuộc cũng nhịn , lên tiếng nhắc.
Bà cụ Lục bật , dậy : "Được , ăn cơm, ăn cơm. Trưa nay đơn giản thôi, ăn hoành thánh nhé?"
"Được ạ, để con nấu." Ngụy Minh Ngọc lập tức theo bà cụ Lục bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/463.html.]
Cố Tiểu Khê thì chỉ tay giao cho Lục Kiến Lâm một nhiệm vụ: "Bình rượu sâm em mang phòng ông nội ."
"Dạ!" Lục Kiến Lâm vội vàng dậy ngay.
Cố Tiểu Khê dọn dẹp qua bàn ăn, đó cũng bếp giúp một tay.
Vừa mới bưng hoành thánh bàn, bên ngoài sân vang lên tiếng gõ cửa.
Cố Tiểu Khê ngẩng đầu thì thấy ngoài cổng mấy bóng đang lấp ló.
"Ông Lục nhà ?" Có ngoài gọi với .
Lục Kiến Lâm liếc một cái, lập tức chạy mở cửa.
"Ông Tư, ông Lý, ông Hứa... Chú Tư, dì Lâm..." Lục Kiến Lâm nhanh chóng mời nhà.
Cố Tiểu Khê quen những , nhưng cách Lục Kiến Lâm xưng hô thì cũng đoán , đây là ông nội và ba của Tư Nam Vũ, cùng mấy hộ gia đình trong đại viện quân khu thiết với nhà họ Lục đến thăm hỏi chồng.
Cố Tiểu Khê cũng nhanh chóng chào hỏi, vội vàng pha tiếp đãi .
"Làm phiền nhà ông đang ăn cơm !" Ông cụ Tư tươi .
"Tụi ăn muộn chút thôi." Ông cụ Lục , chào đón mấy bạn già.
"Minh Anh đỡ hơn chút nào ?" Ông cụ Tư Ngụy Minh Anh đang đội mũ, sắc mặt trông cũng tệ, hỏi han ân cần.
Mấy khác cũng đưa mắt về phía Ngụy Minh Anh, thì xót xa, thì tiếc nuối.
Ngụy Minh Anh gật đầu: "Chỉ là thỉnh thoảng đầu vẫn còn đau, ban đêm mơ thấy chuyện hôm đó, còn thì cả."
Bà hề với những rằng, thực bây giờ ngoài việc tóc ngắn hơn một chút thì bà chẳng gì khó chịu cả, đầu cũng đau nữa .
Người nhà họ Hà , tiếp tục chỉ trích thì nỗi đau trong lòng bà mới nguôi ngoai.
Hừ, bà , nhà họ Hà tưởng bà c.h.ế.t , nửa đêm còn dựng cảnh đ.á.n.h Hà Lâm màu nữa chứ!
Cái loại , c.h.ế.t cũng đáng đời.
Hà Lâm đẩy bà một cái đó, rõ ràng là dùng hết sức, bà thể cảm nhận , lúc đó Hà Lâm là cố ý, chẳng lỡ tay gì cả.
Một kẻ độc ác đến mức đó, nhà họ Lục tuyệt đối thể chấp nhận dâu.
"Cô dưỡng bệnh cho , đừng suy nghĩ nhiều quá." Mẹ của Tư Nam Vũ là dì Lâm, dịu dàng an ủi.
"Hay là cùng ăn một chút nhé? Cháu bếp nấu thêm ít hoành thánh nữa." Cố Tiểu Khê định xoay bếp.
Ông cụ Tư và vội xua tay: "Tụi ông ăn mới ghé qua. Mấy đứa cứ ăn cơm , đừng để ý đến tụi ông."
Cố Tiểu Khê để họ tiếp tục trò chuyện, còn thì bếp lấy mấy quả táo, ép thành nước, rót từng ly thủy tinh nhỏ, pha ấm bảo Lục Kiến Lâm mang mời khách.
Như , họ ăn trưa, khách uống nước trái cây, cũng đến nỗi thất lễ.