"Tiểu Khê, em từng tiếp xúc với cơ giáp, cần tìm cho mấy cuốn sách liên quan để ?"
"Em mấy quyển sách kiểu thì cho xem thử cũng ."
Cô chỉ từng một cuốn Giải phẫu chi tiết cơ giáp tinh tế, đúng là cũng tiếp xúc nhiều.
Ngọc Thành Song lập tức mở gian hàng thương thành tinh tế, bấm lia lịa một hồi, mua hẳn cả bộ sách về chế tạo cơ giáp cho cô.
Cố Tiểu Khê liền từ khu trưng bày sản phẩm mới chọn một cái ghế đẩu thấp, luôn trong sân, nghiêm túc sách.
Cô nhanh, thỉnh thoảng cúi xuống ngắm nghía mấy linh kiện mặt đất.
Đến khi xong cả bộ sách thì cũng trưa .
"Hay là, để em nấu cơm nhé, ăn trưa xong tiếp?"
Ngọc Thành Song gật đầu: "Được. Anh vội."
Cơ giáp thì thể lắp xong trong một chốc một lát, nhưng cơm thì tranh thủ mà ăn cho kịp.
Mấy ngày nay ăn đồ ăn tự nhiên nhiều hơn, cảm giác tinh thần lực cũng tăng ít, hiệu quả còn hơn đeo hồn khí trung cấp nữa.
Dù chỉ hai , nhưng bữa trưa Cố Tiểu Khê chẳng qua loa chút nào.
Nga
Cô áp chảo bít tết, nấu món bò kho khoai tây, bò nhúng cay, bò xào kiểu nhỏ, hai ăn đến căng cả bụng.
Toàn món bò là vì ngày thường ăn thịt bò tiện, trong gian của cô thì dư bò và bít tết quá nhiều!
Nghỉ trưa nửa tiếng, hai chính thức bắt tay lắp ráp cơ giáp.
Ngọc Thành Song là nhà chế tạo cơ giáp, tay nghề tệ, mà Cố Tiểu Khê là thợ sửa chữa cấp năm , hai phối hợp cứ gọi là ăn ý tuyệt đối.
Trước đó, Ngọc Thành Song tự lắp một cánh tay cơ giáp mất nửa ngày, mà , cánh tay còn chỉ mất tiếng rưỡi là xong.
Cấu trúc cơ giáp thì phức tạp hơn nhiều, theo Ngọc Thành Song, ít nhất cũng mất một đến hai tháng mới lắp xong.
thực tế là, ban đầu Cố Tiểu Khê chỉ quen cảm giác một chút, về thì lắp nhanh như gió.
Cô nhanh quá, đến mức Ngọc Thành Song trông như đang chậm chạp.
Thường thì khi mới cúi xuống cẩn thận đối chiếu lấy một linh kiện, bên cô "roẹt roẹt roẹt" lắp xong hai ba chục cái .
Cái tốc độ đó, như đang chơi đồ hàng!
Ngọc Thành Song trố mắt thao tác của cô, mất một lúc lâu mới phát tiếng: "Tiểu Khê, em thật sự từng tiếp xúc với cơ giáp ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: " !"
"Thế thì em đúng là thiên tài đấy. Anh từng thấy ai cần suy nghĩ mà nhớ hết vị trí của linh kiện như em ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/489.html.]
Cố Tiểu Khê sững một chút, ngẩng đầu : "Nhớ hết vị trí linh kiện để gì? Chẳng chỉ cần hiểu cấu trúc với chức năng, cần gì thì lấy đúng linh kiện đó là ?"
Ngọc Thành Song: "..."
Nghe cũng hợp lý mà?
xong thấy ... ngu nhỉ?
Anh khẽ ho một tiếng để che giấu sự hổ: "Anh thấy em mấy linh kiện trông vẻ quen lắm, giống đầu đụng ."
"Em dù cũng là thợ sửa chữa năm đấy!" Cố Tiểu Khê tiện miệng đáp, tay vẫn ngừng thao tác.
Mắt Ngọc Thành Song sáng rực lên: "Em còn là thợ sửa chữa năm á?"
Thợ sửa chữa khác hẳn nhà chế tạo cơ giáp nhé, sửa chữa là cái gì cũng sửa , vốn ngưỡng mộ .
Còn bản , dù là nhà chế tạo cơ giáp, hiện tại cũng mới chỉ cấp bốn.
"Ừ. Em cảm giác kỹ năng sửa chữa của em còn giỏi hơn cả tay nghề y học nữa."
"Em chắc chắn nấu ăn cũng giỏi, thấy đồ khác nấu chẳng món nào ngon bằng em cả." Ngọc Thành Song chân thành .
Cố Tiểu Khê mỉm : "Chắc là ăn món nào ngon hơn thôi. Sau nếu dịp tới Thanh Bắc, em dẫn tới nhà ông cụ Tề ăn ké, chỉ cần nguyên liệu, tay nghề của ông là thật sự đỉnh."
"Còn ngon hơn cả em á?" Ngọc Thành Song bán tín bán nghi.
Cố Tiểu Khê gật đầu: ". Nhà ông cụ Tề mấy đời là đầu bếp nấu cho vua đấy. Anh 'vua' là gì ?"
Ngọc Thành Song nhịn : "Cái đó thì chắc chắn , học lịch sử mà. Hoàng đế hả, cũng giống như tổng chỉ huy tối cao bên chỗ bọn đó."
"Ừ, ý là đấy."
Hai việc tán gẫu, mà đến năm giờ lắp ráp xong cả bộ cơ giáp.
Nhìn thành phẩm, Ngọc Thành Song chờ nổi liền nhảy trong thử một lượt.
Năm phút , tươi bước : "Còn hơn tưởng nhiều!"
Trước đó, bộ cơ giáp của vốn gần thiện, bây giờ thì coi như thành chỉnh.
"Mau cất nó ! Một lát nữa nhà em về bây giờ." Cố Tiểu Khê thúc giục.
Cô gấp gáp cho xong cũng là vì giải quyết nhanh gọn, tránh để nhà thấy cái cơ giáp hình to đùng lố bịch .
Cũng may lúc lắp ráp là ở chế độ thu gọn, chứ nếu đúng như bản thiết kế, vận hành bộ thì nó sẽ biến thành một con quái vật cao mười mấy mét mất!
Hai dọn dẹp sân xong, trong phòng khách uống .
Đột nhiên Cố Tiểu Khê nhớ một chuyện: "Cái xác xe vận chuyển rác của tìm ? Có định sửa ?"
Ngọc Thành Song trông vẻ khá phiền muộn: "Anh chỉ tìm cái biển và vài mảnh vụn, gửi về Cục Quản lý Vận tải xin báo hủy , giờ đang đợi bên đó xử lý. Còn xác xe thì bên quân đội của tụi em lấy mất , đến cả mấy cái thùng rác gian cũng giữ cái nào."