Cố Diệc Dân thở dài: "Sau khi về từ Thanh Bắc, ba cũng dò hỏi một chút chuyện cũ. Ai cũng ba là con ruột của ông bà."
Cố Diệc Lan khổ: "Em thà rằng điều đó là giả còn hơn."
Câu mà Tiểu Khê , nào điều bà luôn nghĩ trong lòng.
Rõ ràng hiếu thảo nhất là bà và hai, nhiều việc cho gia đình nhất cũng là bà và hai.
Thế nhưng từ nhỏ đến lớn, họ là những yêu quý nhất.
Những chuyện đó bà chẳng buồn để tâm nữa, bà chỉ Tiểu Chí của bà còn sống!
Con trai bà mới năm tuổi, còn nhỏ xíu, cuộc đời còn bắt đầu mà!
Ông trời bất công như chứ? Tại ?
Lúc , Thành Song khẽ : "Em gái Tiểu Khê, để lấy cho em cái máy kiểm tra huyết thống nhé! Dù là quan hệ ba con cái, là ông cháu, huyết thống , kiểm là ngay."
Cố Tiểu Khê gật đầu, hiệu đồng ý.
"Còn máy như thế nữa ?" Giang Tú Thanh ngạc nhiên, cũng chút trông đợi.
Cố Tiểu Khê ho nhẹ một tiếng, : "Hiện tại trong nước . con hộ tống một thương nhân nước ngoài nước ngoài, bác sĩ ở bệnh viện bên đó nghiên cứu mảng . Dù bây giờ mua thiết như thế, nhưng vẫn thể thử cách khác. Con chỉ cảm thấy lạ là Tiểu Chí "lão già xa", nhưng nếu lý do thì "ông ngoại giả" gì đó?"
Nghe , Cố Diệc Lan liền ôm mặt bật .
Vì bà chợt nhận lúc đó bản coi trọng lời con trai, chỉ nghĩ rằng đứa bé thấy đối xử khác biệt nên buồn trong lòng.
những gì Tiểu Khê khiến bà bừng tỉnh: nếu thật sự là "ông ngoại giả" thì...
"Cô cả, cô cứ nghỉ ngơi một giấc ! Lấy tinh thần cái !"
Trước đó, Cố Tiểu Khê thấy ba để đồ của cô cả phòng đây của trai, nên cô phòng đó, đốt một nén Hương An Thần.
Giang Tú Thanh cũng lấy nước cho Cố Diệc Lan rửa mặt, bảo bà về phòng nghỉ ngơi.
Sợ bà suy nghĩ lung tung, bà còn ở trò chuyện với cô một lúc.
Cố Diệc Dân trong phòng khách một lúc mới với con gái: "Tiểu Khê, dạo nhà nhiều chuyện quá, ông ngoại con về nhà cũ . Ngày mai con đến đó thăm ông nhé. Tối nay con với cô cả con ngủ cùng . Thành Song ngủ với ba một phòng ?"
Cố Tiểu Khê liếc Ngọc Thành Song, ánh mắt hiệu: "Hay là... chịu thiệt một chút nhé?"
Ngọc Thành Song chớp chớp mắt, tỏ ý từ chối, liếc chiếc ghế gỗ cũ kỹ trong phòng khách nhà cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/525.html.]
Cố Tiểu Khê lập tức hiểu ý, sang với ba : "Để ngủ ở phòng khách ạ!"
"Ngủ ở đây thoải mái ! Hay để nhà khách đặt phòng cho !" Giang Tú Thanh cảm thấy để khách ngủ ở phòng khách thì tội.
Ngọc Thành Song vội : "Không cần ạ, phòng khách cũng lắm . Thật chủ yếu là... con cũng buồn ngủ, định ngủ sớm."
Cố Tiểu Khê cũng gật đầu: "Mẹ, tối nay để chịu khó một chút. Tụi con xe về, ngủ suốt dọc đường . Ngày mai con sẽ dẫn đến nhà ông ngoại ở. Vừa thể ở trò chuyện với ông luôn."
Giang Tú Thanh gật đầu: "Thế cũng . Lát nữa con đem một chiếc chăn từ phòng đây nhé."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Dạ ."
Vì Cố Diệc Lan ngủ nhanh, nên Giang Tú Thanh cũng trò chuyện gì thêm với con gái, rửa mặt xong là ngủ luôn.
Cố Diệc Dân thì còn trò chuyện với Ngọc Thành Song một lúc mới nghỉ.
Đợi ba đều ngủ , Cố Tiểu Khê bảo Thành Song dọn đồ trong phòng khách sang một bên, đó thu luôn bộ bàn ghế gỗ cũ trong nhà, từ cửa hàng trao đổi chọn một chiếc ghế sofa gỗ thể kéo thành giường, thêm một chiếc chăn tơ tằm ấm áp, một cái gối mới cho Thành Song.
"Anh chịu khó ngủ tạm nhé!"
Nói xong, cô lấy một tấm lá nhân tạo tổng hợp mà Ngọc Thành Song từng tháo , đang cân nhắc nên treo nó ở .
Ngọc Thành Song bước lên , lấy miếng lá tổng hợp dùng để điều chỉnh nhiệt độ trong tay cô, đó chấm một chút keo, nhẹ nhàng hất tay một cái, miếng lá liền dính chặt lên xà ngang.
Cố Tiểu Khê nhịn bật : "Cái cũng đấy chứ!"
Nga
"Đương nhiên . Có điều, mỗi đến một chỗ mới, em định bắt cái giường ?"
Cố Tiểu Khê khẽ ho một tiếng: "Cũng hết cách thôi. Bên em điều kiện vẫn còn hạn chế, đến mức bày thì bày. Đợi đến Thanh Bắc sẽ ngủ giường sưởi, bên đó chỉ hai phòng nhưng phòng khá rộng. Nhà ông ngoại em ba phòng, mai chỉ cần đổi hai cái đệm là ."
Nói đến đây, cô bỗng nhớ chuyện gì.
"Hay là, ngủ phòng em ! Em ngủ ngoài."
Đến lúc đó cô thể nhà gian ngủ cũng .
Ngọc Thành Song xua tay: "Thôi khỏi. Con gái ngủ ngoài ."
Cố Tiểu Khê còn định khuyên thêm vài câu, nhưng Ngọc Thành Song xuống giường sofa luôn: "Ngủ ! Anh cũng ngủ đây, mai còn dậy sớm."
Thấy kiên quyết, Cố Tiểu Khê đành về phòng.
cuối cùng, cô vẫn chui nhà gian để ngủ.