Cố Tiểu Khê theo bóng lưng của bọn họ, trong lòng cuối cùng cũng nhớ một chuyện.
Trước đây, nơi mà Cố Tân Lệ từng xuống nông thôn, chính là nơi thể gặp Ninh Hải.
Chỉ là , Cố Tân Lệ rời khỏi vùng quê từ sớm và kết hôn với Ân Xuân Sinh.
Nghĩ thì, chắc chắn vì một lý do nào đó, cô quen Ninh Hải.
Nếu , Ninh Hải thể xuất hiện ở đây ?
"Biết thế , hồi đó phó đoàn Ân đừng về đơn vị nữa. Xuất ngũ việc tại địa phương chẳng hơn !" Có cảm khái một câu.
ngay đó, vội vàng khuyên can: "Đừng linh tinh. Việc Ân Xuân Sinh hy sinh , khiến cho đoàn trưởng của trung đoàn hai cảm thấy vô cùng hối hận và tự trách. Mấy ngày nay tinh thần ông tệ lắm, cứ lẽ nên để về."
Những chuyện tám nhảm như thế, Cố Tiểu Khê tham gia. Cô chỉ chào Lý Quế Phân và Phùng Hà một tiếng về nhà .
về đến nhà, cô khựng .
Bởi vì... cái nồi cơm điện để kệ bếp biến mất!
Cô lục tìm một vòng trong phòng mà thấy, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác nghi ngờ.
Chẳng lẽ nhà trộm nữa?
Nga
kỳ lạ thật, chỉ mất mỗi cái nồi cơm điện, những thứ khác vẫn còn nguyên.
Chẳng lẽ là vì tiện trộm nhiều?
Cô bỗng cảm thấy may mắn vì gian, tất cả đồ đáng giá đều cất trong đó.
Đóng kỹ cổng nhà, cô dứt khoát phòng nhà trong gian để nấu cơm.
Giờ chỉ cần thời gian là cô sẽ chút đồ ăn sẵn.
Dù nhiều cũng , dán miếng dán niêm phong gian lên là khỏi lo đồ ăn hỏng.
Nghĩ đến việc Lục Kiến Sâm thường xuyên ngoài nhiệm vụ, cô quyết định thêm nhiều bánh bao, màn thầu và hoa quyển.
Còn bữa tối của cô chỉ là một phần cơm chiên trứng.
Tuy đơn giản, nhưng cô thích ăn món .
Sau khi ăn xong, cô ngâm trong suối nước nóng, quang não bỗng hiện hàng loạt tin nhắn bật lên.
Cô liếc qua một cái, phát hiện là đội Phi Hồ của họ trao giải thưởng cống hiến đặc biệt nhờ nhiệm vụ – dọn dẹp rác và xử lý sâu bệnh trong vườn cây. Mỗi thưởng năm tỷ điểm tích lũy và mười vé rút thưởng đặc cấp màu vàng.
Chỉ trong thời gian cô ngâm nước, Bạch Nguyên Vũ và mở hết vé rút thưởng .
Bạch Nguyên Vũ vui mừng đến độ vòng vòng: "Ô hô! Hôm nay vận may của ghê! Mười vé phiếu mua hàng giảm giá 90% luôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/566.html.]
Vu Diên cũng hớn hở: " cũng ! Mười vé mua hàng một phần mười giá!"
"Hehe, cũng thế! Cuối cùng cũng thể mua ào ào mấy nguyên liệu pha chế t.h.u.ố.c mà bấy lâu ." Mục Ly vui đến mức sắp bay lên trời.
"Giống hết . Có vẻ ai cũng phần như ." Ngọc Thành Song cũng hớn hở .
Quả nhiên nhiệm vụ cùng em gái Tiểu Khê là vẫn tuyệt nhất!
Ngọc Thành Viêm lúc thì mặt mày đau khổ: "Sao là mười thùng dinh dưỡng cao cấp thế ?"
Bạch Nguyên Vũ phá lên: "Dinh dưỡng cũng mà. Chúc mừng nha!"
Lúc , Đế Lam Hồ cũng lên tiếng: "Không chỉ , cũng trúng mười thùng dinh dưỡng cao cấp."
Bạch Nguyên Vũ đến phát rồ: "Cậu mở cửa hàng bán sỉ ? Lần nào cũng trúng dinh dưỡng. Em gái Tiểu Khê, còn em thì ?"
Cố Tiểu Khê vốn định lát nữa mới xem, nhưng thấy hỏi, cô cũng bò lên mép bồn tắm, nhanh chóng quẹt vé rút thưởng.
Ba phút , cô gửi tin nhắn nhóm: "Của em là mười bộ đồ bảo hộ kiểu mới, là loại nữ! Không lẽ mấy vé rút thưởng sàng lọc ?"
Bạch Nguyên Vũ cố nén : "Chắc là hệ thống chọn ngẫu nhiên, mà ngẫu nhiên kiểu gì mười bộ y hệt ."
"Được thôi! Em còn tưởng là nó chê em mỗi nhiệm vụ đều mặc đúng một bộ đồ bảo hộ cơ." Cố Tiểu Khê bật trêu một câu, tiếp tục ngâm trong suối nước nóng.
Tắm xong, cô chỉnh qua chiếc đồng hồ báo thức giọng thông minh, đó lên giường ngủ luôn trong căn phòng ở nhà gian. ...
Hôm , Cố Tiểu Khê tiếng chuông báo thức đ.á.n.h thức.
Nhìn đồng hồ thấy bảy giờ sáng.
Cô vội vàng dậy rửa mặt, đó rời khỏi gian.
Vì Lục Kiến Sâm nhà, nên khi ăn sáng xong, cô liền đến trạm phế liệu.
Thực trạm phế liệu cũng chẳng việc gì quan trọng, Cố Tiểu Khê là tự tìm việc để .
Lúc ông cụ Tề để ý, cô âm thầm mang mấy lọ chai nứt vỡ, hỏng hóc đổi mới bằng hình thức "đổi cũ lấy mới".
Những mảnh gỗ bỏ , cô chồng một phần để củi, phần hơn thì đổi mới thành ván gỗ, dùng cơ chế đóng gói hệ thống để tạo thành các giá đỡ và tủ đồ.
Cô nắm chuẩn nhịp độ công việc, đến trưa thì cả trạm phế liệu sạch bong sáng bóng, ngăn nắp đến mức ai ngờ đây là nơi chuyên chứa rác.
Ông cụ Tề thấy cũng yên tâm để mặc cô bé gì thì , còn thì lo chuyện nấu ăn ngon cho cô buổi trưa.
Dù cũng là con gái, sạch sẽ gọn gàng, mỗi cô đến, trạm phế liệu cứ như biến thành nơi nào khác chứ chỗ đổ rác.
Mà con bé sạch sẽ, , xinh xắn, còn hiếu thảo nữa, ai mà quý cho .
Ăn trưa xong, con trai ông cụ Tề đến gọi ông về nhà một chuyến, là trạm phế liệu chỉ còn Cố Tiểu Khê.