[Ngọc gian dung hợp. Nếu ký chủ khôi phục ngọc bội, thu thuộc tính Không Gian Linh Ngọc chỉnh, thể sử dụng Đá Mượn Linh, chế tạo chín Cửa Sổ Mượn Linh, khai thông vách ngăn gian giữa gian của ký chủ và nam chính. ]
Cố Tiểu Khê khựng trong chốc lát, nhanh chóng tra cứu thông tin về Đá Mượn Linh.
Trời ạ, thứ còn đắt hơn cả đá gian, một khối mà tốn tận một trăm tỷ điểm tích lũy.
Cố Tiểu Khê hít sâu một , nhưng cuối cùng vẫn c.ắ.n răng mua chín khối Đá Mượn Linh.
Và , cô sững tại chỗ, vì hệ thống nhắc thêm một câu nữa:
[Ký chủ lưu ý, chín khối Đá Mượn Linh chỉ thể chế tạo một Cửa Sổ Mượn Linh!]
Cố Tiểu Khê liếc điểm tích lũy còn của : "..."
Cô chỉ còn hơn bảy trăm năm mươi ba tỷ điểm, đủ để tiếp tục chế tạo thêm Cửa Sổ Mượn Linh.
Thôi ! Tạm thời như thế !
Lúc , Lục Kiến Sâm nhặt miếng ngọc bội bàn lên, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Bây giờ miếng ngọc chẳng khác gì lúc đ.á.n.h mất nó đây, một miếng ngọc chỉnh, mặt khắc nổi hình một cái ao nhỏ, mặt nước lơ lửng một cần câu cá.
Lại gian ngọc bội của , phát hiện diện tích gian rộng gấp mấy chục , bức tường gian phía ngoài cùng bên thì tối đen, nhưng thêm một khung cửa sổ.
Anh còn đang định quan sát kỹ thì một luồng lực lượng kéo trong gian đó.
Cố Tiểu Khê đang định tiếp tục ăn cơm: "..."
Vậy nghĩa là, Lục Kiến Sâm giờ cũng thể gian của ?
Thế cũng , nếu nhiệm vụ gặp tình huống đặc biệt, còn chỗ để trú chân.
Đang nghĩ ngợi thì thấy Lục Kiến Sâm xuất hiện trở ở chỗ .
"Tiểu Khê, ..." Lục Kiến Sâm ấp úng, nhất thời nên giải thích thế nào.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Ăn cơm ! Không gian của em cũng . gian của còn lắp thêm tám cái Cửa Sổ Mượn Linh nữa. Mà em thì còn đủ điểm tích lũy ."
Cô cảm thấy chắc nhiều nhiệm vụ hơn với Bạch Nguyên Vũ bọn họ mới !
Đó mới là cách kiếm điểm nhanh nhất!
"Phải thu thập thêm nhiều đồ cũ để kiếm điểm hả?" Lục Kiến Sâm như đang suy nghĩ gì đó, hỏi.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Dạ. nhiệm vụ với Ngọc Thành Song bọn họ cũng thể kiếm điểm."
"Thùng vận chuyển gian của gần như đầy đồ cũ . Để lát nữa tìm cách thu thêm một ít nữa."
Chuyện kiếm điểm , cảm thấy nên góp sức nhiều hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/569.html.]
Sau bữa tối, Lục Kiến Sâm lấy chiếc thùng vận chuyển Ong Nhỏ , nhờ Tiểu Khê chuyển hết đồ lặt vặt bên trong ngoài.
Cố Tiểu Khê gom hết thứ quăng kho tạm đồ cũ, trả thùng vận chuyển cho Lục Kiến Sâm.
khi sang khu trưng bày sản phẩm mới, cô sững .
Vì mớ đồ Lục Kiến Sâm thu quy đổi hơn 3,3 tỷ điểm tích lũy, kể còn kèm theo một đống vải vóc, tấm sắt, ván gỗ, cùng vài hũ bình lọ chai và cả đồ sứ nữa.
Vậy rốt cuộc là món nào trong đám đó đem nhiều điểm tích lũy nhất ?
Nga
Đồ thì nhiều thế, cô nhất thời cũng phân biệt nổi.
"Vợ ơi, tối nay ngoài một lát, em ngủ sớm nhé." Lục Kiến Sâm quyết định tối nay sẽ ngoài thu gom thêm ít đồ cũ.
Anh chỗ nào nhiều đồ cũ, chỉ là giờ bận quá nên thời gian .
Cố Tiểu Khê định mở miệng thì cửa sân vang lên tiếng gõ.
Lục Kiến Sâm tiện tay mở cửa, thấy Cố Đại Xuyên vác một bao tải ngoài, bất ngờ.
"Anh gì đấy?"
Cố Đại Xuyên đặt bao tải xuống, : "Anh mua ít gạo cho hai đứa."
Cố Tiểu Khê vội vàng : "Anh, bọn em cũng mới mua gạo . Anh mang về ăn với chị dâu ! Không chị sắp theo đơn vị nhập ngũ ? Anh ăn cơm ? Trong nồi bọn em còn cơm với đồ ăn đấy."
"Chưa ăn ! Lần nhờ mua nhiều gạo, chia hai nửa, một nửa, bọn em một nửa." Cố Đại Xuyên kiên quyết mang gạo nhà.
Cố Tiểu Khê bất lực nhưng cũng gì thêm.
Cô nghĩ lát nữa sẽ mang trả trai cũng .
Lúc Cố Đại Xuyên ăn cơm, Lục Kiến Sâm ngoài.
Cố Tiểu Khê cảm thấy thời gian ở khu gia đình cố định, nên lúc trai ăn xong chuẩn về, cô từ trong phòng mang hai thùng mì gói và một thùng xúc xích.
"Anh, nếu về muộn, kịp giờ cơm thì tự pha mì ăn nhé. Mì ăn liền ăn nhiều , nhưng thi thoảng ăn cũng ngon lắm. Giờ em ở bệnh viện quân y năm ngày, về khu gia đình ba đến năm ngày..."
Cô luyên thuyên dặn dò ngừng, Cố Đại Xuyên chỉ theo, chờ cô xong, nhẹ nhàng vỗ đầu cô.
"Anh , lớn thế , tự lo mà. Em cũng ngủ sớm , về ngủ đây!"
"Em còn nấu nước nóng đấy, mang quần áo qua tắm ! Đừng tắm nước lạnh."
"Ừ, về lấy đồ."
Cố Tiểu Khê đợi trai tắm xong xuôi mới phòng ngủ.
Lúc cô mơ mơ màng màng sắp ngủ, thì cảm giác ai đó bước phòng.
Ngay đó, cô một vòng tay ấm áp, rắn rỏi ôm lòng.