Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 574

Cập nhật lúc: 2025-12-11 10:26:15
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi ngủ, Cố Tiểu Khê kể chuyện ba con robot cho Lục Kiến Sâm .

Lục Kiến Sâm bật , cúi xuống hôn lên môi cô: "Anh thấy con robot việc nhà và con robot giao hàng em ."

Cố Tiểu Khê ngẩn : "Anh thấy ở cơ?"

"Trong gian. Không gian của một ô cửa sổ. Nhìn qua đó, thấy trong gian của em một cánh đồng lúa. Chiều nay lúc em đang bóc bưu kiện, thấy em ."

Cố Tiểu Khê ngạc nhiên : "Thật sự thấy á? Sao em thấy cái cửa sổ đó ở nhỉ?"

"Hôm nay thử mấy , nhưng mỗi chỉ ở gian mười phút, sẽ một lực nào đó đẩy ngoài."

Nga

"Chỉ ở mười phút thôi á? Vậy thì mở thêm cái Cánh Cửa Mượn Linh nữa , hôm nay em kiếm điểm tích lũy ."

Vừa , cô mở cửa hàng trao đổi, mua thêm chín viên Đá Mượn Linh.

Gần như cùng lúc đó, Lục Kiến Sâm cảm thấy ngọc gian của nóng lên.

Anh tập trung , thấy ngay bên cạnh ô cửa đầu tiên trong gian xuất hiện thêm một ô cửa cùng kích thước.

Có điều, lúc định xem kỹ gian, mà kéo cô gái nhỏ lòng, cúi đầu hôn lên môi cô.

So với gian, càng bỏ lỡ cảnh mắt hơn. ...

Sáng hôm .

Lục Kiến Sâm đưa cô gái nhỏ cùng mấy cái lốp xe đến trạm phế liệu từ sớm, mới về đơn vị.

Cố Tiểu Khê chuyện với ông cụ Tề một câu, đó bắt đầu mày mò mấy cái lốp và linh kiện .

Ban đầu cô định lắp một cái máy kéo , nhưng lúc sáng ngoài, thấy mấy chị vợ lính đang bộ chợ mua đồ ăn, cô đổi ý.

Cô kích hoạt con robot giao hàng, chuyển mấy đợt linh kiện và tấm hợp kim cấp đặc biệt từ gian tới trạm phế liệu.

Sau đó, cô lôi một ổ cắm kéo siêu dài, lấy một bộ dụng cụ hàn điện bắt tay việc.

Ông cụ Tề chỉ thấy trong trạm phế liệu tia lửa b.ắ.n tung tóe, cũng rõ con bé đang cái gì.

Nhìn đến hoa cả mắt, ông cũng mặc kệ, xách nước rửa rau, định nấu cho con bé một bữa ngon buổi trưa.

Đến trưa, bên phía Cố Tiểu Khê vẫn mới chỉ là cái khung xe, nhưng khi ăn cơm xong, cô tiếp tục lắp ráp thì buổi chiều một chiếc xe tham quan chở 10-12 thành hình.

Thiết kế xe đơn giản, kính chắn gió đầu xe dùng kính cường lực loại đặc biệt lấy từ phòng trưng bày sản phẩm mới, hai bên cửa sổ cửa xe, nhưng hai bên năm hàng ghế đều lan can bảo vệ, mái xe bằng hợp kim nối liền với đầu xe, đường nét cực kỳ mượt mà.

Sau khi điều chỉnh ghế , cô còn lắp thêm đèn xe kiểu cũ và gạt nước mưa lên xe.

Lúc cô leo lên xe chỉnh thử, ông cụ Tề đến ngẩn cả .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/574.html.]

Nếu thỉnh thoảng liếc mắt một cái, tận mắt chứng kiến từ đầu đến cuối, ông thật sự thể tưởng tượng nổi con bé Tiểu Khê thể lắp hẳn một cái xe.

"Tiểu Khê, cái xe cửa ?" Ông cụ Tề tò mò hỏi.

Cố Tiểu Khê đáp: "Tiết kiệm nguyên vật liệu chút mà."

" như an ?" Ông cụ lớn tuổi , nghĩ nhiều hơn một chút.

"Cái xe cháu tính cho mấy chị vợ lính ở khu gia đình chạy chợ, quãng ngắn thôi, tốc độ cũng giới hạn, nhanh . Sau nếu thấy an thì lắp thêm cửa ."

Cố Tiểu Khê giải thích.

nếu lắp cửa, thì cô định tự nữa.

Cũng để khác góp sức một chút chứ!

"Quả nhiên vẫn là học vẫn giỏi thật. Cháu mà ở xưởng cơ khí thì uổng quá!" Ông cụ Tề cảm thấy con bé khéo tay.

Cái thứ to đùng thế , cũng hiểu con bé thể tự lắp lên .

từ xa, ông nhớ hình như lúc đầu con bé lắp ráp mặt đất.

ông cũng hiểu mấy chuyện , nên cũng chẳng hỏi thêm gì.

Đến sáu giờ, Lục Kiến Sâm đến đón cô vợ nhỏ nhà .

Khi thấy chiếc xe du lịch cửa , cũng sững mất mấy giây.

Anh còn tưởng cô sẽ lắp một chiếc máy kéo cơ.

Kiểu dáng chiếc xe thật sự kỳ lạ!

kỹ , thấy... cũng khá mắt đấy chứ.

Cố Tiểu Khê nhân cơ hội giải thích: "Sáng nay em ngoài thấy mấy chị vợ lính bộ mua rau, em mới nghĩ một chiếc xe du lịch như , để chở các chị chợ thì ?"

Chiếc xe thể tặng cho đơn vị, chuyển cho khu nhà gia đình quân nhân. Cô cảm thấy để Lục Kiến Sâm chuyện với lãnh đạo về chuyện biển xe thì sẽ dễ hơn nhiều.

thì, các chị vợ lính cũng lợi, nếu cô lái xe ngoài, chắc cũng sẽ bớt lời tiếng hơn.

Lục Kiến Sâm nhanh chóng hiểu ý của cô vợ nhỏ, mỉm gật đầu nhẹ: "Được. Giờ lái xe về, chuyện với Sư trưởng Đường."

"Vậy để em giúp lái xe của về đơn vị nhé?"

"Ừ." Lục Kiến Sâm mỉm xoa đầu cô: "Lái chậm thôi đấy."

Thế là hai chào tạm biệt ông cụ Tề, mỗi lái một chiếc xe, một một trở về đơn vị.

Về đến nơi, Cố Tiểu Khê về nhà để nấu cơm tối, còn Lục Kiến Sâm thì đơn vị.

Loading...