Nhìn từ bên ngoài, lều của cô trông lớn lắm, đặt mấy món hành lý là gần như kín chỗ, chỉ còn dư chỗ đặt một cái túi ngủ. khi kéo rèm lều và sâu bên trong, xuyên qua lớp vách cuối cùng của lều, phía là một căn phòng sang trọng chỉnh.
Chiếc lều di động hạng sang phiên bản gian ẩn thực còn thể thiết lập quyền truy cập, đúng là tiện lợi và chu đáo hết chỗ .
Cô bên cũng chẳng cần sắp xếp gì nhiều, liền thẳng đến khu lều y tế.
Vì các bác sĩ và y tá khác còn đang sắp xếp chỗ ở cho , nên Cố Tiểu Khê tranh thủ kiểm kê t.h.u.ố.c men trong lều y tế để nắm rõ tình hình trong tay.
Cô xuống nghỉ một lát, lấy một nắm cơm từ gian ăn.
Vừa ăn mấy miếng thì thấy một chiến sĩ cõng một mặt mày tái nhợt chạy .
Nga
Cố Tiểu Khê ngẩn , lập tức cất nắm cơm hỏi: "Có chuyện gì ?"
"Có bác sĩ nào ? Anh rắn độc c.ắ.n chân!" Chiến sĩ vội vã đặt thương xuống, lo lắng .
" là bác sĩ, để xem."
Cố Tiểu Khê vén ống quần thương lên xem qua, nhanh chóng lấy ngân châm phong tỏa kinh mạch ở chân, ngăn cho nọc rắn lan theo máu.
Sau đó, cô vận dụng Thuật Thanh Trừ Nọc Rắn để sạch vết thương, rút hết nọc độc ngoài, bôi t.h.u.ố.c mỡ, dùng băng gạc băng bó vết thương .
"Xong . Hai tự ghi tên và thông tin thương sổ đăng ký nhé." Cố Tiểu Khê rửa tay xong liền đưa một cuốn sổ mới tinh cho chiến sĩ trẻ tiếp tục ăn nắm cơm của .
"Xong... xong ạ?" Chiến sĩ chút ngơ ngác.
Từ đầu đến cuối liệu mất đến mười phút ?
Vậy mà chữa xong !
Trước đây từng chiến sĩ rắn độc cắn, chữa trị cả buổi trời, còn tiêm huyết thanh kháng nọc rắn nữa cơ mà.
"Ừ. Mấy thể ở đây một lát cũng , hoặc luôn cũng ."
"Có... cần uống t.h.u.ố.c gì ạ?"
"Đã dùng châm cứu để hút sạch nọc rắn , cần uống t.h.u.ố.c nữa. Hôm nay đừng để vết thương dính nước, ảnh hưởng đến huấn luyện , đừng lo." Cố Tiểu Khê kiên nhẫn giải thích.
"Cảm ơn bác sĩ!" Người thương thấy khỏe hơn hẳn, vội vàng cảm ơn.
"Không gì. Nếu gì thì tìm ."
Hai chiến sĩ trẻ khi ghi tên xong liền rời , đúng lúc đó bác sĩ Hồ và bác sĩ Lý bước .
"Vừa bệnh nhân ?" Bác sĩ Hồ hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/593.html.]
Cố Tiểu Khê gật đầu: ", một chiến sĩ rắn độc cắn, châm cứu hút nọc và bôi t.h.u.ố.c ."
"Có tiêm huyết thanh chống nọc rắn ?" Bác sĩ Lý hỏi.
"Huyết thanh chỉ còn hai ống, trường hợp chỉ cần châm cứu hút nọc là đủ, nên dùng. Để phòng chuyện gì , bảo họ ghi tên ." Cố Tiểu Khê chỉ cuốn sổ đăng ký.
Bác sĩ Hồ qua sổ : "Bác sĩ Cố xử lý , nhanh gọn."
"Đâu gì. Mà cũng thật ngờ, đến bệnh nhân."
Cố Tiểu Khê dứt lời thì thấy điểm công đức của tăng thêm 1 điểm, khiến cô vô cùng vui vẻ.
Vừa thể cứu , còn kiếm điểm công đức, thật sự quá tuyệt!
"Nơi rắn độc, đêm đến đặc biệt chú ý, nhất là chỗ ngủ." Bác sĩ Hồ nhắc nhở.
"Để quanh lều rắc ít t.h.u.ố.c bột." Bác sĩ Lý lập tức tìm một gói t.h.u.ố.c bột ngoài.
Cố Tiểu Khê ăn xong nắm cơm của thì về bên lều, lấy một gói t.h.u.ố.c bột của thiết đuổi rắn, côn trùng, chuột rắc một vòng quanh lều.
Để chắc ăn, cô còn rắc thêm một chút quanh lều y tế và mấy lều bên cạnh, phạm vi khá rộng.
Quý Ngọc thấy Cố Tiểu Khê đang rắc t.h.u.ố.c thì nhịn mà buông lời châm chọc: "Thuốc bột của cô nên cô xót. Cô đúng là đang cố tình lãng phí vật tư y tế đấy."
Cô to đến mức nhiều xung quanh đều .
Cố Tiểu Khê mặt đầy ngán ngẩm: "Sao cô chắc chắn đó t.h.u.ố.c bột của ? nỡ lấy dùng , trong lòng cô thầm cũng đấy!"
Nói xong cô chẳng buồn để ý đến Quý Ngọc nữa, bỏ luôn.
Quý Ngọc tức nổ phổi, lập tức chạy tới gọi một y tá họ Thẩm cùng Cố Tiểu Khê tới đây, lén lút mách lẻo một trận.
Y tá Thẩm cũng rõ lời Quý Ngọc là thật , nhưng vẫn báo cho bác sĩ Hồ.
Bác sĩ Hồ xong, mặt đầy khó hiểu: "Trong kho vật tư y tế của chúng chỉ đúng một gói t.h.u.ố.c bột trừ sâu, nãy bác sĩ Lý mới lấy . Thuốc mà bác sĩ Cố dùng chắc chắn là cô tự mang theo. Nếu mấy cũng mang gì theo thì cứ lấy mà dùng. Tinh thần phục vụ cho thì , còn thích lưng xì xào bàn tán."
Y tá Thẩm một trận, hổ tức giận, cuối cùng mắng cho Quý Ngọc một trận te tua.
Quý Ngọc mắng đến phát , trong lòng hận Cố Tiểu Khê đến nghiến răng nghiến lợi.
Cố Tiểu Khê bác sĩ yên cho ? Cứ khắp nơi khoe khoang cái sự rộng lượng, bụng gì cơ chứ!
Buổi chiều chuyện gì, Cố Tiểu Khê tám chuyện một lúc với bác sĩ Hồ và bác sĩ Lý, thoáng cái đến chập tối.
Đến giờ ăn, mỗi phát một cái bánh bao và một củ khoai lang, Cố Tiểu Khê quá đói nên chỉ ăn củ khoai.