lúc cô đang gói bánh bao thì trong lều y tế đối diện bỗng vang lên tiếng của Quý Ngọc đầy bực tức: "Sao bên hai cái bánh bao?"
Cô hét lên là lập tức hỏi : "Ai hai cái bánh bao cơ?"
Quý Ngọc chỉ tay sang phía Cố Tiểu Khê, hét lớn: "Là cô ! Cô hai cái bánh bao! Sao đặc cách cho cô ? Đi cửa thì thôi , ở lều riêng , giờ đến ăn cũng nhiều hơn tụi !"
Bác sĩ Mai nhíu mày khó hiểu: "Chẳng ai cũng phát giống ?"
Quý Ngọc vẫn cứng giọng: "Không giống! Cô hai cái bánh bao, tận mắt thấy ! Cô ăn hết còn gói mang về ăn tiếp."
Cố Tiểu Khê: "..."
"Thật ?" Bác sĩ Mai nghi ngờ, đầu về phía lều y tế đối diện.
Vì giọng bên quá lớn nên bác sĩ Hồ, bác sĩ Lý và mấy khác đều thấy. Bác sĩ Hồ thấy Quý Ngọc dựng chuyện vô lý, liền thẳng ngoài, giọng đầy giận dữ: " thấy mắt cô thật sự vấn đề đấy. Chiều nay thích bịa chuyện, giờ còn tiếp tục. Bác sĩ Cố phát y như , một bánh bao, một củ khoai. Cô chỉ ăn khoai, động đến bánh bao. Chớp mắt một cái biến thành hai cái bánh bao ?"
Nga
Đây là chuyện ông tận mắt chứng kiến, nếu thì dễ xảy hiểu lầm thật.
Bác sĩ Lý cũng gật đầu: " thế, tất cả đều chia phần như , chẳng ai ưu tiên."
Ba y tá cạnh lúc cũng đồng loạt gật đầu xác nhận.
Y tá Thẩm thì nhịn nữa, mắng thẳng mặt Quý Ngọc: " là loại thích gây chuyện, mắt thì kém mà lòng cũng chẳng gì. Ở đây nhiều như , chẳng lẽ bọn đều mù hết ? Chỉ mỗi cô là thấy ?"
Bác sĩ Mai mặt đầy lúng túng, hối hận vì lúc nãy lỡ miệng hỏi một câu.
Quý Ngọc nước mắt lưng tròng: " thật sự thấy mà... Có khi nhầm."
"Nhìn thấy thấy, cũng im miệng cho . Bởi vì cho dù ăn thêm một cái bánh bao, cô cũng chẳng gì ." Cố Tiểu Khê lạnh lùng lườm cô một cái, trong ánh mắt đầy cảnh cáo.
"Cô mà ăn nhiều hơn thì phục!" Quý Ngọc vẫn cứng cổ lên cãi .
Cố Tiểu Khê bật lạnh: "Không phục thì thôi!"
Nói xong, cô mở tủ, lấy từ trong balo sáu quả táo, rửa sạch, phát cho mỗi trong lều y tế của một quả.
"Ăn xong bữa mà trái cây tráng miệng là chuẩn bài nhất đấy."
Vừa , Cố Tiểu Khê còn cố tình ngay cửa lều ăn táo.
Y tá Thẩm cũng lập tức bước cạnh, ăn xuýt xoa khen ngợi: "Ui chao, đầu tiên ăn hoa quả bữa cơm đấy nhé! Táo gì mà to đỏ, ngọt lịm luôn! Bên lều đối diện táo ăn nhỉ? Thiệt là bất công ghê!"
Bác sĩ Hồ dở dở , nhưng cuối cùng vẫn ăn táo cùng họ.
Quý Ngọc tức đến giậm chân!
Cố Tiểu Khê rõ ràng là cố tình!
Chẳng là đồ ăn thôi , cô cũng mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/594.html.]
Ban đầu còn tiếc, cô liền chạy về chỗ ở lấy một túi kẹo Đại Bạch Thố, cũng phát cho mỗi bác sĩ và y tá bên đó hai viên.
Cố Tiểu Khê chẳng thèm để tâm đến cô . Không việc gì gấp, cô chỉ bàn bạc với bác sĩ Hồ và bác sĩ Lý về việc phân chia ca trực theo thời gian, về lều nghỉ ngơi.
Trở lều lớn cao cấp của , cô hẹn giờ bằng đồng hồ báo thức giọng , đó gian tắm rửa ngủ một giấc.
Ngủ đến ba giờ sáng, cô mới dậy ca trực đêm cho bác sĩ Hồ.
Ca trực đêm bên y tá là y tá Thẩm cùng với cô.
Y tá Thẩm rõ ràng là tỉnh ngủ, cứ liên tục ngáp ngắn ngáp dài.
Cố Tiểu Khê mỉm : "Cô cứ qua bên cạnh ngả lưng một lúc , gì gọi."
"Ừ." Y tá Thẩm xuống chiếc ghế bên cạnh nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cố Tiểu Khê cảm thấy trời đêm vẫn lạnh nên trong lều dùng Thuật Tụ Nhiệt, đó một cục than mới lò than sắp tắt bên cạnh, cho thêm nước bình giữ nhiệt.
Nước sôi, cô rót đầy bình giữ nhiệt, đun thêm một nồi nước nóng, lúc mới xuống nghỉ.
Rảnh rỗi chẳng gì , cô lấy một túi hạt dẻ rang đường từ gian nhâm nhi.
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng động, hình như tới.
Cố Tiểu Khê dậy ngoài lều, thấy mấy chiến sĩ đến lều y tế đối diện khám bệnh.
Loáng thoáng, cô thấy ai đó dây thép đ.â.m xuyên bàn chân.
Chỉ tưởng tượng thôi cũng đủ thấy đau .
Đang nghĩ ngợi, mắt cô chợt hiện lên một hàng chữ vàng.
[Kỹ năng: Thuật Lấy Dị Vật Không Đau (cần tiêu hao 10 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê sững một chút, lập tức học kỹ năng mới .
Lúc cô còn đang phân vân nên sang bên xem , thì bên trong lều vang lên một tiếng rên nén đau, như là đang rút dây thép .
Thôi ! Không cần cô nữa!
lúc cô yên tâm ghế thì một dòng chữ vàng hiện lên mắt.
[Kỹ năng: Thuật Phục Hồi Kinh Mạch (cần tiêu hao 50 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê há miệng, ngạc nhiên hiện rõ gương mặt.
Chẳng lẽ là cô cứu ?
Vừa mới học xong Thuật Phục Hồi Kinh Mạch, cô thấy bên ngoài thêm vài nữa tới.