Người chạy đầu tiên cầm đèn pin, thấy Cố Tiểu Khê đang ở cửa lều y tế thì lập tức hô lên đầy kích động: "Chị dâu, chị đang trực đêm ? Tốt quá !"
"Có chuyện gì ?" Cố Tiểu Khê vội nghiêng nhường đường cho .
Y tá Thẩm lúc cũng tỉnh, vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo, lập tức lấy tinh thần.
"Chúng em đang gác ca đêm, lúc đổi ca thì Tiểu Ngô giải quyết riêng, may dẫm trúng bẫy, chân đ.â.m ."
Cố Tiểu Khê lập tức tiến lên kiểm tra vết thương cho nạn, phát hiện cả đùi và bắp chân đều đ.â.m mấy cây tre nhọn gãy.
Chỉ thôi mà cô cũng thấy đau .
Cô lấy kim châm bạc khử trùng, châm mấy huyệt chân thương, mới dùng Thuật Lấy Dị Vật Không Đau rút hết những mảnh tre , nhanh chóng cầm m.á.u và sát trùng vết thương.
Xử lý xong, cô quan sát một chút cái chân thương của , quyết định sử dụng Thuật Phục Hồi Kinh Mạch, đó bôi thuốc, băng bó cẩn thận.
Tiểu Ngô từ đầu đến cuối chẳng cảm thấy đau chút nào, cứ hì hì: "Cảm ơn chị dâu nhé!"
"Không cần cảm ơn! Tối nay nghỉ ngơi cho t.ử tế, mấy hôm tới đừng vận động mạnh quá." Cố Tiểu Khê dặn dò, bên cạnh múc nước rửa tay.
"Chị dâu, đoàn trưởng Lục cũng mới về trại, tới giờ còn ăn tối. Nếu chị đang ở đây, chắc chắn sẽ đến gặp chị ngay." Lộ Hướng Tiền hạ giọng .
Vừa dứt lời, bên ngoài xuất hiện một bóng cao lớn bước .
Cố Tiểu Khê ngẩng đầu thì thấy Lục Kiến Sâm .
Cô chớp mắt một cái, lên tiếng.
Lục Kiến Sâm liếc cô vợ nhỏ một cái, sang hỏi Tiểu Ngô: "Chân còn ?"
Tiểu Ngô lập tức thẳng , giơ tay chào: "Báo cáo phó đoàn trưởng, em ạ! Chị dâu bảo nghỉ ngơi một đêm là sẽ khỏi."
Cố Tiểu Khê: "Ý là tối nay nghỉ ngơi cho , còn mấy hôm tới thì vận động quá sức."
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Anh , sẽ bảo chú ý."
"Các vội về ? Nếu gấp thì em mời ăn khuya." Cố Tiểu Khê là hướng về phía Lục Kiến Sâm, nhưng ánh mắt về phía Lộ Hướng Tiền và mấy .
Lộ Hướng Tiền dám tự ý đồng ý, liền sang đoàn trưởng của .
Lục Kiến Sâm nhẹ gật đầu: "Vậy thì ăn thôi."
Cô vợ nhỏ của vẫn còn đang trực, chắc cũng đói .
Y tá Thẩm từ đầu tới cuối chỉ đưa mỗi miếng gạc, chẳng giúp gì, lúc chút ngượng ngùng.
Cố Tiểu Khê thì bình thản, từ phía lò than bế một thùng giấy, lấy từ trong đó mười phần cơm ống tre.
Nga
"Đây là cơm chị mới hâm đó, vẫn còn nóng, tranh thủ ăn ."
Vừa , cô chia mỗi một phần cơm ống tre, y tá Thẩm cũng phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/595.html.]
Được Lục Kiến Sâm cho phép, bốn chiến sĩ lập tức mở cơm , ăn trong sung sướng.
Khi phát hiện trong ống tre chỉ thịt xông khói mà còn thịt ba chỉ, cả đám đều sững sờ.
Y tá Thẩm cũng kinh ngạc kém. Bác sĩ Cố đúng là quá hào phóng!
Cố Tiểu Khê cũng mở một phần cơm ống tre cho , nhưng cô chỉ ăn một nửa, đó đưa phần còn cho Lục Kiến Sâm.
Ba phần cơm ống tre còn dư, cô bảo Lộ Hướng Tiền mang về cho Lý Khôn và Tôn Đông Minh nếm thử.
Lộ Hướng Tiền và mấy ăn xong là ôm cơm chạy luôn.
Lục Kiến Sâm thì ngoài lều trò chuyện với Cố Tiểu Khê: "Em trực đến mấy giờ hôm nay?"
"Đến tám giờ sáng mai, đó em nghỉ buổi sáng, chiều hai giờ . Hai hôm nay bận lắm, em với bác sĩ Hồ, bác sĩ Lý luân phiên trực. Còn thì ?"
"Trưa mai đến ăn với em." Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng xoa đầu cô, đó dịu dàng vén mấy sợi tóc rối sang bên tai.
"Vậy nghỉ ."
"Ừ."
Lục Kiến Sâm tranh thủ trời tối ôm cô một cái, mới rời .
Cố Tiểu Khê xa mới trạm y tế.
Y tá Thẩm mỉm : "Bác sĩ Cố, tình cảm của cô với phó đoàn Lục thật đấy!"
"Ừ."
Cô gật đầu, hỏi: "Muốn ăn hạt dẻ rang đường ? mang theo ít, giờ chắc nguội ."
Cố Tiểu Khê đưa túi hạt dẻ để bên bàn cho cô .
Vẫn còn âm ấm, ngửi mùi thơm ngọt đặc biệt, y tá Thẩm ngại nên chỉ lấy vài hạt nếm thử.
Phải thật, hạt dẻ ngon ghê!
" mang theo ít bánh gạo chiên mật, bác sĩ Cố thích ăn ?" Y tá Thẩm hỏi.
Cố Tiểu Khê đáp: "Để tối mai chúng trực đêm ăn. còn mang theo hạt dưa, đậu phộng với mấy món khác nữa."
"Ừ, mai tối chúng ăn." Y tá Thẩm vui vẻ gật đầu.
Hiện tại cô cảm thấy bác sĩ Cố thật sự là , xinh giỏi, khi xử lý vết thương cho bệnh nhân cũng chẳng thua kém mấy bác sĩ lớn tuổi là bao.
Hai thể xem là quen gì, nhưng vì những lúc trực đêm chẳng ai chuyện, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu, dần dần cũng hơn.
Mãi đến sáu giờ sáng, mới chiến sĩ đến trạm y tế khám bệnh.
Có tiêu chảy vì hợp nước đất, ho khan, còn hai sốt, bận rộn một lúc mới định.
Đến bảy rưỡi, bác sĩ Lý đến sớm để đổi ca, Cố Tiểu Khê đưa phần ăn sáng do bộ hậu cần phát cho họ, đó về lều của .