Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 598

Cập nhật lúc: 2025-12-11 11:08:44
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiểu Khê chút thắc mắc: "Ban ngày nhiều bệnh nhân đến ?"

Y tá Thẩm gật đầu: "Lúc trưa dậy ăn cơm qua, bên đó xếp hàng dài lắm. Hình như là sư đoàn 9 thua trong trận đối kháng, phần lớn là trầy xước ngoài da."

"Ồ! Không ! Kệ gì, cứ việc của ." Cố Tiểu Khê vẫn khá bình thản.

khi ăn một nắm cơm, uống một hộp sữa, tám chuyện ăn hạt dưa với y tá Thẩm một lúc, thấy bên họ vẫn chẳng ai đến, trong khi bên trạm y tế đối diện liên tục đến, cô bắt đầu cảm thấy kỳ lạ.

"Y tá Thẩm, cô thấy bên nhàn quá ?"

Y tá Thẩm tình hình đối diện, gật đầu: "Ừm, cũng . điều đó cũng chứng tỏ binh lính bên thể chất , ít bệnh."

"Ừ ha, cũng hợp lý!"

Đến sáu giờ tối, cuối cùng cũng một bệnh nhân đến chỗ Cố Tiểu Khê, là một binh sĩ trật khớp tay.

Cố Tiểu Khê cần dùng thuốc, chỉ hai ba động tác là nắn khớp vai cho .

Chiến sĩ vui vẻ rời , y tá Thẩm thì Cố Tiểu Khê với ánh mắt đầy ngưỡng mộ: "Bác sĩ Cố, cô giỏi quá! Cái mà đưa sang bên chắc mất cả tiếng, hai tiếng mới xong!"

"Trật khớp khác với gãy xương mà, chỉ cần nắm chắc kỹ thuật thì chữa cũng dễ thôi."

Hai đang chuyện thì mấy chiến sĩ cùng đến khám.

Hai căng cơ, một tiêu chảy, một đau dày, hai cảm cúm.

Cố Tiểu Khê khám nhanh gọn, xử lý xong hết, trở nên nhàn rỗi.

Từ đó đến khi bác sĩ Lý tới đổi ca cũng thêm bệnh nhân nào.

Cố Tiểu Khê cũng thấy thoải mái, về ngủ luôn.

Mấy ngày đó, trạm y tế quá bận, nhưng Cố Tiểu Khê chỉ gặp Lục Kiến Sâm buổi tối mỗi ngày, ăn cùng bữa cơm vội vàng ngay.

Mãi đến ngày mười tháng Bảy, thời tiết đột ngột oi bức, nhiệt độ tăng vọt, bệnh nhân tại trạm y tế cũng tăng theo.

Ngày mười lăm tháng Bảy, thậm chí xuất hiện vài ca say nắng nặng.

Sau khi bàn bạc với bác sĩ Hồ và bác sĩ Lý, Cố Tiểu Khê lấy một ít t.h.u.ố.c Đông y, pha chế t.h.u.ố.c giải nhiệt, nấu xong thì để nguội thành mát, nhờ Lục Kiến Sâm mang đến cho binh sĩ trong quân đội.

Nga

Lúc rảnh rỗi, cô còn dùng chanh tự một ít nước điện giải, để một phần tại trạm y tế, phần còn thì cũng gửi cho các chiến sĩ uống.

Điều mà Cố Tiểu Khê ngờ là, hành động đơn giản của cô mang về cho cô 200 điểm công đức.

Đến ngày hai mươi tháng Bảy, thời tiết càng lúc càng oi bức, đêm đó khi trực ca, Cố Tiểu Khê đột nhiên bận túi bụi, đến một giờ sáng còn thực hiện một ca mổ ruột thừa khẩn cấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/598.html.]

Năm ngày đó, trạm y tế hiếm khi bận rộn như . Mà Cố Tiểu Khê thì đúng lúc đó đến kỳ, mỗi ngày khi giao ca đều cảm thấy cơ thể mệt rã rời, cứ xuống là ngủ ngay.

Sáng ngày hai mươi sáu, tỉnh dậy, Cố Tiểu Khê cảm thấy gì đó . Cô phát hiện cổ họng bỗng nhiên khàn, phát tiếng, lâu bệnh, giờ sốt.

Tự uống t.h.u.ố.c mà hiệu quả rõ rệt.

Bác sĩ Hồ thấy cô đo nhiệt độ lên tới 39 độ thì khuyên: "Bác sĩ Cố, cô truyền nước xong về lều nghỉ ngơi cho ."

Cố Tiểu Khê gật đầu, định gì đó, nhưng cổ họng đau rát dữ dội, phát nổi âm thanh.

Trong lòng cô vô cùng hoang mang, lúc truyền nước cứ thất thần mãi.

Mãi đến khi hai chiến sĩ đến khám kể rằng hôm qua khi họ nhiệm vụ thấy biển màu lam trong xanh, nhưng sáng sớm hôm nay thì thấy nước biển trở nên đục ngầu, xa xa còn một đàn chim bay qua, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ, Cố Tiểu Khê mới chợt nhận một vấn đề mà từ đến giờ cô từng nghĩ tới.

Thiên tai!

Kiếp , lẽ chính là mấy ngày , ở núi Phượng Hà xảy một trận động đất kinh hoàng, thiệt mạng cũng cực kỳ t.h.ả.m khốc.

ngay khi cô dậy, định tìm Lục Kiến Sâm để chuyện thì mắt tối sầm , cô ngất xỉu ngay tại chỗ.

Bác sĩ Hồ đang trực ban hoảng hốt vô cùng, vội vàng lao đến cấp cứu.

Lúc Cố Tiểu Khê tỉnh nữa, hình ảnh đầu tiên cô thấy chính là gương mặt của Lục Kiến Sâm.

gì đó, nhưng phát hiện cổ họng nghẹn , vô cùng khó chịu.

Cô cố lấy bút để cho Lục Kiến Sâm vài chữ, nhưng phát hiện tay chẳng còn chút sức lực nào.

Lục Kiến Sâm nắm lấy tay cô, giọng đầy xót xa: "Cổ họng còn đau lắm đúng ?"

Cố Tiểu Khê chỉ thể gật đầu, nhưng chẳng còn sức để dậy.

Lục Kiến Sâm ôm lấy cô, nhẹ nhàng đỡ cô dựa đầu giường, dịu dàng : "Có đói ? Mình ăn chút gì nhé. Bác sĩ Hồ em kiệt sức nghiêm trọng, còn thiếu m.á.u nữa."

Cố Tiểu Khê thử chuyện, nhưng vẫn thể phát tiếng.

đưa tay định , nhưng đến cả tay cũng nhấc nổi.

Không gì cả, cô chỉ thể bất lực Lục Kiến Sâm.

Lục Kiến Sâm đút cho cô ăn một bát cháo, giọng trầm thấp hỏi: "Ngọc bội vấn đề gì đúng ?"

Anh phát hiện cô gái nhỏ cả mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực nào.

Hôm qua rõ ràng còn khỏe, chuyện khiến thể nghi ngờ.

Loading...