Không vì đây là đất của cô nên cô nhiều quyền hơn , mà cô phát hiện đồ trang trí trạm rác nhiều lựa chọn hơn nhiều.
Trước cô từng thấy mục mua tường cổng bao giờ.
Sau một hồi xem xét, cuối cùng cô chọn một loại cổng gian gấp kiểu cổ điển, màu gỗ sồi, hình dạng giống như một chiếc quạt thể xếp , dấu vết gấp gian là năm , tức là cổng thể gập năm , vì mà thực chất cổng thể mở rộng.
Giá của nó là năm mươi tỷ điểm, cũng chẳng rẻ tẹo nào.
"Tiểu Khê, chỗ sửa chút ." Lục Kiến Sâm đột nhiên chỉ tấm biển của trạm thu mua phế liệu.
Cố Tiểu Khê liếc mắt qua, lập tức đổi chữ "trạm thu mua phế liệu" biển định vị vũ trụ thành kiểu chữ của liên minh tinh tế.
Sau đó, cô đặt một tấm biển mới cho trạm thu mua phế liệu cửa hàng trao đổi, treo trạm bên cạnh.
Nghĩ một chút, cô mua thêm một thùng sơn màu đỏ, nhờ Lục Kiến Sâm tám chữ to tô đậm ở bãi đỗ xe lên bức tường của trạm thu mua phế liệu. Còn phần hình ảnh định vị bãi đỗ xe Vô Hạn Vũ Trụ Hải, cô cũng sửa thành dòng chữ: "Tự cường ngừng, dũng cảm sáng tạo!"
Tiếp theo là lát nền cho trạm rác vũ trụ mới.
Cô chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn một loại gạch màu đất, khả năng chống ô nhiễm từ rác và còn chức năng tự động thanh lọc ở mức độ nhất định.
Loại gạch cũng đắt, khiến cô tốn thêm một trăm tỷ điểm tích lũy nữa.
"Hôm nay cứ nhé! Mấy việc khác khỏi ." Cố Tiểu Khê bỗng cảm thấy mệt mỏi.
"Vậy Tiểu Khê , về đây, thời gian đến. Tối nay em về nhớ nghỉ ngơi sớm nhé." Vu Diên bất ngờ mở lời.
"Tối nay ở đây ? Khu nhà công vụ còn hai phòng trống, em còn cả lều gian hạng sang nữa đó!"
Vu Diên mỉm : "Sáng mai việc, sợ ngủ ở đây dậy kịp."
Nghe Vu Diên , Cố Tiểu Khê lập tức lấy từ trong gian một túi bánh màn thầu sữa bò thái lát và hai hộp sữa tươi vỏ giòn đưa cho : "Cho ăn khuya hoặc bữa sáng nè."
Vu Diên mỉm dịu dàng, nhận lấy đồ, tiện tay tặng cho cô một chiếc túi nhỏ xinh xắn.
"Anh đây. Mọi khi nào ?" Vu Diên sang Bạch Nguyên Vũ.
Bạch Nguyên Vũ nhướn cằm: "Sáng mai ăn xong bữa sáng là ."
Ngọc Thành Song thì : " ăn xong bữa trưa mới ."
Ngọc Thành Viêm cũng gật đầu: " cũng ."
"Vậy !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/646.html.]
Đêm đen tĩnh mịch, bốn bề vắng lặng, Vu Diên lấy xe vận chuyển rác của , vẫy tay chào rời .
Bên , khi Lục Kiến Sâm xong dòng chữ tường cũng cùng lái xe trở về.
Về đến nhà, ban đầu Cố Tiểu Khê còn định lấy lều di động cho Bạch Nguyên Vũ ở, nhưng Bạch Nguyên Vũ cũng sẵn một căn nhà gian di động, nên cô gian rửa mặt phòng ngủ.
Vì cảm thấy mệt, đặt đầu xuống gối là cô ngủ luôn.
Lục Kiến Sâm tắm xong bước , thấy cô gái nhỏ giường ngủ say, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô cũng tắt đèn nghỉ ngơi. ...
Sáng hôm .
Khi Cố Tiểu Khê tỉnh dậy, phát hiện Lục Kiến Sâm và Bạch Nguyên Vũ còn ở nhà, chỉ còn Ngọc Thành Song và Ngọc Thành Viêm đang chẻ củi chơi trong sân.
, hai chia một khúc gỗ thành từng thanh mỏng cỡ ngón tay, chơi thì là gì.
"Các ăn sáng ?" Cố Tiểu Khê xem đồng hồ hỏi.
Bây giờ chín giờ sáng, với thì muộn, nhưng với cô hôm nay nghỉ thì đúng lúc.
Chỉ là, trong nhà đang khách, cô cảm thấy thất lễ.
"Ăn . Sáng nay Lục Kiến Sâm nấu cháo, trứng và ít đồ ăn kèm, đơn giản mà khá ngon." Ngọc Thành Viêm đáp.
"Bạch Nguyên Vũ ăn sáng xong thì cùng Lục Kiến Sâm . Tiểu Khê , hôm nay em định gì?" Ngọc Thành Song hỏi.
Vốn định nghỉ ngơi, nhưng , đầu óc Cố Tiểu Khê xoay chuyển, liền : "Hay là, chúng đến trạm thu mua phế liệu nhé! Em sẽ mang nhiều nguyên liệu nấu ăn qua đó, buổi trưa vẫn nhờ ông Tề nấu cơm."
"Cũng đấy."
Ba đều thấy ý kiến , thế là cùng đến trạm thu mua phế liệu.
Trước khi xuống xe, Cố Tiểu Khê lấy từ trong gian một rổ rau giao cho Ngọc Thành Song cầm, lấy thêm một bao gạo năm mươi cân đưa cho Ngọc Thành Viêm xách.
Còn cô thì xách theo một miếng thịt, một con cá, và một con gà.
Bên phía trạm phế liệu, ông cụ Tề đang đóng gói đậu hũ. Thấy Cố Tiểu Khê đến, ông lập tức vẫy tay: "Cứ tưởng hôm nay cháu đến, ông còn định mang đậu hũ sang khu nhà tập thể cho cháu đấy! Nhìn , hôm nay đầy đủ: đậu hũ già, đậu hũ non, đậu khô, đậu chiên, da đậu đều cả. Không nhiều lắm, ăn hết ông tiếp."
Cố Tiểu Khê ánh mắt ngập tràn ý : "Có ông cụ Tề ở đây, đúng là miệng cháu phúc thật!"
"Con bé , mỗi cháu đến, ông cũng hưởng ké mà!" Ông cụ Tề vui vẻ.
Nga
Ngọc Thành Song ở cửa mỉm hỏi: "Ông thấy tối qua chúng cháu và Lục Kiến Sâm xây tường bên cạnh ?"