Cố Tiểu Khê , chuyển chủ đề: "Em cũng mau sinh một đứa . Dù con trai con gái, quần áo của hai bé nhà chị đều thể để cho em dùng. Em khỏi mua, chị cũng đỡ tiếc."
Tề Sương Sương đỏ mặt: "Em cũng mà! chắc là duyên tới."
Cố Tiểu Khê nghĩ nghĩ, lấy từ túi một chiếc vòng kiểm tra chỉ sinh sản, đeo tay cô .
Tề Sương Sương tò mò hỏi: "Cái gì ?"
"Đeo chơi thôi mà." Cố Tiểu Khê nháy mắt , chuyển sang chuyện khác.
"Em còn chăn tơ tằm ? Bên chị đợt mới đó."
Mắt Tề Sương Sương lập tức sáng lên: "Thật hả? Có nhiều ?"
"Có nhiều lắm, xem em bao nhiêu! Mấy nghìn mấy vạn cái cũng ."
"Giá giống ?" Tề Sương Sương khẽ hỏi.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Ừ. Loại may sẵn vỏ bọc bằng vải thì mười tệ một cái, bọc thì sáu tệ. chị khuyên nên chọn loại bọc vải, chất lượng hơn, đỡ phiền phức, cần dùng phiếu vải."
"Vậy mai em trả lời chị ? Sáng mai em hỏi thử." Tề Sương Sương thực cũng lấy nhiều, nhưng trong tay đủ tiền.
"Ừ, ngày mai em báo cho chị . Chị sẽ với bên giao hàng, tối họ đem chăn tới, em chỉ cần tới lấy buổi tối muộn là ."
"Được!" Hai thống nhất xong, trò chuyện thêm một lúc về mấy chuyện khác.
Đến tận mười giờ tối, Tư Nam Vũ mới đến gọi cô , cô lúc mới tạm biệt Tiểu Khê theo Tư Nam Vũ về.
Trên đường về, cô kể chuyện Tiểu Khê với .
Tư Nam Vũ im lặng một lúc : "Vậy thì bao nhiêu lấy bấy nhiêu, chuyện tiền bạc cứ để lo."
Tề Sương Sương sững : "Tiểu Khê đến mấy vạn cái chăn tơ tằm đấy, chuyện vẫn nên bàn bạc lượng cụ thể thì hơn. Có lượng thì bên mới dễ chuẩn hàng."
"Vậy thì lấy hai vạn cái ?"
"Cái đó... nhiều quá thì ?"
Trong đầu cô vốn chỉ định lấy hai ngàn cái thôi.
"Chăn thì như đồ ăn mà sợ hỏng, giờ lấy thể giá rẻ, nhưng đến mùa đông thì giá chắc chắn sẽ tăng vọt, mà còn khan hàng nữa." Tư Nam Vũ nghĩ xa hơn một chút.
Cho dù hiện tại nhiều tiền như , nhưng vẫn giành lấy lô hàng chăn tơ tằm chất lượng cao .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/697.html.]
Gia đình cũng đang dùng loại chăn , đúng là nhẹ mà ấm, chất lượng .
"Vấn đề là cũng tiền mới chứ! Mai xem gom góp bao nhiêu tính. Thực em thấy Tiểu Khê là vì áy náy chuyện ông nội em tặng căn nhà ở Thanh Bắc cho chị nên mới bù đắp cho tụi ."
"Ừ. Sáng mai sẽ tìm hỏi thử tính lượng cụ thể." Tư Nam Vũ gật đầu, trong lòng cũng hiểu rõ điều đó.
Thực , chuyện kiếm lời chỉ là thứ yếu. Hôm nay thấy hai đứa con của Lục Kiến Sâm, càng cảm thấy trong lòng trỗi dậy khao khát ba.
Tối nay, cảm thấy nên... nỗ lực hơn một chút!
Nga
Ở bên nhà cũ, Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm cũng đang trò chuyện trong phòng.
"Không chỉ sinh sản liên quan tuyệt đối đến việc sinh con khó dễ , trong lòng em vẫn thấy lo." Cố Tiểu Khê tựa lòng Lục Kiến Sâm, khẽ thở dài.
Lục Kiến Sâm đang ôm cô con gái nhỏ tắm xong, bất lực xoa đầu cô: "Em đang lo cho trai em ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: " là lo cho hai. Chỉ sinh sản của chỉ 30 thôi, mà chị dâu em cũng cao hơn là bao, em lén đo , là 56. Buổi tối em cũng đo cho Tề Sương Sương, chỉ 50, nhưng như thì vô lý. Em ông cụ Tề chăm từ nhỏ, t.h.u.ố.c bổ cũng uống ít, chỉ sinh sản đáng lẽ thấp như thế."
Lục Kiến Sâm im lặng một lúc mới : "Anh từng đo cho Kiến Lâm, chỉ là 80. Có lẽ chỉ đó cũng chỉ là con thôi. Chỉ cần còn khả năng, thì vẫn thể sinh con ."
Giống như , chỉ một là trúng, cần nhiều ...
Khụ khụ.
Thật thì cũng " nhiều "!
Thấy cô gái nhỏ của vẫn còn chút u sầu, bèn thì thầm tai cô một câu, cúi xuống hôn lên môi cô.
Đã gần ba tháng đụng cô, đúng là nhịn quá lâu .
Hôm nay cô gái nhỏ tắm rửa sạch sẽ, phảng phất hương thơm dịu nhẹ, mỗi một thở đều khiến mê mẩn.
Cố Tiểu Khê cũng cảm giác như , lẽ là do dùng Đan Dưỡng Nhan Thanh Thể, nên sản dịch cô hết từ lâu, cơ thể trở nên thanh khiết như một đóa hoa chờ hái.
Lục Kiến Sâm dịu dàng hôn lên cô, khiêu khích một cách đầy mê hoặc. Sau quãng thời gian nhẫn nhịn quá lâu, dịu dàng chiếm hữu, để dấu vết của làn da trắng như ngọc của cô, độc chiếm lấy sự ngọt ngào thuộc về .
Đêm dài, căn phòng tràn ngập thở dịu dàng.
Lục Kiến Sâm khẽ hôn cô gái nhỏ mệt đến ngủ , dịu dàng vuốt ve khuôn mặt lấm tấm đỏ hồng của cô, trong lòng ngập tràn thỏa mãn.
Khi tia nắng đầu tiên chiếu lên bậu cửa sổ, Lục Kiến Sâm miễn cưỡng rời giường, dọn dẹp căn phòng đang trong tình trạng bừa bộn đến mức khiến đỏ mặt.
Anh nhặt quần áo lót của cô gái nhỏ, thu dọn bồn tắm đôi gần như cạn nước, để sàn nhà ẩm tự khô.