Ông ngoại Giang trầm ngâm một lúc, bất ngờ lên tiếng: "Kiến Sâm, cháu cho tra hồ sơ cũ , xem thông tin về em trai lũ cuốn trôi của ông cụ Cố ngày ."
Cố Tiểu Khê lập tức đầu ông ngoại: "Ông ngoại nghĩ, ông cụ Tạ là em trai của ông cụ Cố, nước lũ cuốn mất ngày xưa ?"
Ông ngoại Giang bật : "Ai mà ! Có khi là . Ông cũng chỉ đoán thôi."
"Vậy để cháu ngay." Lục Kiến Sâm dậy rời .
Chuyện đến nước , họ cố gắng rõ chân tướng khi đến Trường quân đội Tây Ninh báo danh.
Từ nãy đến giờ vẫn im lặng, Giang Tú Thanh chồng với ánh mắt khó tả: "Nếu như việc Tạ Châu gửi tiền là do ông cụ Tạ sai khiến, thì tiền nhà họ Tạ vẫn đều đều gửi cho ông cụ Cố, chẳng lẽ là để nuôi và Diệc Lan ?"
Cố Tiểu Khê thì lắc đầu: "Không thể nào. Nhà họ Tạ thế lực lớn như , bà cụ Tạ giờ còn chẳng tiếng trong nhà họ. Nếu ông cụ thật sự quan tâm tới ba và cô cả, thể nào từng liên lạc."
Nói đến đây, cô đột nhiên dừng , trong đầu lóe lên một tia sáng.
"Phải ! Nếu ông cụ Tạ là em trai của ông cụ Cố, phận ông cụ Tạ từ ? Nhà họ Tạ mới ngày một ngày hai, ở Kinh Đô cũng là dòng dõi danh giá mà!"
Cố Diệc Dân vì câu của con gái mà sững .
, ông cụ Tạ họ Tạ mà!
Nếu bọn họ đoán sai, thì chắc chắn bên trong chuyện còn một bí mật động trời.
Cố Tiểu Khê im lặng một lúc, ngẩng đầu về phía Ngọc Thành Song: "Các kiểm tra ông cụ nhà họ Tạ, là vì ông khỏi nhà ?"
Ngọc Thành Song lắc đầu: "Không . Ông cụ nhà họ Tạ ở Kinh Đô, là ngoài thăm bạn cũ. Lục Kiến Sâm nhờ hỏi thăm nhiều mối quan hệ, mà chẳng ai ông cụ nhà họ Tạ . Thậm chí ngay cả nhà họ Tạ cũng ."
Cố Tiểu Khê ngẩn : "Người nhà họ Tạ cũng ông ?"
Ngọc Thành Song cũng cảm thấy kỳ quặc: " . Lục Kiến Sâm còn sai dò hỏi từ chỗ Tạ Vong Hoài, nhưng cũng ông cụ Tạ . Chỉ là ngoài ba ngày ."
" là trùng hợp quá đấy!" Cố Tiểu Khê phần tiếc nuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/710.html.]
Chỉ thiếu một nữa thôi là họ thể hết sự thật .
"Vài ngày nữa sẽ Kinh Đô một chuyến, ở đó theo dõi vài hôm." Ngọc Thành Song cũng giúp em gái Tiểu Khê rõ chuyện .
Anh tin là ông cụ nhà họ Tạ thể mãi về Kinh Đô .
Nga
Cố Diệc Lan lúc vẫn tiêu hóa nổi những chuyện hôm nay, cảm thấy đầu óc bắt đầu nhức nhối.
Bà Cố Diệc Dân, giọng phần khó khăn: "Tại nhà họ Tạ bốn cô con gái là cùng ba khác với chúng chứ! Anh, xem khi nào bọn là do ông cụ Cố nhặt về, hoặc là bắt cóc ?"
Cố Diệc Dân thở dài: "Đã mà, ba của chúng và ông cụ Cố là em ruột, cho nên khả năng bắt cóc là , nhặt về cũng đúng. Thực cũng hiểu nổi. Nhà họ Cố đại gia vọng tộc gì, cũng chẳng bảo vật, bảo tàng gì đặc biệt, chuyện thành phức tạp như !"
Lúc ông ngoại Giang góc khác: "Chuyện qua thì vẻ rối rắm, nhưng thật hề phức tạp. Các con cảm thấy rối là vì rõ sự thật thôi. Rất nhiều chuyện, chỉ cần các con nghĩ đến cái của bản tính con , thì ngọn ngành việc sẽ rõ ràng."
"Ba, ba nghĩ ạ?" Giang Tú Thanh tò mò hỏi.
Thật bản bà cũng bắt đầu cảm thấy não đủ dùng nữa .
Ông ngoại Giang trở phòng, lấy một quyển sổ và một cây bút, xuống vẽ sơ đồ quan hệ cho .
Viết vài cái tên, ông ngoại Giang bắt đầu giải thích: "Ông cụ nhà họ Tạ năm con gái, cô cả là do bà cụ Tạ sinh , nhưng cô cả và bốn còn cùng ba. Điều chứng tỏ, hoặc là bà cụ Tạ từng ngoại tình, hoặc là ông cụ Tạ bây giờ là ông cụ Tạ năm xưa."
"Trùng hợp là, con trai cả của ông cụ Cố cũng do bà cụ Cố sinh. Điều chứng tỏ, bà cụ Cố, một phụ nữ khác sinh Cố Vệ Quốc. Mà phụ nữ đó thể chính là Tạ Châu."
"Ông cụ Tạ năm xưa từng là quân nhân, còn thương, luôn Tạ Châu chăm sóc. Có khi nào lúc đó, ông cụ Tạ thật sự c.h.ế.t trong thời gian Tạ Châu chăm sóc? Và đến lúc , cần thế phận ."
Cố Tiểu Khê tưởng tượng một chút về tình huống đó, tiếp lời ông ngoại: "Nếu giả thiết của ông ngoại đúng, thì tiền mà nhà họ Tạ gửi cho ông cụ Cố, thể là tiền nuôi con, mà là phí bịt miệng."
Khi họ đang cùng phân tích, thì ngoài cửa bỗng vang lên tiếng Lưu Xuân Hoa đập cửa và la hét.
"Cố Tiểu Khê, Cố Tiểu Khê, mày đây cho tao!"
Cố Tiểu Khê nhíu mày, lập tức mở cửa ngoài.
Cố Diệc Dân và Giang Tú Thanh sợ con gái mắng, vội vàng theo .