Cô thực sự tự bước ngoài, nhưng đôi chân đ.á.n.h gãy, còn nổi thì gì đến .
Cố Tiểu Khê lướt qua đôi chân cô , do dự một chút, vẫn xổm xuống,"rắc rắc" vài cái, khớp chân tháo rời của Cố Tân Lệ cô nắn vị trí cũ.
Nga
Cố Tân Lệ đau đến mức to thành tiếng, gào lên gọi ba gọi .
bao lâu, ánh mắt cô Cố Tiểu Khê tràn đầy ơn.
lúc , Ngọc Thành Song dẫn trưởng thôn và mấy lãnh đạo trong thôn đến.
Trưởng thôn ngờ trong thôn xảy chuyện như , vội vàng sai trông giữ đám trong chuồng bò, đó để khiêng Cố Tân Lệ ngoài.
Trong lúc chờ công an đến, Cố Tân Lệ vẫn nắm chặt lấy tay Cố Tiểu Khê, mắt dám chớp lấy một , sợ chỉ cần cô rời là bỏ .
"Cố Tiểu Khê, chị ngôi nhà đó nữa . Em thể tìm cho chị một chỗ ở ? Chị thể ở nhà em ?"
Cố Tiểu Khê gạt tay cô , giọng điềm tĩnh: " đến cứu chị, chữa trị cho chị, thế là quá nhân nhượng . Về ở nhà là điều thể. Chị cứ , ông cụ Cố cấu kết với nhà họ Lư hại chị như thế nào? Ông giờ còn đang liệt giường cử động , lời chị khó mà khiến tin nổi."
Cố Tân Lệ thì cuống lên, nước mắt lưng tròng: "Là thật mà, thật sự là ông hại chị. Ông cụ Cố là kẻ lừa đảo, ông , chân của ông căn bản liệt, ông vẫn thể !"
Cố Tiểu Khê sững : "Ông còn động đậy ? Mấy hôm ông còn đ.á.n.h với bà cụ, lúc đó động, rõ ràng là nhúc nhích nổi mà?"
Thấy Cố Tiểu Khê tin , Cố Tân Lệ sốt ruột đến mức suýt thêm nữa: "Thật mà! Thật sự là ông thể . Hôm đó, hôm chị lấy tiền từ nhà họ Lư, bỏ t.h.u.ố.c mê đồ ăn của chị. Lúc chị mơ mơ màng màng, chị thấy rõ ràng chính là ông . Chính ông cõng chị từ trong phòng ngoài, giao cho của nhà họ Lư."
"Chị chắc chứ?" Cố Tiểu Khê vẫn chút dám tin.
Dù gì thì cô cũng xem đoạn camera giám sát lâu, thật sự hề phát hiện ông cụ Cố đang giả vờ.
Nếu như thể diễn như ngay mắt cô và Ngọc Thành Song, thì kỹ năng diễn xuất cũng quá đỉnh !
Cố Tân Lệ sợ Cố Tiểu Khê tin, lập tức thề độc như đang nguyền rủa: "Chị thật đấy, tuyệt đối lấy nửa câu dối! Nếu chị sai, chị c.h.ế.t yên! Thật sự là cái lão già khốn đó hại chị, lão cùng nhà họ Lư cấu kết với , chính bọn họ hại chị, còn bán chị , sợ chị chạy trốn nên còn đ.á.n.h gãy chân chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/727.html.]
Cố Tân Lệ càng càng tủi , càng càng uất ức.
Nếu cô còn giấu ít tiền, đưa cho một đứa trẻ đường tiền công đưa thư giúp, thì nửa đời của cô chắc chắn bỏ xác ở căn nhà nát .
Giờ cô chỉ hận thể , đ.á.n.h c.h.ế.t cái lão khốn đó, thì cũng đầu độc cho c.h.ế.t!
"Cố Tiểu Khê, chị cái gì cũng em, chuyện gì chị cũng kể hết, em nhất định bảo Lục Kiến Sâm bắt cái lão khốn đó , tống lão tù."
Thấy bộ dạng của Cố Tân Lệ lúc , Cố Tiểu Khê cảm thấy lẽ cô dối.
rốt cuộc là chuyện gì?
Một ông già bại liệt rõ ràng, tự nhiên thể hành động ?
Bất chợt, cô nghĩ đến một khả năng khác.
Ông cụ nhà họ Tạ mất tích ở Kinh Đô, nếu đó thật sự là em trai của ông cụ Cố, thì liệu thể họ trông giống ?
Cố Tân Lệ khi nào nhận nhầm ?
Nghĩ , cô hỏi: "Cố Tân Lệ, hỏi chị nữa, chị chắc chắn là đưa chị đến đây chính là ông cụ Cố ? Chị cảm thấy ông điểm gì đúng ? Ví dụ như vóc dáng, là giọng , khác với bình thường ?"
Nghe Cố Tiểu Khê hỏi như , Cố Tân Lệ tức giận : "Em vẫn tin chị ? Chị , chị hề dối, thật sự là ông . Em là bác sĩ mà, thể bắt mạch cho cái lão c.h.ế.t tiệt đó luôn ? Như sẽ ngay ông đang giả vờ ?"
Cố Tiểu Khê trừng mắt cô một cái: "Chị vì chị một bí mật khác. Theo điều tra của bọn , ông cụ Cố một em trai tên là Cố Trạch Sinh, khác cứ tưởng Cố Trạch Sinh nước lũ cuốn mất năm đó, nhưng thực ông c.h.ế.t, còn một quân nhân cứu nữa. Chị nghĩ xem, đưa chị đến đây, cấu kết với nhà họ Lư, khi nào là Cố Trạch Sinh ?"
"Hả?" Cố Tân Lệ sững , ngơ ngác cô.
Cố Tiểu Khê nhướn mày, vẻ mặt đầy chán ghét: "Chị cũng lúc đần như cơ ! Chị từ Thanh Bắc về Hoài thành, đến tận nhà họ Lư ăn vạ, còn chuyện gì đó, ông cụ Cố phát hiện, cho nên ông mới g.i.ế.c chị?"
Bây giờ Cố Tân Lệ chỉ sống, chỉ báo thù, hề giấu diếm mà thẳng: "Hôm đó gặp em xong, chị về thẳng Hoài thành luôn. Vì chị nhớ chuyện hồi nhỏ từng thấy, chính là nửa đêm bà nội và ông cụ Lư từ đống rơm. Chị còn từng thấy ông cụ Lư lén đưa tiền cho cô nhỏ nữa, nên chị mới nghĩ đến việc tới tìm nhà họ Lư đòi ít tiền."
"Lần chị tìm thẳng ông cụ Lư, dọa ông nếu đưa tiền thì chị sẽ hết cho ông nội ... Ai ngờ , bọn họ đúng là cùng một giuộc."