Trang Khánh gật đầu: "Bà đây từng dạy học ở một trường nữ sinh thời dân quốc, đúng là gọi bà là thầy Mộc Du."
Cố Tiểu Khê hít sâu một , dậy rót cho Trang Khánh một cốc nước, đó nhanh chóng mở Quang Não lên, gửi tin nhắn cho Lục Kiến Sâm.
Cô vốn nghĩ tên thầy Mộc Du đó sẽ khó tìm, ngờ trời xui đất khiến, đúng là "vô tình gặp ", chẳng tốn chút công sức nào.
Sau khi Cố Tiểu Khê chính là cháu gái của Cố Trạch Sinh, Trang Khánh cũng tỏ vô cùng vui mừng. Hai trò chuyện bao lâu, nóng lòng về phòng bệnh.
Anh nhanh chóng báo tin vui cho ba và em gái , để họ cùng vui mừng.
Vì buổi chiều sắp , Cố Tiểu Khê dự định lát nữa sẽ ghé phòng bệnh của Trang Linh để thăm cô . Khi nào Lục Kiến Sâm đến, cả hai sẽ cùng trò chuyện kỹ hơn.
Chiều hôm đó, Cố Tiểu Khê bận. Ngoài khám bệnh, cô còn châm cứu cho ít bệnh nhân, trong đó cả trưởng thôn và mấy chục dân ở ngôi làng từng giúp đỡ lúc cứu Cố Tân Lệ.
Đến khi cô xử lý xong việc, trời gần sáu giờ rưỡi tối.
Vừa bước khỏi phòng khám, cô thấy Lục Kiến Sâm đợi ở hành lang.
"Anh đến từ lúc nào ?" Cố Tiểu Khê mỉm hỏi.
"Vừa mới đến thôi, mệt ?" Lục Kiến Sâm giơ tay xoa nhẹ đầu cô, ánh mắt đầy xót xa.
Thật đợi ở bên ngoài một lúc , cũng y tá , vì kỹ thuật châm cứu của bác sĩ Cố nên hôm nay bệnh nhân đông bất thường.
"Cũng mệt lắm. Đi nào, đến phòng bệnh của Trang Linh."
"Ăn , ăn xong tới đó. Giờ bên phòng bệnh chắc cũng đang ăn cơm."
Với , sức khỏe của cô gái nhỏ nhà quan trọng kém việc tìm hiểu sự thật.
Dù gì cũng gấp đến mức ngay lập tức.
"Được." Cố Tiểu Khê đúng là đang đói thật, thế là cùng Lục Kiến Sâm đến căn tin bệnh viện.
Tuy hiện tại hệ thống mỗi ngày vẫn phát thực đơn dinh dưỡng cho cô, nhưng phần lớn đều dựa theo tiêu chuẩn cho phụ nữ mang thai, khiến cô cảm thấy khẩu vị của Lục Kiến Sâm phần ép ăn thanh đạm theo .
Hai gọi hai món mặn một món canh, ăn xong mới cùng đến phòng bệnh của Trang Linh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/739.html.]
Nhà họ Trang rõ ràng thiếu tiền. Sau khi ông Trang trao đổi với bệnh viện, Trang Linh sắp xếp phòng bệnh riêng.
Nhìn thấy Lục Kiến Sâm và Cố Tiểu Khê đến, ông Trang phần kích động.
"Thật ngờ chúng gặp ở bệnh viện." Nói , ông sang Cố Tiểu Khê, chân thành cảm ơn: "Thật sự cảm ơn cháu! Nếu nhờ cháu, ca phẫu thuật của con gái bác chắc chắn sẽ thể thuận lợi đến ."
"Bác đừng khách sáo, đây là việc cháu nên với tư cách một bác sĩ." Cố Tiểu Khê mỉm nhẹ nhàng, đó sang Trang Linh đang nửa giường bệnh.
"Cảm thấy đỡ hơn ?"
Trang Linh vội vàng gật đầu: " thấy khỏe lắm , vết thương cũng còn đau nhiều nữa. bác sĩ , vết khâu của là do cô , mà khâu luôn! trộm soi gương thử một cái, đường khâu gọi là hảo. Cô giỏi thật đấy!"
Cô ít khi công nhận ai đó xuất sắc, nhưng với Cố Tiểu Khê thì đúng là thể thừa nhận.
Cố Tiểu Khê mím môi : "Vết thương của cô vẫn cần thời gian hồi phục, đừng tự ý gỡ băng xem, dễ viêm nhiễm. Ăn uống cũng nên thanh đạm một chút."
"Vâng, nhớ ." Trang Linh gật đầu nghiêm túc.
Với tinh thần trách nhiệm, Cố Tiểu Khê vẫn cẩn thận bắt mạch cho cô .
Khi phát hiện cơ thể cô gái hồi phục còn nhanh hơn tưởng, cô khá ngạc nhiên.
Tuy , cô cũng hỏi thêm.
Đang định chuyển chủ đề sang chuyện bà nội của , thì ông Trang chủ động lên tiếng, giọng điệu ôn hòa: "Tiểu Khê, cháu hiểu bao nhiêu về ông bà nội ?"
Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Nói thật là cháu ít. Mãi gần đây cháu mới ông nội hiện tại ông ruột của cháu. Còn về bà nội thì cháu gì cả. Bác thể kể cho cháu ?"
Nga
Ông Trang trầm mặc một lúc mới chậm rãi : "Nói thì, bác cũng nhiều. Mẹ bác họ Bạch. Khi đó họ Bạch ở Vân thành là một gia tộc lớn, gia cảnh sung túc. Mẹ bác một bạn tên là Hứa Dục Thu, cũng là Vân thành, gia đình cũng khá giả. Hai họ quen từ nhỏ..."
"Sau chiến tranh loạn lạc, bác gả đến Thân thành, nhà họ Hứa cũng ảnh hưởng bởi chiến sự, gia cảnh sa sút. Cuối cùng, Hứa Dục Thu chuyển đến Kinh Đô nương nhờ họ hàng..."
"Dù thời đó liên lạc khó khăn, nhưng hai họ mỗi năm vẫn gửi thư cho một hai . Lần cuối cùng bác thư cho bà là khi gia đình bác xảy chuyện, ba bác hại ở Thanh thành, bác dẫn cả nhà bác đến đó..."
"Cả nhà bác ở Thanh thành bốn tháng mới về. Sau đó, hàng xóm với bác rằng Hứa Dục Thu từng đến Thân thành tìm bà. đến khi bác thư , thì còn nhận hồi âm nữa."
Nghe đến đây, Cố Tiểu Khê đột nhiên nhận một điểm đáng ngờ.
"Bác Trang, lúc nãy bác Hứa Dục Thu đó đến Kinh Đô nương nhờ họ hàng? Bà một đến đó, là cả gia đình cùng ?"