"Bệnh tình ? Có nghiêm trọng ?" Bà cụ Tạ cau mày hỏi.
Cố Tiểu Khê suy nghĩ trong giây lát, chọn cách hỏi thẳng: "Bà dùng t.h.u.ố.c độc liều nhỏ trong thời gian dài ?"
Bà cụ Tạ sững một lúc, đó như sực nhớ điều gì, ánh mắt trở nên hoảng loạn, gấp gáp hỏi: "Ý cô là, chuyện liệt nửa , do t.a.i n.ạ.n xe, mà là vì độc tố gây ?"
Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Không hẳn. Xương chân của bà gãy, tổn thương đến dây thần kinh ở chân, vốn nguy cơ liệt . Chỉ là, do bà dùng t.h.u.ố.c độc liều nhỏ trong thời gian dài, các độc tố tích tụ gây tổn thương đến nội tạng và kinh mạch. Sau vụ t.a.i n.ạ.n , độc tố kích phát, chỉ nửa , mà về những chỗ mất cảm giác sẽ ngày càng nhiều."
Lần , bà cụ Tạ thật sự hoảng sợ. Bà vội vàng hỏi: "Đã thì chắc cô cũng thể chữa, đúng ?"
Cố Tiểu Khê khẽ : "Chữa thì thể chữa. Chỉ là, là cháu gái của Cố Trạch Sinh và Hứa Dục Thu, bà yên tâm để chữa ?"
Chỉ một câu thôi, cả bà cụ Tạ liền run rẩy thể kiểm soát nổi.
Quả nhiên, cô gái chính là đứa bé năm xưa ở Hoài thành, gả nhà họ Lục, lấy Lục Kiến Sâm!
Điều khiến bà cụ Tạ càng thấy rợn là, cô gái mà nhắc đến Hứa Dục Thu.
Cô... thật sự sự thật ?
Kinh ngạc, hoảng loạn, sợ hãi, tức giận, từng cảm xúc lượt lướt qua đáy mắt bà cụ Tạ.
Cố Tiểu Khê chỉ bà cụ như thế, khóe môi nhếch, như như , chẳng để tâm đến việc cơ thể bà cụ đang run rẩy dữ dội, cứ như sắp co giật đến nơi.
"... cần cô chữa nữa!" Bà cụ Tạ run rẩy một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm tiếng của .
Cố Tiểu Khê thở dài: "Quả nhiên, bà cũng sống nữa ! Giống như Tạ Châu, cũng sống nữa, hoặc là, rõ bản sống nổi nữa, nên mới chọn cách nuốt t.h.u.ố.c độc để c.h.ế.t nhẹ nhàng, cũng là để bảo vệ Tạ Vong Hoài, đúng ? Còn bà thì ? Bà cố tình gây t.a.i n.ạ.n xe ?"
"Cô ngoài , thấy cô!" Bà cụ Tạ đột nhiên chỉ tay cửa, đuổi thẳng Cố Tiểu Khê.
Cô gái một đôi mắt như thể thể thấu lòng . Cô đây khiến bà thấy áp lực tâm lý khủng khiếp.
Tiềm thức của bà đang gào lên, thể để Cố Tiểu Khê ở , tuyệt đối thể tiếp xúc thêm nữa, nếu bà sẽ hối hận.
Cố Tiểu Khê loại mà vài câu là thể đuổi .
Tay cô đưa túi, lấy một ống hút máu.
Bà cụ Tạ giật hoảng hốt, theo bản năng định hô hoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/761.html.]
tay Cố Tiểu Khê nhanh hơn. Vài cây kim bạc chạm da, bà cụ chỉ phát tiếng động nào, mà cũng cử động nổi.
Một nỗi sợ hãi từng ập đến, bà cụ Tạ cảm thấy m.á.u trong cơ thể lạnh toát ngay trong khoảnh khắc đó.
Bà , nếu bây giờ Cố Tiểu Khê lấy mạng bà , thì cũng dễ như trở bàn tay. Mà cho dù để dấu vết, thì cùng lắm cũng chỉ là vài vết kim châm.
Chưa bao giờ bà nghĩ đến việc, cháu gái của Hứa Dục Thu là một như thế , bề ngoài thì hiền lành vô hại, nhưng thực chất là một đóa hoa ăn thịt đầy đáng sợ.
Cố Tiểu Khê chẳng hề bà cụ đang nghĩ gì về , mà thật , cô cũng chẳng quan tâm.
Chưa đầy mười giây, cô rút xong một ống m.á.u của bà cụ, nhanh chóng rút kim bạc khỏi bà , đồng thời vận dụng Ngọn Lửa Chữa Lành.
Chỉ mất hai giây, tay bà cụ còn thấy dấu vết nào, thậm chí cả một vết kim châm.
"Cô lấy m.á.u để gì?" Bà cụ Tạ thật sự sợ hãi đến phát hoảng.
" là bác sĩ, đương nhiên là để chữa bệnh. À đúng , hỏi bà một chuyện, bà ông cụ Tạ đang ở ?"
Trước khi gặp bà cụ , Cố Tiểu Khê vốn định vòng vo để thăm dò, nhưng khi tiếp xúc , cô nhận vòng vo vô ích, chơi thẳng mặt mới tác dụng.
Bà cụ Tạ ngờ Cố Tiểu Khê hỏi trực tiếp như . Bà sững một lúc lâu mới lắp bắp đáp: " ."
"Bà g.i.ế.c ông đúng ? Nên mới cố tình với ngoài là ông mất tích." Cố Tiểu Khê nghiêm túc .
Bà cụ Tạ như sét đánh, tức tối đến nghẹn lời: " ! Sao thể g.i.ế.c chồng chứ!"
Cố Tiểu Khê khẽ : " ông chồng bà . Ông là ông nội ruột của cơ mà! Tạ Kính mới là chồng của bà."
"... hiểu cô đang gì." Bà cụ Tạ dứt khoát chối đến cùng.
Cố Tiểu Khê cũng chẳng buồn ép bà thừa nhận, mà tiếp tục theo logic của : "Diêm Thiên Toán từng xem bói cho con gái bà ? Có từng họ sẽ c.h.ế.t ngày nào ?"
Sắc mặt bà cụ Tạ lập tức đổi, ánh mắt Cố Tiểu Khê đầy kinh ngạc.
Bà thật sự ngờ, Cố Tiểu Khê thể là kiểu như , thể thốt những lời như thế với bà .
Cố Tiểu Khê nhẹ: "Sao ? Bà nghĩ bọn họ thể c.h.ế.t bà ? Vậy thì bà sai . Từ lúc bà là vụ hỏa hoạn ở Thân thành, sớm định sẵn kết cục cho bọn họ. sẽ tụ họp tất cả , cho họ sống một trong ký ức năm xưa, đúng nơi đó, đúng cách đó."
Nga
"Cô... cô dám..." Bà cụ Tạ sợ đến ngây .