Cố Tiểu Khê thử một chiếc há cảo pha lê do cô gật đầu: "Được đấy, tay nghề của cô thật sự tệ. Nếu cô nấu thì cứ theo thời gian thuận tiện của thôi. Nhà ăn ba bữa một ngày, bình thường cũng đều ăn ở nhà."
"Cảm ơn cô! sẽ chăm sóc bọn trẻ thật , cũng sẽ nấu ăn thật ngon." Văn Thiên Mộ vui vẻ hẳn lên.
Lam Tinh tuy phát triển hiện đại, nhưng mỗi đều thể ăn đồ ăn tự nhiên nguyên chất, đúng là một điều hạnh phúc!
Bữa sáng quá phong phú, mà dày Cố Tiểu Khê thì cũng to, nên ăn bao nhiêu thấy no .
Thấy trong nhà vẫn ai về, cô bèn nhắn tin cho Ngọc Thành Song, hỏi đang ở .
Ngọc Thành Song nhanh chóng trả lời: "Anh đang cùng ông ngoại em xem mộ phần, chắc nửa tiếng nữa sẽ về đến nhà."
"Ba em cũng ?" Cố Tiểu Khê hỏi tiếp.
Ngọc Thành Song trả lời: " ! Lục Kiến Sâm thể Kinh Đô muộn hơn chút, nên ba em cũng cùng ."
"Vậy , em đợi về." Cố Tiểu Khê xuống sofa, chơi với hai nhóc, lướt xem cửa hàng trao đổi.
Nga
Dạo cô cảm thấy bản chẳng thiếu thứ gì, cũng lâu mua gì đó.
Nhìn phòng trưng bày sản phẩm mới của chất đống như núi, cô nghĩ khi kỳ thi đại học khôi phục, đất nước phát triển hơn, nhất định mở một siêu thị thật lớn.
Đang miên man nghĩ ngợi thì ngoài cổng viện vang lên tiếng gọi của Cố Đông Bảo.
"Tiểu Khê, Tiểu Khê, con ở nhà ?"
Cố Tiểu Khê lập tức xoay ngoài.
Vừa thấy Cố Tiểu Khê, ánh mắt hoảng loạn của Cố Đông Bảo liền dịu xuống đôi chút, vội vã bước sân, kéo cô sang một bên.
"Tiểu Khê, chú... chú hình như gặp ma !"
Cố Tiểu Khê Cố Đông Bảo bằng ánh mắt khó hiểu: "Giữa ban ngày ban mặt, chú nhảm gì đấy hả?"
Cố Đông Bảo thấy cô tin, sốt ruột đến mức suýt .
"Tiểu Khê, chú dối con , chú thật sự thấy ma . Chú thấy ông nội của con."
Cố Tiểu Khê sững : "Chú thấy ông cụ Cố á?"
Cơ thể Cố Đông Bảo run lên kiểm soát mới : ", đúng . Tối qua chú dậy vệ sinh, lúc đến nhà xí thì thấy ông . Lúc đó chú sợ c.h.ế.t khiếp luôn. Cả đêm hôm qua chú dám ngủ. Tiểu Khê, cái nhà đó chú nữa , con giúp chú tìm đổi nhà ?"
Cố Tiểu Khê rơi trạng thái cạn lời: "Ông là ba chú mà, sợ cái gì chứ. Với đời gì ma. Chắc chắn chú nhầm ."
"Không , thật sự nhầm. Chú thật sự thấy ông mà, mũi miệng rõ ràng, ăn mặc sạch sẽ chỉnh tề. Ánh mắt chú kiểu như kẻ thù đó. Ông nhất định là hận chú vì tố cáo ông , nên mới hóa thành ma đến dọa chú..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/784.html.]
Nói đến đây, Cố Đông Bảo nước mắt nước mũi tèm lem.
Cố Tiểu Khê: "..."
Cô rút hai tờ khăn giấy từ túi áo đưa cho : "Lau , lớn tướng mà lóc thế mà ngứa mắt. thật, chú thấy tối qua tuyệt đối ma, khi là khác."
"Người khác thể giống ba chú như chứ?" Cố Đông Bảo vẫn khăng khăng cho rằng gặp ma.
Cố Tiểu Khê im lặng một lát mới : "Thật tối qua cũng một trông dáng vẻ giống ông cụ đến nhà , ném một túi báo cửa chạy mất. Lúc ba dậy vệ sinh thì đúng lúc thấy. Người đó bóng, chắc chắn ma."
Cố Đông Bảo sững : "Cũng đến nhà con? Ba con thật sự thấy ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Ừ, thấy . Chú đến nhà Cố Vệ Quốc xem thử , coi ai khác cũng thấy ?"
Cố Đông Bảo nghĩ ngợi một lúc mới gật đầu,"Được, chú hỏi thử. Tiểu Khê , con định ở Hoài thành luôn, nữa đúng ?"
Cố Tiểu Khê nhướng mày: "Hỏi gì?"
Cố Đông Bảo ho nhẹ một tiếng: "Căn nhà của ông ngoại con đang để trống , chú thể tạm thời chuyển qua đó ở ? Hoặc là lấy căn nhà đó đổi với căn nhà ông ngoại con nhé?"
"Chú mơ !" Cố Tiểu Khê lườm một cái.
Cố Đông Bảo gượng: "Dù con cũng gọi chú là chú ba bao nhiêu năm , giúp một chút ?"
"Dĩ nhiên là . Chú ở nhà, thì dọn sang nhà góa phụ Lý mà ở. Bây giờ chắc chẳng còn ai ngăn chú cưới bà nữa !"
Ánh mắt Cố Đông Bảo bỗng sáng rực lên: " ! Sao chú quên mất chuyện đó chứ. Vậy chú nhé!"
Cố Đông Bảo đến nhanh, cũng nhanh như chớp.
Cố Tiểu Khê thì sofa, trầm ngâm suy nghĩ.
Người mà Cố Đông Bảo thấy, giống hệt ông cụ Cố, thể nào là Cố Trạch Sinh ?
Nghĩ đến đây, cô lấy một nắm tiền xu cổ bằng đồng, bói thêm một nữa để tìm tung tích của Cố Trạch Sinh.
khi thấy quẻ hiện cho thấy vị trí của Cố Trạch Sinh vẫn ở phía nam Hoài thành, cô thấy hoang mang.
Không ở trong Hoài thành ?
Văn Thiên Mộ thấy Cố Tiểu Khê đột nhiên lôi tiền đồng gieo quẻ, tò mò những đồng xu ngẩn .
"Mấy đồng xu cổ chứa linh lực mạnh thật đấy, thể cho xem một chút ?"
Cố Tiểu Khê liếc cô , tiện tay đưa cho một đồng tiền cổ.