Văn Thiên Mộ cầm lấy, xem xem , ngửi ngửi sờ mó, cuối cùng với vẻ mặt kinh ngạc thốt lên: "Trên đồng tiền cổ lưu chuyển lượng linh lực ngang ngửa một hồn khí cấp cao do đại sư chế tạo."
Mà Cố Tiểu Khê còn cả một nắm như thế!
"Cái ... đúng là quá khí phách luôn đó!"
"Thật hả?" Cố Tiểu Khê cầm đồng tiền cổ trong tay qua , vẫn điều gì đặc biệt.
"Thật đấy! tuyệt đối nhầm . Không tin thì đợi Ngọc Thành Song hỏi là ." Văn Thiên Mộ với vẻ nghiêm túc.
"Ồ, cái trong tay cô, tặng cô luôn đó!" Cố Tiểu Khê tỏ tùy ý.
Cô mua mấy đồng tiền cổ cũng chỉ tiện tay thôi, hơn nữa là mua nguyên một hộp to.
"Thật sự tặng ?" Văn Thiên Mộ vẫn còn dám tin.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Thật mà, cô cứ nhận ."
"Cảm... cảm ơn!" Văn Thiên Mộ cảm thấy Cố Tiểu Khê đúng là dễ chuyện quá, còn cực kỳ hào phóng.
Bảo Ngọc Thành Song thích ở chỗ , Bạch Nguyên Vũ cũng thường xuyên chạy tới Lam Tinh.
Quả thực là một nơi !
Cố Tiểu Khê lúc việc gì , lời Văn Thiên Mộ khi nãy, nên lấy một sợi dây đỏ trong gian, xỏ một đồng tiền cổ , treo lên áo con trai.
Văn Thiên Mộ động tác của cô, vội gật đầu: " đúng, tinh thần lực của Tiểu Tinh Thần mạnh, đeo cái ."
Tiểu Kiều Kiều thấy lời Văn Thiên Mộ, cũng giơ tay gọi "a a" với .
Cố Tiểu Khê lập tức cảm thấy tim như tan chảy, cũng vội dùng sợi dây đỏ khác xỏ một đồng tiền cổ đeo lên áo con gái.
Nhìn hai đứa nhỏ vui vẻ, lòng cô cũng thấy vui theo.
lúc đó, Ngọc Thành Song và ông ngoại Giang trở về.
Biết chỗ chôn cất chọn xong, Cố Tiểu Khê liền dẫn ba và cô của cùng xuất phát đến Kinh Đô.
Vì sắp xếp xe và trực thăng, nên hai tiếng rưỡi , trực thăng dừng tại bãi đất trống chân núi Lệ Cảnh.
Lục Kiến Sâm cũng sớm sắp xếp lo chuyện dời mộ, nên ngay khi Cố Tiểu Khê và đến nơi, công việc liền tiến hành.
Tạ Như và Tạ Ninh từ nhận tin, cũng đến núi Lệ Cảnh xem thử.
Khi thấy Cố Diệc Lan, gương mặt gần như giống hệt , Tạ Như sững đến mức nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/785.html.]
Cái ... đúng là giống kinh khủng!
Hóa Cố Tiểu Khê thật sự hề dối một câu nào.
Ngay cả Tạ Ninh cũng sững sờ: "Giống thật đấy!"
Cố Diệc Lan thấy hai họ cũng ngạc nhiên như , dù trong lòng nghĩ nhà họ Tạ loại lành gì, nhưng dù gì hai bên từng gặp , cũng thâm thù đại hận, nên vẫn thể chuyện một cách hòa bình.
Lúc đang bận rộn, Tạ Như liền kéo Cố Tiểu Khê một góc, nhỏ giọng : "Tiểu Khê, là chia tiền đó bốn phần nhé? Cô một phần, một phần, chia cho Cố Diệc Lan với em gái – Tạ Ninh, mỗi một phần."
Cố Tiểu Khê bất ngờ cô : "Cô mà cũng chịu chia tiền của ? Thật giống cô chút nào."
Tạ Như ngượng ngùng ho khan một tiếng: "Nhìn gương mặt của Cố Diệc Lan giống như , tự nhiên thấy ăn một cũng lắm. Cái liên quan đến cô, nghĩ cũng thể để cô chịu thiệt. Còn Tạ Ninh là em ruột , bây giờ mới nhận , thật sự quan trọng."
Cô thật lòng ngưỡng mộ sự thiết, gắn bó giữa Cố Tiểu Khê và Cố Diệc Lan.
Dù rõ chuyện ân oán giữa ba và của Cố Diệc Lan là như thế nào, nhưng hiện tại cô thấy, tất cả những thứ đó còn quan trọng nữa.
Nói cho cùng, trong tiềm thức, cô vẫn cảm thấy chuyện với của Cố Diệc Lan.
Cô bù đắp, cũng căm ghét nữa.
Chủ yếu là, cô trở mặt với Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm.
Cô cảm thấy cũng là chút vận khí.
Tuy từng gặp Cố Tiểu Khê, cũng từng đắc tội với cô, nhưng chuyện vẫn còn cơ hội xoay chuyển.
Cố Tiểu Khê thấy cô chân thành, cũng gật đầu: " . Số tiền đó sẽ giữ, nếu cần thì cứ tìm lấy."
lúc , Tạ Ninh tới: "Hai đang gì ? Muốn lấy cái gì thế?"
Tạ Như do dự một lúc, cuối cùng vẫn kể cho Tạ Ninh bộ về tiền đó và chuyện xảy ngày hôm , cả việc cô chia tiền thành bốn phần như thế nào.
Tạ Ninh sốc, nhưng chỉ vài giây lấy bình tĩnh.
"Số tiền đó..." Tạ Ninh chỉ mấy chữ, im bặt.
Nga
Tạ Ninh điều kiện gia đình tệ, nhưng một khoản tiền lớn như , rõ ràng là rõ nguồn gốc.
Tiền kiểu , một khi điều tra , khả năng sẽ tịch thu sung công.
Tạ Như hiểu ý Tạ Ninh, hạ giọng : "Chuyện chỉ ba chúng , dù tiền đó từ thì cũng chẳng liên quan đến chúng . Là Tất Văn Nguyệt ăn cắp."
"Em chỉ sợ bên Tất Văn Nguyệt biến." Tạ Ninh thật cũng chẳng ưa gì Tất Văn Nguyệt, phụ nữ đó giả thanh cao chua ngoa, chỉ loại như Tạ Vong Hoài Lục Kiến Nghiệp mới chịu nổi.